Nói xong, lại chạy thịch thịch xuống dưới, lúc trở về, đã cầm đèn pin trong điện thoại di động, có thể là do chạy tới chạy lui hai chuyến, trên chiếc mũi trắng nộn dí dỏm của cô gái lấm tấm những giọt mồ hôi, nụ cười rạng rỡ khác thường, tay cầm đèn pin soi sang bên Lý Tình Thâm lắc lắc, giọng nói khéo léo lấy lòng: “Thầy giáo, đèn pin đến rồi!”
Lý Tình Thâm nhìn chằm chằm khuôn mặt của cô, nhìn một hồi, mới lặng lẽ cúi đầu, nhìn về phía đồng hồ điện, Lăng Mạt Mạt mau chóng bật đèn pin soi theo.
Cô và anh có chút gần, hơi thở nhạt nhạt trên người anh chui vào mũi cô, Lăng Mạt Mạt không nhịn được nghiêng đầu, thấy Lý Tình Thâm đang chăm chú nhìn bên trong, ngón tay linh hoạt nhanh nhẹn, không bao lâu, anh làm xong, nhạt nhạt đứng lên, Lăng Mạt Mạt ngây ngốc đi theo, sau đó đẩy cửa chính ra, phát hiện đèn trong phòng tắm đã sáng, mà phòng khách vẫn tối, Lăng Mạt Mạt nhất thời sững sờ, lúc mới vừa rồi bật đèn, đứt cầu chì, ngay sau đó bóng đèn phòng khách cũng bị hỏng rồi.
Lý Tình Thâm đứng sau lưng cô, trong lúc bất chợt mở miệng: “Đèn phòng khách hỏng.”
“Em nhớ là có bóng, để em lấy ra đổi!” Lăng Mạt Mạt chỉ chỉ toilet nói: “Thầy giáo, toilet ở kia, anh rửa tay đi.”
Nói xong, Lăng Mạt Mạt kéo ghế băng ra, đặt lên trên cái bàn ở phòng khách, vừa muốn trèo lên đó, Lý Tình Thâm đứng bên cạnh cô mặt cũng không biến sắc, nghiêng đầu nhìn một chút, đứng dậy, cởi âu phục trên người, đặt trên ghế sô fa, sau đó nói với Lăng Mạt Mạt: “giữ chắc”
“À?” Lăng Mạt Mạt kinh ngạc.
Lý Tình Thâm nhìn Lăng Mạt Mạt nói: “những việc này để đàn ông làm.”
Sau đó, anh dễ dàng nhấc chân, dẫm lên ghế băng, giơ tay lên vặn bóng đèn hỏng xuống, khẽ khom người, đưa cho Lăng Mạt Mạt.
Lăng Mạt Mạt nhón chân lên, nhận lấy, đặt lên ghế sô fa, sau đó lấy bóng đèn mới đưa cho Lý Tình Thâm.
Lý Tình Thâm nhận lấy, lắp vào, Lăng Mạt Mạt đứng ở dưới, nghểnh đầu, nhìn Lý Tình Thâm làm những việc này rất đơn giản, trong khoảnh khắc mắt cô thoáng qua mơ màng.
Cô khát khao cuộc sống sau này của cô, cũng trải qua những việc lặt vặt đơn giản thế.
Tìm một người đàn ông yêu mến, kết hôn, cô nội trợ, anh kiếm tiền, buổi sáng thức dậy cùng nhau, sau đó hai người cùng nhau mua đồ ăn sáng, một phần cho anh, một phần cho cô, cô mỉm cười thật sâu nhìn anh đi làm, buổi tối cô chờ anh tan việc về nhà ăn cơm, ăn xong, anh rửa bát, cô nhìn anh mỉm cười.
Thỉnh thoảng cô sẽ chạy đến con đường anh tan việc về nhà, cùng với anh không hẹn mà gặp, sau đó cô sẽ giả vờ như thể tình cờ gặp được anh, vẫy vẫy ngăn xe anh lại, giảo hoạt nháy nháy mắt, nói một câu: “A, thân ái, thật là đúng lúc!”
Anh mỉm cười xuốg xe, mở cửa xe, tỉ mỉ thắt dây an toàn cho cô, dẫn cô đi ăn, hai người cùng xem phim, sau đó tay nắm tay dạo phố.
Dĩ nhiên, những điều đơn giản trong cuộc sống, bao gồm cả những việc lặt văt như anh trèo lên cao thay bóng điện, cô ở bên dưới giữ ghế băng, cuộc sống đơn giản như thế, nhưng hạnh phúc biết bao.