Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 282: Thầy, anh có phản ứng (2)



Đêm hôm ấy, Lý Tình Thâm ngủ rất sớm, ngày hôm sau khi tỉnh lại, đã bớt nóng, tinh thần cũng không tệ.

Sức ăn đã tăng không ít, uống hai chén cháo.

Hôm nay là Chủ nhật, thứ hai Lăng Mạt Mạt cần về công ty giải trí âm nhạc ES một chuyến.

Bình thường Lăng Mạt Mạt đều ăn bữa sáng rồi trở về thành phố, không bị kẹt xe, buổi chiều thành ra nhiều xe, dễ dàng chận.

Vậy mà hôm nay Lý Tình Thâm tỉnh muộn, sau khi ăn xong, đã là buổi trưa, Lăng Mạt Mạt gấp gáp rời đi, nhưng trước khi đi, vẫn không có quên đốc thúc Lý Tình Thâm uống thuốc.

Mặc dù cô hơi có chút ý xấu, muốn nhìn cái vẻ mặt đau khổ đủ loại kia, nhưng mà, đáy lòng vẫn lo lắng anh không uống thuốc, không khỏi bệnh hoàn toàn.

Lúc này Lý Tình Thâm đã có tinh thần, cũng đã hoàn toàn hết nóng, cảm thấy không có gì đáng ngại, tất nhiên không chịu uống thuốc.

“Tôi đã tốt rồi!” Lý Tình Thâm cau mày, vẻ mặt chán ghét nhìn chằm chằm thuốc Lăng Mạt Mạt đưa tới.

“Uống thêm một bữa, có thể tốt hơn!” Lăng Mạt Mạt hơi chu mỏ một cái, làm nũng đáng yêu, giọng điệu mềm dẻo: “Thầy, em sắp phải về thành phố rồi, anh không uống thuốc tôi không yên lòng.”

Lý Tình Thâm biết mình nhìn nữa, sẽ không tự chủ lại thuận theo cô, cứng rắn chuyển mắt, nhìn cũng không có nhìn Lăng Mạt Mạt một cái, nhanh chóng vén chăn lên, tính toán xuống giường, Lăng Mạt Mạt vội vàng vươn tay, muốn đi theo Lý Tình Thâm.

Lý Tình Thâm ngay lúc tay cô đụng vào anh, vung tay ra theo bản năng, trong tay cô bưng chén nước, cả người không thể ổn định, lập tức liền ngã lên giường, toàn bộ chén nước đổ hết lên trên áo ngủ của anh.

Lăng Mạt Mạt vội vàng đứng dậy khỏi giường, thấy quần áo Lý Tình Thâm ướt đẫm, lập tức cầm khăn giấy, đi lau cho anh.

Nước kia đổ rất có kỹ thuật, không sai không lệch đổ giữa bụng người đàn ông cùng nửa người dưới.

Lăng Mạt Mạt chỉ lo dọn dẹp nước, nhất thời không để ý đến cụ thể là vị trí gì.

Thân thể Lý Tình Thâm nhất thời cứng ngắc, cảm giác giống như là một đốm lửa tùy ý chạy tán loạn ở trong thân thể, tay của anh nắm thành nắm đấm, hết sức khống chế dục vọng mãnh liệt.

Vậy mà sức lực cô gái lau nước lại bất chợt tăng thêm, lập tức chạm tới nóng bỏng của anh.

Có một loại cảm giác như điện giật truyền khắp toàn thân anh.

Thân thể Lý Tình Thâm run lên.

Lăng Mạt Mạt cảm thấy Lý Tình Thâm khẽ run, lúc này mới ngẩng đầu lên, hồ nghi nhìn về phía Lý Tình Thâm, động tác trên tay không có ngừng lại.

Cô nhìn thấy vẻ mặt người đàn ông này cực kỳ kỳ lạ, cô không nhịn được mở trừng hai mắt, tay dừng lại, sau đó lại đột nhiên trợn to hai mắt.

Ở phía dưới bàn tay cô là thứ gì đó đang từng chút từng chút trở nên to lớn

Lúc này Lăng Mạt Mạt mới bất tri bất giác nhẹ nhàng quay đầu, nhìn về phía tay của mình, sau đó mắt càng mở lớn thêm!

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô cũng đỏ bừng, mở to miệng, muốn thét chói tai, rồi lại không kêu được tiếng, ngón tay khẽ run muốn rụt trở về.

Vậy mà, tay của người đàn ông, đột nhiên nắm cổ tay cô.

Trong lòng Lăng Mạt Mạt đột nhiên run lên, cô từ từ quay đầu, nhìn về phía Lý Tình Thâm, phát hiện ánh mắt người đàn ông cực kỳ nóng bỏng, giống như là muốn nuốt cô vào vậy.

Cô hơi há miệng, vẻ mặt đứng hình.

Lý Tình Thâm nhìn cô, hô hấp có chút trở nên dồn dập, tay của anh nhẹ nhàng từ cổ tay của cô, dời đến bàn tay của cô, đem ngón tay vốn muốn rời đi của cô, từng chút từng chút đè lên nóng bỏng của anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.