Sau khi Lý Tình Thâm lẩn tránh khỏi Lăng Mạt Mạt về phòng mình, thì lười biếng nằm ở trên giường trò chuyện với cô, bây giờ thấy cô hỏi vấn đề này, vì thế lướt nhanh tin nhắn trước mình vừa rồi nói chuyện với cô một lần, đáy mắt loé lên suy nghĩ sâu xa, liền chuyên tâm gõ một câu, gửi cho Lăng Mạt Mạt: 【Bắt đầu từ khi nào thì em có hứng thú về chuyện của anh ấy vậy?】
Lăng Mạt Mạt thấy Enson gửi cho mình những lời này, cảm thấy có chút không được tự nhiên, nhưng tạm thời không nghĩ đến rốt cuộc chỗ nào không được tự nhiên, thì tập trung tinh thần nói chuyện với Enson: 【Tò mò thôi!】
Sau khi gửi xong những lời này, Lăng Mạt Mạt vẫn nhìn câu nói Enson gửi tới kia, nhíu mày, tỉ mỉ nghiên cứu, cuối cùng, mới giật mình rốt cuộc là sai ở chỗ nào.
Đúng vậy, khi nào thì cô cảm thấy hứng thú về việc này của Lý Tình Thâm rồi hả?
Sao cô nói chuyện với Enson, có thể kéo đến trên người Lý Tình Thâm?
Mà Enson hỏi những lời này, có thể hiểu lầm cô có suy nghĩ với Lý Tình Thâm không?
Lăng Mạt Mạt nhất thời vội vàng gõ từng chữ từng chữ ở trên điện thoại di động giải thích với Enson: 【Con gái đều có tâm lý tò mò về phương diện chuyện này, huống hồ, Lý Tình Thâm nhớ mãi không quên cô gái kia lâu như vậy cũng không muốn quên đi, người đàn ông tốt như vậy, cô gái kia vậy mà không cần thật sự là đáng tiếc!】
【Tốt sao? 】 Lý Tình Thâm cầm di động, liếc mắt đến chỗ chữ "Tốt" trong đoạn thật dài kia, nhất thời nhếch môi, im hơi lặng tiếng nở nụ cười, Lăng Mạt Mạt vậy mà khen anh tốt, anh từ nhỏ đến lớn, nhận lời khen ngợi so với anh ăn cơm không biết hơn bao nhiêu lần, hơn nữa câu khen ngợi hoa văn cũng không biết bao nhiêu lần, nhưng Lăng Mạt Mạt nói một chữ "Tốt" này, lại làm cho anh cảm thấy hơn tất cả!
Lý Tình Thâm cười mặt mày hớn hở, trong nháy mắt anh cảm thấy thỏa mãn, có thể là yêu quá sâu đậm, không cầu yêu báo đáp quá nhiều, cho nên bây giờ đột nhiên được so với một bất kỳ kẻ nào khen, anh đều cảm thấy như được ăn mứt táo!
Lý Tình Thâm đáp lại một câu cho Lăng Mạt Mạt: 【Anh ấy thật sự rất tốt sao?】
【Đúng vậy!】Lăng Mạt Mạt nghĩ, liền tiếp tục trả lời:【Anh ấy thật sự rất tốt, lúc mới bắt đầu, em cảm thấy anh ấy rất đáng ghét, hận muốn anh ấy chết, nhưng về sau tiếp xúc càng lâu, em phát hiện, thật ra anh ấy là một người đàn ông tốt thâm tình! Có lẽ đôi khi anh ấy nói chuyện không lưu tình chút nào, rất đả thương lòng người, nhưng không thể không thừa nhận, anh ấy tốt! Trên cái thế giới này, người đàn ông thâm tình thật sự quá ít, đàn ông giữa chốn phồn hoa luôn hoa tâm, người đàn ông có thể một lòng mà kiên trì bền bỉ như vậy, thật sự làm cho người ta rất cảm động!】
Khi Lăng Mạt Mạt gõ những lời này, vẻ mặt của cô rất thành khẩn.
Cô đứng ở trên một vị trí công bằng chính trực, rất khách quan đánh giá Lý Tình Thâm!
Lý Tình Thâm nhìn một đoạn dài cô gửi tới, đáy lòng ấm áp, thời gian thật là một loại gì đó rất khổng lồ, vậy mà có thể hoàn toàn thay đổi hình tượng một người ở trong lòng một người khác!
Anh càng ngày càng tin tưởng, càng ngày càng nắm chắc, Lăng Mạt Mạt sẽ yêu anh!
Lý Tình Thâm trầm mặc một lúc, mới gửi cho Lăng Mạt Mạt một cậu: 【Em sẽ không thích Lý Tình Thâm chứ? 】
Lăng Mạt Mạt nhìn đến những lời này, trong lòng thất kinh, Enson có thể hiểu lầm mình yêu Lý Tình Thâm không, lập tức, cô vội vã giải thích nói: 【Anh nói cái gì! Làm sao em có thể thích anh ấy, anh ấy là thầy giáo của em!】