Lý Tình Thâm nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt, đáy lòng mặc dù vô cùng không vui, nhưng cũng không nhẫn tâm hạn chế sự tự do của cô, cho nên bình thản mở miệng: "Ừ, về sớm một chút."
Lăng Mạt Mạt đè ép sự mất mát trong lòng, mỉm cười hướng về phía Lý Tình Thâm gật đầu một cái, cùng Thẩm Lam Triết đi ra ngoài.
Ở cửa ES, khi Thẩm Lam Triết lái xe đến, Lý Tình Thâm vừa vặn từ phòng cà phê đi ra, Lăng Mạt Mạt cố ý kéo dài thời gian mới đi lên xe, đáy lòng mong Lý Tình Thâm sẽ giống như trước đây, tìm cớ cứu cô.
Ai ngờ, so với trong mong ước của cô Lý Tình Thâm vô tình hơn nhiều, chỉ là không xem ai ra gì bước lên xe của mình, đạp chân ga rời đi.
Lăng Mạt Mạt vốn muốn dò xét Lý Tình Thâm, ai ngờ lại mang lại cho mình phiền toái như vậy, chỉ có thể nhắm mắt đi ăn cơm cùng Thẩm Lam Triết.
Thẩm Lam Triết nói chuyện phiếm hồi lâu, Lăng Mạt Mạt căn bản không có nửa điểm hứng thú, chỉ là miễn cưỡng nở nụ cười, thật vất vả mới ăn cơm xong. Lăng Mạt Mạt thở phào nhẹ nhõm, nghĩ tới rốt cuộc cũng có thể về nhà, ai ngờ Thẩm Lam Triết lại tự ý lái xe. đưa cô đến rạp chiếu bóng.
Lý Tình Thâm đi theo phía sau xe Thẩm Lam Triết, chính xác mà nói, khi Thẩm Lam Triết ăn cơm cùng Lăng Mạt Mạt, anh vẫn luôn chờ ở quán rượu ngoài cửa.
Lầ trước anh đi xuống đưa cô đi, là bởi vì cô gửi tin cho Enson, nói mình bị Thẩm Lam Triết quấn lấy, còn lần này, hình như cô cùng Thẩm Lam Triết nói chuyện rất vui vẻ, chắc hai người là bạn, mặc dù yêu cô, thấy cô cùng đàn ông tiếp xúc, đáy lòng không thoải mái, nhưng lại không thể khống chế cuộc sống của cô.
Nghĩ đến đây, Thạch Vịnh Triết liền giơ tay lên, bóp bóp trán của mình, tiếp tục đi theo xe của Thẩm Lam Triết.
Khi Lý Tình Thâm thấy xe của Thẩm Lam Triết đi đến cửa rạp chiếu bong, trán của Lý Tình Thâm nhíu lại ngày càng sâu, chỉ là bạn bình thường, ăn cơm tối xong sẽ tan cuộc, giờ lại cùng nhau đi xem phim, giống như một đôi tình nhân.
Đáy lòng xuất hiện cảm giác chua xót, ngày càng lan tràn.
Lý Tình Thâm cầm điện thoại di động lên, muốn gọi cho Lăng Mạt Mạt, nhưng là nghĩ tới nghĩ lui, cũng không tìm được lý do thích hợp, cuối cùng chỉ có thể nặng nề ném di động về ghế phụ.
Thẩm Lam Triết mua xong vé xem phim, còn mua rất nhiều đồ ăn vặt, dẫn theo Lăng Mạt Mạt vào trong rạp chiếu phim, vừa đi, tay của Thẩm Lam Triết vừa vòng qua hông của Lăng Mạt Mạt.
Lý Tình Thâm không thể nhịn được nữa liền đưa tay đẩy cửa xe ra, vừa mới đẩy ra, trong đầu Lý Tình Thâm chợt lóe, liền cầm lên một cái di động khác của mình, gọi cho Lăng Mạt Mạt một cuộc điện thoại.
Lăng Mạt Mạt cùng Thẩm Lam Triết ăn cơm đã là cực hạn, giờ lại còn phải xem một bộ phim với anh ta.
Cô cảm giác tính nhẫn nại của mình sắp không còn nữa rồi.
Đáy lòng đang nghĩ không biết nên thoát khỏi ma chưởng này như thế nào, ai ngờ Thẩm Lam Triết thế nhưng lại vòng tay qua hông của cô.
Nhất thời, một đợt cảm giác buồn nôn.
Thân thể Lăng Mạt Mạt theo bản năng tránh ra.
Có lẽ là do phạm vi quá rộng, khiến cho Thẩm Lam Triết lúng túng một trận, Lăng Mat Mạt nhìn Thẩm Lam Triết, vừa định mở miệng nói chuyện, chuông điện thoại lại đúng lúc vang lên, đáy lòng Lăng Mạt Mạt không ngừng kêu tốt, không kịp chờ đợi lấy ra điện thoại di dộng, nghe máy.
"Tối nay mười giờ, chờ cô ở chỗ cũ."
Là Enson.
Điện thoại ngắt, Lăng Mạt Mạt vẫn còn duy trì tư thế nghe điện thoại.