Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 363: Haagen-Dazs (3)



Cảnh quay thứ hai được thực hiện ở Canada Ontario và New York, chỗ va chạm tại thác nước Niagara, đây là cảnh tượng trong phim bom tấn kinh điển của Mỹ, cũng là kỳ quan nổi tiếng nhất trong đại lục Châu Mỹ.

Hải Nam không có phi trường quốc tế, cho nên máy bay bay từ biển Hải Nam đến Newyorkchính là máy bay tư nhân.

Mười giờ sáng cất cánh ở Hải Nam, chênh lệch múi giờ là mười ba giờ, nên khi đến Newyork đúng lúc là ban ngày, bọn họ ở khách sạn thuộc trung tâm của phố người Hoa, khắp nơi đều là người Trung Quốc da vàng mắt đen tóc đen.

Ở quốc nội liếc nhìn đều thấy toàn là người, cũng không có cảm giác gì, thậm chí có thời điểm còn cảm thấy phiền lòng, nhưng ngay khi ở nơi đất khách quê người chứng kiến cảnh người tới người lui như vậy, sẽ cảm thấy cực kì thân thiết.

Hàng năm Lý Tình Thâm ngây ngô ở nước Mĩ, đã tạo nên thói quen về thời gian làm việc và nghỉ ngơi ở nơi này.

Mà Lăng Mạt Mạt vừa đến khách sạn cũng đã không chịu nổi, cực kỳ buồn, mới vừa nằm lên giường, lập tức nghe thấy tiếng gõ cửa, Lăng Mạt Mạt mặt ủ mày chau ra mở cửa phòng, thấy Lý Tình Thâm bưng một ly sữa nóng.

Lý Tình Thâm đưa sữa nóng cho Lăng Mạt Mạt, liếc mắt thì đã thấy giường ở khách sạn là một mảnh hỗn độn, nhíu mày, hỏi: “Cô mới vừa ngủ hay sao?”

Lăng Mạt Mạt híp mắt uống một hớp sữa tươi, “Ưmh” một tiếng.

“Hiện tại không thể ngủ, nếu không đến buổi tối cô sẽ rất khó ngủ, chịu đựng một chút, thoát khỏi chênh lệch múi giờ, nếu không ngày hôm sau ngồi máy bay cô cũng không nghỉ ngơi được, như vậy cơ thể sẽ không chịu đựng nổi.”

Lăng Mạt Mạt vốn đang uống sữa tươi, nghe được lời nói như vậy của Lý Tình Thâm, lấy làm kinh hãi, suýt nữaphun sữa tươi trong miệng ra ngoài, cô kinh ngạc mà nhìn Lý Tình Thâm, hỏi: “Tại sao còn phải ngồi máy bay? Không phải đã đến nơi rồi sao?”

Vẻ mặt Lý Tình Thâm cứng đờ, sau đó giải thích một cách đơn giản: “Nơi này là thành phố New York, muốn đếnthác nước Niagara còn phải ngồi máy bay hai tiếng.”

Mặt Lăng Mạt Mạt nóng lên, có chút ngượng ngùng le lưỡi một cái, không có nói chuyện nữa.

Cô học âm nhạc, những thứ địa lý kia một chữ cô cũng không biết.

Lăng Mạt Mạt uống hai ngụm sữa tươi, đột nhiên nhíu mày, nghe lời Lý Tình Thâm nói, thác nước Niagara rõ ràng có phi trường, tại sao còn muốn đáp máy bay xuống thành phố New York, mà không trực tiếp đáp xuống thác nước Niagara?

Nhưng, thắc mắc của Lăng Mạt Mạt còn chưa kịp hỏi, điện thoại của Lý Tình Thâm đã reo lên, anh ưu nhã lấy điện thoại di động ra, thái độ cực kỳ lạnh nhạt để nghe một cuộc điện thoại, giọng nói bình tĩnh gật đầu một cái, nói: “Được, tôi biết rồi.”

Ngay sau đó, Lý Tình Thâm lập tức ngắt điện thoại, anh ngẩng đầu lên, nhìn Lăng Mạt Mạt mở miệng nói: “Đi thôi, dẫn cô đi dạo Newyork một chút.” Dừng một chút, lại bổ sung một câu: “Buổi tối khi trở về nhớ phải ngủ.”

Lăng Mạt Mạt nghĩ nếu như không đi ra ngoài một chút, sợ rằng sẽ ngủ thật, nên dứt khoát ngoan ngoãn gật đầu một cái: “Tôi đi tắm, thay quần áo đã.”

“Được, tôi chờ cô ở dưới lầu.” Lý Tình Thâm gật đầu, đứng dậy, đi ra khỏi phòng của Lăng Mạt Mạt.

Lăng Mạt Mạt nhanh chóng tắm rửa, thay quần áo sạch sẽ, sau đó trực tiếp đi xuống lầu, ra khỏi thang máy, liếc mắt liền thấy được Lý Tình Thâm ngồi ở góc sát cửa sổ trong phòng khách ở khách sạn, anh cầm tờ báo, tư thái nhàn nhã mà đọc nó, chẳng qua Lăng Mạt Mạt cảm thấy hình ảnh này cực kỳ an tĩnh, cô không đành lòng tiến lên phá vỡ cái loại cảm giác yên tĩnh đó.

Nhưng, lúc Lăng Mạt Mạt sắp sửa đến gần Lý Tình Thâm, có một cô gái nước Mĩ tóc vàng mắt xanh ăn mặc cực kỳ thiếu vải đã vượt lên trên cô một bước, đến gần Lý Tình Thâm.

=== ====== ====== ====== =====

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.