Lý Tình Thâm lại không để ý đến Lăng Mạt Mạt, ngược lại cầm cúc áo kia, không hề do dự dùng lực, trực tiếp kéo cúc áo xuống.
Sau đó anh liền cẩn thận tháo ra từng sợi từng sợi tóc quấn quanh cúc áo.
Động tác của anh rất thong thả, rất dịu dàng, như là sợ một lần không cẩn thận sẽ bẻ gãy tóc của cô vậy.
Thậm chí trên khuôn mặt trắng nõn của anh đã thoáng hồng.
Lăng Mạt Mạt nhìn Lý Tình Thâm như vậy, bỗng nhiên cảm thấy thần trí của mình hoàn toàn hỗn loạn thành một khối.
Cô cảm thấy hô hấp của mình hoàn toàn không xuôi, thậm chí toàn thân đều đã bắt đầu hơi khô nóng.
Cô rõ ràng cảm giác được không khí trong phòng đặc biệt ám muội.
Lý Tình Thâm tháo xong tóc của cô, liền ngẩng đầu, đáy mắt lộ ra chút hồng hồng, nhìn chằm chằm cô, giọng điệu thanh nhã lại ẩn giấu tia gợi cảm nhàn nhạt: “Đi thôi.”
Lăng Mạt Mạt vẫn đứng yên không nhúc nhích, cô cảm thấy bản thân cần phải đi ra khỏi phòng Lý Tình Thâm hít thở không khí trong lành, nếu tiếp tục như vậy, cô chắc chắn hít thở không thông mà chết!d/đ#l%q.đ
Nghĩ tới đây, Lăng Mạt Mạt suy nghĩ một chút, mở miệng, gọi Lý Tình Thâm: “Thầy.”
Lý Tình Thâm giậm chân, xoay người lại, ánh mắt thẳng tắp dừng lại trên mặt cô.
Lăng Mạt Mạt nhìn người đàn ông toàn thân ưu nhã trước mặt, đè nén toàn thân mất tự nhiên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo xếp lên một nụ cười ngọt ngào như hoa: “Thầy, em muốn về phòng mình tắm rửa một chút, đợi lát nữa lại qua, có thể chứ?”
Lý Tình Thâm sau một giây đồng hồ, lập tức gật đầu: “Được.”
“Cảm ơn thầy giáo!” Lăng Mạt Mạt như buông bỏ trách nhiệm nặng nề, nhanh chóng đi ra khỏi phòng ngủ của Lý Tình Thâm.
Sau đó, Lăng Mạt Mạt hít một cái thật sâu, lại hít một hơi, sau đó cảm giác được không khí chung quanh thông thoáng hơn, không thiếu dưỡng khí như vừa rồi nữa.
Cái loại cảm giác quỷ dị vừa rồi, cũng theo đó mà tiêu tan.
Lý Tình Thâm đợi sau khi Lăng Mạt Mạt đi khỏi, liền tựa vào ghế sô pha, nhìn chằm chằm bàn ăn, có chút mất hồn.
May mắn là, một thân phận khác của anh là Enson trò chuyện với cô trên Wechat, nếu không phải cô gửi tin nhắn nói cho anh biết, Thẩm Lam Triết mời cô ăn cơm, chỉ sợ hiện giờ cô đang hẹn hò với Thẩm Lam Triết rồi.
Xem ra, người theo đuổi cô quả thật không ít.
Lý Tình Thâm nghĩ đến đây, liền giơ tay lên, day day thái dương, đáy mắt thoáng lóe lên vẻ u sầu.
Lăng Mạt Mạt trở lại phòng của mình, nghỉ ngơi trước một lúc mới đi tắm rửa, đợi đến lúc thu dọn xong toàn bộ, đầu cô đã từ từ trở lại bình tĩnh, cô tìm một bộ quần áo đơn giản ở nhà mặc vào, cầm điện thoại di động lên, đi tới phòng Lý Tình Thâm một lần nữa.
Cô đứng ở cửa, cẩn thận gõ cửa phòng, sau đó cửa bị kéo ra từ bên trong.
Lý Tình Thâm mang Lăng Mạt Mạt một mạch đi tới phòng mình, đi tới một cái ghế đặt ở trước bàn sách, ý bảo Lăng Mạt Mạt ngồi xuống.
Sau khi Lăng Mạt Mạt ngoan ngoãn ngồi xong, Lý Tình Thâm mới ngồi ở một bên, anh đẩy một chồng giấy cho Lăng Mạt Mạt, nói: “Em xem những thứ này một chút đi.”
Lăng Mạt Mạt gật đầu, “Được.”
Lý Tình Thâm đứng lên, ra khỏi phòng ngủ, khi trở về, trong tay bưng một ly sữa nóng: “Buổi tối không ăn cái gì, uống ly sữa đi.”
Lăng Mạt Mạt nhìn ly sữa này, không tự chủ nhớ lại lúc quay chụp nhật nguyệt ở cái MTV kia, Lý Tình Thâm ở trên núi tuyết, dùng nhiệt độ cơ thể hâm nóng một túi sữa cho cô.