Lăng Mạt Mạt nghĩ, đãi ngộ của thần thoại không giống nhau, một ca sĩ nhỏ như cô, làm gì có người để ý chiều theo thời gian?
Cho dù là Giản Thần Hi, cũng không thể đùa bỡn thay đổi thời gian so tài!
Nhất thời, Lăng Mạt Mạt nhìn thoáng qua Giản Thần Hi ở bên, sắc mặt cô ta cực kỳ khó coi. Trong lòng Lăng Mạt Mạt mừng thầm, nhưng trên mặt vẫn mang bộ dạng hiểu chuyện nghe theo: "Đạo diễn Vương Nhất, ông thật là khách sáo, lúc nào tôi cũng có thời gian, lúc nào đạo diễn Vương Nhất rảnh rỗi, lúc đấy tôi sẽ có thời gian."
Lý Tình Thâm đứng ở một bên, nhìn cô gái nở nụ cười dịu dàng khôn khéo với đạo diễn Vương Nhất, ánh mắt dần trở nên rét lạnh.
Người đứng bên cạnh cứ thế nghiêng đầu, nhìn lên vách tường "Hoàng cung" treo đủ loạt đèn lưu ly lung linh màu sắc, cảm thấy có chút khó chịu.
Thì ra, cô ấy cũng có thể tươi cười dịu dàng khéo léo với người khác.
Lăng Mạt Mạt đối diện với đạo diễn Vương Nhất, đột nhiên Lý Tình Thâm lại khẽ ngắt lời: "Lát nữa lại quyết định."
Đôi mắt Lăng Mạt Mạt, rõ ràng sáng lên, còn chưa hết vui mừng, bỗng nhiên nghe thấy giọng Lý Tình Thâm, mới quay đầu nhìn phía Lý Tình Thâm. Phát hiện khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông, đã kết thành một tầng băng giá, toàn thân phát ra dày đặc khí lạnh.
Anh đang tức giận.
Lăng Mạt Mạt không biết vì sao anh lại không vui, sợ anh quay người rời đi. Vì vậy liền mỉm cười đầy nịnh nọt với Lý Tình Thâm. Giọng nói càng mềm mại, bộ dáng ngoan ngoãn nghe lời như con mèo nhỏ: "Thầy nói lát nữa thì lát nữa."
Đạo diễn Vương Nhất quay đầu, cũng nhìn thấy vẻ mặt giận dữ của Lý Tình Thâm. Không hiểu ra sao, nhưng nghe Lăng Mạt Mạt nói vậy, chỉ có thể cười hùa theo.
Sau khi nói xong, nhất thời nghẹn lời, lại không thể cứ giằng co chỗ này. Đúng lúc thấy Giản Thần Hi đứng ở bên cạnh, lập tức mở miệng, tìm kiếm chủ đề: "Lý thiếu gia, hôm nay cậu cũng tới đây tham gia bữa tiệc của Giản Thần Hi sao?"
Giản Thần Hi đợi cả buổi, không đợi được thời cơ tốt để tiến lên chào hỏi Lý Tình Thâm, bây giờ đạo diễn Vương Nhất nhắc đến mình, lập tức bắt lấy cơ hội, vẻ mặt tươi cười, vươn tay chào hỏi Lý Tình Thâm: "Thần thoại, tôi tên Giản Thần Hi, là bạn học của Lăng Mạt Mạt, tôi cho Lăng Mạt Mạt vé mời, không ngờ ngài sẽ đi cùng cô ấy. Thật vui khi gặp được ngài, không biết ngài có thể lên sân khấu chào hỏi mọi người hay không?"
Lăng Mạt Mạt nghe Giản Thần Hi nói..., trong lòng không thể nhịn được mỉa mai: thật đúng là nắm bắt thời cơ, có thể bắt quàng quan hệ. Một vé mời, hai người các cô ai chẳng biết là khoe khoang, lại còn lấy giả bộ hào phóng?
Đêm hôm đó, Lý Tình Thâm gọi điện thoại tới, mở miệng nói gọn gàng dứt khoát, sẽ cho cô một cơ hội, anh đi cùng cô tham gia bữa tiệc của Giản Thần Hi.
Lăng Mạt Mạt biết rõ, Lý Tình Thâm tham gia bữa tiệc của Giản Thần Hi, không đơn giản cho cô cơ hội, đồng thời cũng tăng rất nhiều vinh dự cho Giản Thần Hi.
Tuy cô cũng không muốn cho Giản Thần Hi tiện nghi dễ vậy, nhưng cô cũng không có lựa chọn khác.
Lăng Mạt Mạt hơi nghiêng đầu, yên tĩnh chờ lời tiếp theo của Lý Tình Thâm.
Nhưng mà, thần thoại cao ngạo lại lạnh tanh với Giản Thần Hi đang lấy lòng, ngoảnh mặt làm ngơ, thậm chí cũng không liếc mắt nhìn Giản Thần Hi. Không coi ai ra gì, mặt lạnh liếc qua Lăng Mạt Mạt, thản nhiên nói: "Đi thôi, Dịch Thiển còn chờ ở trên lầu."