Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 255: Nên ở thì ở, nên cút thì cút (5)



Tiểu y tá liên tục gật đầu, ôm bình, đi ra phòng bệnh, ngay lúc cô nhẹ nhàng đóng cửa, lại nghe được bên trong truyền đến tiếng cười khẽ.

**•**•**•**•**

Lý Đảo nói ES sẽ liên hoan, chính là vào tám giờ tối ngày thứ ba sau buổi họp báo.

Chọn ở “Phi Thành” .

“Phi Thành” là chỗ ăn chơi lớn nhất dưới cơ tập đoàn Bạc Đế, hội tụ ăn uống, KTV, tắm rửa, mát xa cùng các loại sản nghiệp ở một thể.

Mà lần này bọn họ đặt một phòng bao.

Lúc Lăng Mạt Mạt đến, có một số giám đốc cao đã đến, kể từ khi Enson công khai trong buổi họp ký giả nói thích Lăng Mạt Mạt, Lăng Mạt Mạt vốn là một vai phụ trong ES lại bị nhìn trúng rất nhiều, khiến vài giám đốc cao muốn thèm ngó cũng kính trọng mấy phần.

Mấy giám đốc cao trong ES khách khí đứng lên bắt tay chào hỏi với Lăng Mạt Mạt, nhiều tiếng”Lăng tiểu thư” không ngừng.

Lục Niệm Ca và Giản Thần Hi cũng đã đến.

So sánh với Lục Niệm Ca có sắc mặt chán chường thì Giản Thần Hi lại đã khá nhiều, hoàn toàn không giống như người bị áp lực dư luận, cũng không có một chút bộ dạng bị đả kích.

Cô ta mặc một chiếc váy ngắn trễ ngực, trên cổ đeo một chiếc vòng đá thạch anh lớn, phía dưới đi chiếc giày cao gót 15 cm, lười biếng ngồi ở trên ghế salon, nghiêng người dựa vào Lục Niệm Ca, thấy thế nào thế nào là phong tình hấp dẫn!

Lăng Mạt Mạt chào hỏi với mọi người, tất nhiên không thể không chào hỏi với Lục Niệm Ca và Giản Thần Hi, cho nên liền nhếch khóe môi, cho một nụ cười tự nhiên thanh thản, giọng điệu thong thả: “Lục tiên sinh, Giản tiểu thư.”

Lục Niệm Ca quy sang Lăng Mạt Mạt cười dịu dàng, gật đầu một cái, mời: “Lăng tiểu thư, đến đây.”

Giản Thần Hi thì càng tự nhiên hơn, dường như không có xảy ra qua bất cứ chuyện gì cùng Lăng Mạt Mạt, thẳng tắp cười với Lăng Mạt Mạt, vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh mình nói: “Mạt Mạt tới đây? Ngồi đi!”

Lăng Mạt Mạt đã quen Giản Thần Hi giỏi về diễn trò ngụy trang, cũng không có bất kỳ kinh ngạc, không chút lùi bước chút nào mà thoải mái ngồi ở bên cạnh cô.

Giản Thần Hi giơ tay lên, rót một ly nước chanh, cao quý sang trọng đưa cho Lăng Mạt Mạt, xem ra tâm tình cực kỳ tốt.

Lăng Mạt Mạt nhận lấy, nhàn nhạt nói một câu: “Cám ơn!”

Giản Thần Hi dịu dàng cười, liền quay đầu, tựa vào trên bả vai Lục Niệm Ca, không có nói chuyện.

Lần này liên hoan, mời Trần Uyển Như.

Cô là trụ cột của ES, bây giờ chưa tới, tất nhiên cũng không có ai dám tự tiện mang thức ăn lên ăn, cho nên tất cả mọi người nói chuyện tào lao, chờ Trần Uyển Như.

Lăng Mạt Mạt cũng không biết nói với bọn họ những gì, liền lấy điện thoại di động ra, cùng Enson chát được câu có câu không, oán trách bữa cơm này thật nhàm chán.

Ước chừng qua nửa giờ, cửa phòng bị đẩy ra một lần nữa, Trần Uyển Như đi giày cao gót, tiến vào, vừa đi, cô vừa cười, giải thích: “Thật xin lỗi, có chút kẹt xe, đã tới chậm.”

Trần Uyển Như mặc một chiếc váy dài lộ lưng màu đen gắn đá quý, khiến cô đặc biệt ưu nhã tô đậm phong cách đến hoàn mỹ nhất, cho dù dung mạo cô không phải đẹp nhất, nhưng sau khi cô đi vào toàn thân tản mát ra ánh sáng hấp dẫn người nhất.

Mấy giám đốc cao của ES lập tức đứng lên, quay về phía Trần Uyển Như chào hỏi, Trần Uyển Như ứng đối tự nhiên, cử chỉ hào phóng, không có chút nào làm bộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.