Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 382: Nước quá lạnh, để tôi đi (12)



Hô hấp của cô cũng dần dần vững vàng, giằng co lâu như vậy, vốn lại vừa mệt, Lăng Mạt Mạt cảm thấy dựa vào lồng ngực của Lý Tình Thâm ấm áp bền chắc, khiến cho đáy lòng cô ấm áp, cô không nhịn được lọt vào giấc mộng, hô hấp từ từ vững vàng, đã ngủ say.

Lý Tình Thâm ngưng mắt nhìn Lăng Mạt Mạt giống như đứa trẻ đang ngủ, ánh mắt dần dần trở nên mợp mờ sâu xa, anh không nhịn được liền nhẹ nhàng nghiêng đầu, nhẹ nhàng ấn một nụ hôn trên trán mềm mại của cô.

Hình như cô mệt mỏi, giấc ngủ rất sâu, khi bờ môi anh chạm vào trán cô, cô không có bất kỳ phản ứng, khóe môi hơi cong lên, giống như đang gặp giấc mộng thỏa mãn.

Lý Tình Thâm không nhịn được dừng cánh môi trên trán cô thật lâu, lâu đến khi anh cảm giác cổ mình cứng ngắc, mới lưu luyến không rời mà dời đi.

Ngày hôm sau, Lăng Mạt Mạt tỉnh lại đầu tiên, lúc ban đầu cô có chút mê mang không biết gì, thân thể khẽ động, lại cảm thấy trên bụng của mình có một bàn tay, nhất thời cả người giống như bị dọa hoảng sợ, lập tức ngồi dậy, nhân tiện cũng lay tỉnh Lý Tình Thâm ngủ say.

Lý Tình Thâm mở mắt, mơ màng nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt một lúc.

Mà đại não của Lăng Mạt Mạt dần dần khôi phục thần trí, chuyện xảy ra tối hôm qua đều hiện ra ở trong đầu của cô.

Cô đau bụng kinh, sau đó Lý Tình Thâm vì để cho cô thoải mái một chút, đã đưa tay ra làm ấm cho cô

Lập tức khuôn mặt nhỏ nhắn của Lăng Mạt Mạt hoàn toàn đỏ lên, cô hốt hoảng không dám nhìn Lý Tình Thâm.

Lý Tình Thâm nhanh chóng tỉnh táo lại, DDLQD.com-editMèohoangđối với Lăng Mạt Mạt, anh lại cực kỳ bình tĩnh, thong thả ung dung đứng lên, chậm rãi sửa sang quần áo của mình, thấy Lăng Mạt Mạt vẫn còn sững sờ ngẩn người ngồi ở chỗ đó, giọng nói quan tâm hỏi thăm: “Khá hơn chút nào không?”

Lăng Mạt Mạt bị Lý Tình Thâm bất ngờ hỏi câu như vậy có chút kinh ngạc, đầu tiên nhìn anh một cái, sau đó nhanh chóng né tránh, gật đầu lung tung một cái, “Tốt hơn nhiều.”

Lý Tình Thâm âm thầm thở phào nhẹ nhõm, gật đầu, nói: “Vậy em chỉnh đốn đi, tôi đi lấy chút đồ ăn.”

“Ừ.” Lăng Mạt Mạt đáp một tiếng, khi ngẩng đầu lên, Lý Tình Thâm đã đi ra ngoài.

Cô ngồi ngẩn ngơ một chút, mới đứng lên, đi ra khỏi lều, tìm một chỗ vắng vẻ, đi đổi phần giấy vệ sinh, lúc trở lại, Lý Tình Thâm đã trở lại trong lều rồi.

Lý Tình Thâm thấy cô đi vào, liền lấy từ trong túi áo của mình một túi sữa tươi, cầm một cái cốc, đổ sữa vào, sau đó đưa cho Lăng Mạt Mạt.

Lăng Mạt Mạt nhận lấy, uống một hớp, phát hiện sữa tươi còn ấm.

Lúc này Lăng Mạt Mạt mới nghĩ đến một màn mình vừa thấy kia, nhất thời hiểu được, sữa tươi này được nhiệt độ của Lý Tình Thâm ủ ấm.

Ở nơi có điều kiện gian khổ này, uống chén nước nóng, đã là hy vọng xa vời, mà anh

Bỗng dưng trong lòng Lăng Mạt Mạt run lên, siết lấy các cốc, liền không nhịn được khẽ dùng hơi sức.

Lý Tình Thâm nhìn Lăng Mạt Mạt lặng lẽ uống sữa, kinh ngạc xuất thần một chút, mới mở miệng nói: “Chúng ta nên xuống núi thôi.”

Lăng Mạt Mạt nghe được lời này, nhất thời sững sờ, liền ngẩng đầu lên, nhìn Lý Tình Thâm, không hiểu hỏi ngược lại: “Tại sao?”

Cổ họng của Lý Tình Thâm di chuyển lên xuống một chút, sau đó mới nói: ”Càng đi lên càng lạnh, không khí càng mỏng manh, thân thể của em sẽ không chịu nổi”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.