Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 276: Em mời tôi sao? (6)



Không có lời nói, chẳng có gì cả, nhưng lại cảm giác được bờ môi miềm mại của người đàn ông trước mặt từ từ tới gần cô, sau đó ngậm vào môi cô, trằn trọc triền miên, xâm nhập nóng bỏng.

Tình như củi khô, trong nháy mắt bùng cháy trở thành lửa mạnh, không thể dập tắt, Enson vươn tay, đem cô ôm thật chặt vào trong ngực, môi cùng môi xâm nhập ngày càng xâu, khoảng cách giữa thân thể cùng thân thể ngày càng nhỏ, cuối cùng, liền dán sát vào nhau.

Vậy mà, quần áo lai trở thành chướng ngại vật, anh không kiềm chế được vươn tay, bắt đầu cởi sạch quần áo của hai người.

Có yêu, sẽ mất lí trí, lần đầu tiên cô chủ động vươn tay, học bộ dáng của anh, vụng về nới dây lưng cho anh.

Thân thể Enson run lên, liền lung tung cởi bỏ quần áo của cô, hung hăng bế cô lên, sau đó nặng nề đè cô lên giường, thể trọng anh lớn, ép đến mức cô cảm thấy đáy lòng tràn đầy, không tự chủ được liền nâng lên hai cánh tay miềm mại và mảnh khảnh, vòng qua cổ anh.

Tối nay cô nhiệt tình, làm anh đánh mất lí trí của mình, nồng nhiệt cắn xương quai xanh tinh xảo của cô, cô nghễnh đầu, giống như là cá thiếu nước, khó nhịn thở gấp.

Tay của anh ở trên người cô cẩn thận vuốt ve, đầu ngón tay của anh run rẩy mang theo chút hơi lạnh, chạm đến đâu cơ thể cô run rẩy theo đến đó, có một loại ccarm giác vui vẻ và kì diệu từ đầu ngón tay của anh truyền vào khắp cơ thể cô, thấm vào nơi miềm mại nhất của trái tim cô.

Cô theo bản năng mở mắt, mặc dù không thấy rõ dung nhan của anh,nhưng cô lại thâm tình nhìn.

Dường như anh cảm giác được ánh mắt chăm chú của cô, cũng hơi ngẩng đầu lên, nhìn về ánh mắt cô, chậm rãi giơ tay lên, từ từ vuốt ve mái tóc dài của cô, sau đó từng chút từng chút tách hai chân cô ra.

Cô biết tiếp theo anh sẽ làm gì, theo bản năng liền toàn thân căng thẳng.

Cô chưa từng khẩn trương như thế này.

Cô khẩn trương, anh có chút không vào được.

Anh nén xuống sự khó chịu, rồi lại sợ làm cô đau, chỉ là từ từ vuốt ve thân thể cô, hôn lên cánh môi của cô, từng chút từng chút làm cho cô quen thuộc anh, đợi đến lúc sau khi cô thả lỏng, anh liền một tấc một tấc xâm nhập vào cơ thể cô.

Anh rất dịu dàng, giống như là sợ làm đau cô, cô dần dần có chút thích ứng, thư giãn cơ thể, hình như anh cảm thấy cô đang thả lỏng, không thể nhẫn nại được nữa hung hăng xông vào nơi sâu nhất, cô mềm nhũn thừa nhận, nhưng lại cảm thấy cả trái tim và cơ thể dường như cũng được lấp đầy, cô càng lúc càng căng thẳng ôm chặt thắt lưng của anh, đầu nho nhỏ tựa vào ngực anh, nghe tiếng tim aanh đập, mạnh mẽ mà dồn dập như vậy, cô không nhịn được có chút hoảng hốt.

Hô hấp của anh ở trên đỉnh đầu cô, tiếng tim đập của anh ở ngay bên tai cô, thậm chí vào giờ phút này, thân thể của cô và anh cùng quấn quít một chỗ.

Không thành thật như vậy, rồi lại giống như tồn tại một cách chân thật.

Lăng Mạt Mạt mở to hai mắt, cảm nhận được sự vận động của người đàn ông, kèm theo một sự điên cuồng kích thích truyền khắp lục phủ ngủ tạng.

Đột nhiên cô thốt lên một tiếng thở gấp yêu kiều, sau đó nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, thỏa mãn cảm thụ cảm giác hạnh phúc người đàn ông này mang lại cho cô.

Yêu tha thiết tự nhiên nồng nàn.

Cho dù Lăng Mạt Mạt không có bất kì kĩ xảo nào, nhưng vẫn bộc phát tiềm năng, cô và Enson điên cuồng triền miên, thậm chí cô còn to gan lật người ngồi ở trên người của anh, tiếng thở dốc nặng nề tinh tế từ trên môi của họ bật ra.

Đối với Enson, Lý Tình Thâm mà nói, tình yêu là cái gì, tình yêu rất đơn giản, chính là Lăng Mạt Mạt, lúc này cô gái này ở phía dưới hắn phối hợp như vậy, dù là thân sĩ cũng phải hóa thành dã thú.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.