Ước chừng hơn 10' sau, Vương Triều đi ra ngoài cửa, vẫn chú ý đến Vương Triều, sau đó Trần Uyển Như cũng đi theo ra ngoài, mà Giản Thần Hi ôm ý nghĩ xấu xa vẫn đang chú ý tới hai người, lúc Vương Triều cùng Trần Uyển Như đi ra ngoài không lâu, Giản Thần Hi suy nghĩ một chút, cũng lặng yên không tiếng động đi theo ra ngoài.
Thời điểm Giản Thần Hi đi ra vừa vặn thấy bóng dáng của Trần Uyển Như cùng Vương Triều bước vào thang máy, cô bước nhanh về phía trước, thấy được số tầng lầu, liền theo một người khác thang máy bên cạnh, một đường đuổi theo.
Giản Thần Hi ra khỏi thang máy, liền nhìn thấy Vương Triều ôm Trần Uyển Như không biết thấp giọng nói những gì, Trần Uyển Như cười duyên dựa vào trong ngực ông ta, Vương Triều cúi đầu, nhẹ nhàng hôn hít Trần Uyển Như một cái.
Ánh mắt của Giản Thần Hi trở nên có chút quỷ dị, sau đó một giây, cô liền cầm điện thoại di động lên, nhẹ nhàng hướng về phía bóng lưng của Trần Uyển Như cùng Vương Triều ấn mấy cái.
Trần Uyển Như cùng Vương Triều đi tới trước phòng, Vương Triều móc ra thẻ mở cửa phòng, cà thẻ, đẩy mở cửa, cùng Trần Uyển Như đi vào.
Giản Thần Hi âm thầm cắn răng đi tới, liếc mắt nhìn số phòng, sau đó ngẩng cao đầu, khóe môi không tiếng động nhếch một nụ cười lạnh, Trần Uyển Như ơi là Trần Uyển Như, coi như cô là Nhất Tỷ vậy thì thế nào?
Giờ này ngày này, cô vẫn là có nhược điểm rơi vào ở trong tay của tôi.
Trời ban cơ hội tốt để cho cô lần này hoàn toàn rớt khỏi vị trí Nhất Tỷ.
Không thể không thừa nhận, Giản Thần Hi cô có vận số thật quá tốt.
Phàm là kẻ thành chuyện lớn, từ trước đến giờ lòng dạ phải độc ác, Giản Thần Hi cô cũng là như thế, trên cái thế giới này, trừ Lục Niệm Ca, không có bất kỳ người nào đáng giá để cô ta rào trước đón sau, nghĩ tới đây, ánh mắt cô ta càng lúc càng trở nên kiên quyết.
Hồi lâu, Giản Thần Hi mới xoay người, rời đi.
Sau khi bước vào thang máy, Giản Thần Hi nhanh chóng bấm một số điện thoại: " Tôi sẽ gửi một số hình cho cô, cô sẽ nhận được từ một tin nhắn ẩn danh, sau đó hãy mang mấy bức hình đó gửi cho mấy tòa soạn báo của thành phố X."
Giản Thần Hi cúp điện thoại, sau đó nhìn chằm chằm điện thoại di động một hồi, liền nhanh chóng nhấn nút gửi hình cho người kia.
Ngày hôm sau, Lăng Mạt Mạt vừa tới cửa công ty giải trí âm nhạc ES, có người lên tiếng kêu tên cô: "Là Lăng Mạt Mạt!"
Sau đó không biết từ nơi nào nhào ra rất nhiều paparazzi bao bọc vây quanh, cực kỳ hỗn loạn.
"Lăng tiểu thư, mọi người đều biết Trần Uyển Như cùng Lăng tiểu thư là bạn bè, như vậy xin hỏi Lăng tiểu thư có biết chuyện Trần Uyển Như đã lạc lối sau khi cưới không, chân tướng của sự tình sao?"
"Lăng tiểu thư, xin hỏi chuyện tiểu thư Trần Uyển Như cùng giám khảo Vương Triều là thật hay giả?"
"Lăng tiểu thư, cô bây giờ trầm mặc không tỏ rõ thái độ, có phải hay không chứng tỏ chuyện của Trần Uyển Như tất cả đều là sự thật?"
Lăng Mạt Mạt căn bản không hiểu được chuyện gì xảy ra, thấy nhiều ký giả vây quanh mình như vậy, hỏi những vấn đề cô không rõ chân tướng, không nhịn được có chút mụ mị.
Chị Uyển Như cùng Vương Triều có chuyện gì?
Cái gì sau khi cưới lạc lối ở bên ngoài?
Cô hoàn toàn không hiểu ra sao nha.
Cũng may bảo vệ của công ty giải trí âm nhạc ES nhanh chóng chạy tới, rất nhanh đưa Lăng Mạt Mạt từ trong vòng vây của ký giả giải cứu ra ngoài.
Lăng Mạt Mạt vừa bước vào công ty ES, liền hướng về phía phụ tá của mình đang đợi ở tại đại sảnh mở miệng hỏi: “Rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra?"