Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 548: Chúng ta quay lại đi! (18)



Lăng Mạt Mạt nhất thời nghĩ tới Lý Tình Thâm đã từng nói với mình, trong cái vòng tròn này tất cả mọi người đều không phải người đơn giản, Trần Uyển Như cũng vậy!

Trần Uyển Như giúp cô như vậy, rốt cuộc là vì cái gì?

Giản Thần Hi nghe được lời nói của Trần Uyển Như, nở nụ cười lần nữa: “Lăng Mạt Mạt có tâm vô tâm hơn tôi tôi ngược lại không nhìn ra, tôi chỉ biết là, Lăng Mạt Mạt cô ta có năng lực giả trang hơn tôi! Giả trang đáng yêu, giả trang đáng thương, đổi lấy sự đồng tình của đàn ông! Nhưng mà nói ra cũng rất buồn cười, Lăng Mạt Mạt cũng thật là đồ vô dụng, Trần Uyển Như cô vì cô ta sắp xếp tốt hết thảy, cô ta làm hỏng, Lục Niệm Ca cô ta giữ không được, kết quả trở thành người đàn ông của tôi, làm học trò của Thần Thoại, cũng không làm được dài lâu, tuy nói chính xác là đoạt được nổi trội hơn tôi không ít, nhưng mà cuối cùng không phải rơi vào kết cục tôi và Thần Thoại hợp tác hay sao!”

Lăng Mạt Mạt cười lạnh, mắt điếc tai ngơ.

Trần Uyển Như cảm thấy lời này nghe thật chói tai, nhịn không được lên tiếng, “Theo tôi biết, Lý Tình Thâm làm như vậy, chỉ là vì không cho Lăng Mạt Mạt bị ES đóng băng mãi mãi, mà Giản Thần Hi cô mèo mù đụng phải chuột chết, nhặt được món hời thôi!”

Giản Thần Hi cười cười, chẳng hề để ý Trần Uyển Như châm chọc: “Cho dù là món hời, vậy thì thế nào?”

Giản Thần Hi nói tới đây, đột nhiên chớp chớp mắt, lại mở miệng, nói: “Nhưng mà, nói đi nói lại, Lăng Mạt Mạt, thực ra người khác không biết, cô đừng cho là tôi không biết, từ đầu đến cuối, mục đích cô tiếp cận Thần Thoại, đều là vì trả thù tôi, chỉ là, Thần Thoại đối đãi cô không tệ, vậy mà vì cô học sinh này, đồng ý hạ mình hợp tác với tôi, hoặc ít hoặc nhiều, bây giờ tôi còn có chút cảm tạ cô, đây gọi là gì? Gọi là làm đồ cưới cho người khác?”

Khi Giản Thần Hi nói tới đây, vẻ mặt mang theo vài phần dương dương đắc ý, nhìn Lăng Mạt Mạt, giọng điệu muốn có bao nhiêu ngạo mạn có bấy nhiêu ngạo mạn: “Chỉ là, không biết, lúc Thần Thoại biết ban đầu cô tiếp cận anh ta, lấy lòng anh ta là có mục đích, anh ta sẽ nghĩ như thế nào?”

Lăng Mạt Mạt chậm rãi quay đầu, lẳng lặng nhìn Giản Thần Hi trong xe một lúc, nhẹ nhàng mở miệng: “Giản Thần Hi, cô như vậy rốt cuộc có mệt hay không? Vì cái gì mà cô liên tục muốn đấu với tôi? Cô đấu với tôi nhiều năm như vậy, thật sự không biết mệt sao?”

Giản Thần Hi chắc là không ngờ Lăng Mạt Mạt có thể nói ra lời như vậy, cô ta còn tưởng Lăng Mạt Mạt sẽ giống như trước đây, nắm chặt quả đấm nghiến răng nghiến lợi với cô ta.lamanh/DĐLQĐ

Đáy mắt Giản Thần Hi lóe lên một tầng ánh sáng khác thường, sau một lát, cười nhẹ: “Điềm đạm đáng yêu? Những thứ này hữu dụng với Thần Thoại, với Lục Niệm Ca, chỉ tiếc, tôi là phụ nữ, vô dụng!”

“Được rồi, cô nghĩ như vậy, tôi cũng không có cách nào.” Lăng Mạt Mạt nghĩ, mình nói nhiều với Giản Thần Hi cũng không có tác dụng gì, cô ta muốn đấu với cô, vậy thì đấu cùng cô ta thôi, không biết có phải Lăng Mạt Mạt ở với Lý Tình Thâm lâu hay không, lời nói ra, cũng đặc biệt độc ác, cô nói: “Cô đã cố ý muốn đấu với tôi như vậy, Giản Thần Hi, tôi đây an vị chờ cô giống tôi như thế nào, lợi dụng Thần Thoại để đả kích tôi!”

Giản Thần Hi cũng không trả lời Lăng Mạt Mạt, chỉ ngồi trong xe, cười cười quỷ dị với Lăng Mạt Mạt, sau đó hướng ra bên ngoài, vô cùng lễ phép đoan trang kêu một tiếng: “Thần Thoại.”

Lăng Mạt Mạt và Trần Uyển Như nghe hai chữ như thế, đột nhiên quay đầu, sau đó, hai người lập tức đồng loạt nhìn thấy bóng dáng cao ngất kia ở bên ngoài một mét.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.