Lúc đầu, cô cho rằng đáy lòng mình chỉ có sự cảm động và biết ơn đối với Lý Tình Thâm, nhưng mấy ngày này, cô lại ngày đêm nhớ nhung anh, bởi vì anh nà lo được lo mất, đây rõ ràng chính là tình yêu, không phải là trả ơn!
Cho nên, nếu để cô buông tay Lý Tình Thâm, thì cô lại phát hiện ra bản thân đau đến nỗi không muốn sống nữa, không hề thua kém chút nào so với việc buông tay Enson!
Hai người đàn ông này đều lưu lại dấu vết khắc rất sâu ở trong lòng cô, không thể nào xóa đi được, nếu không thì đáy lòng cô sẽ trở nên không trọn vẹn.
Mất đi bất kỳ ai, cô đều sẽ thấy khó chịu, đều sẽ thấy khổ sở.
Nhưng mà, sao cô có thể yêu hai người đàn ông này được? (Ốc: thế chị không biết truyện NP à:v)
Cô luôn muốn chọn lấy một người từ trong hai người họ.
Đáy mắt Lăng Mạt Mạt nhất thời tràn ngập sự khổ sở, giống như là tay trái và tay phải, rốt cuộc cô nên chọn ai đây?
Tình yêu của cô, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà lại trở nên hỗn loạn như vậy?
Một người thì từ thân thể của cô, từng chút từng chút một xâm nhập vào lòng cô.
Một người thì từ những việc vụn vặt hằng ngày, từng chút từng chút một đi vào lòng cô.
Đại thần và Enson, rốt cuộc cô nên chọn ai đây?
Ánh mắt Lăng Mạt Mạt dần dần trở nên mờ mịt, cô nhìn chằm chằm vào ánh đèn của thành phố bên ngoài cửa xe, cảm thấy rất nhiều loại cảm xúc phức tạp đang hung hăng bủa vây lấy cô, khiến cho cô không thể nào thoát ra được!
Mãi cho đến khi tới lầu dưới của "Hoàng cung", Lăng Mạt Mạt vẫn không thể nào cho mình một đáp án trọn vẹn.
Lăng Mạt Mạt đứng ở dưới lầu, ngẩng đầu, nhìn tòa cao ốc cao vút trong mây, rất lâu sau, cô mới mất hồn mất vía bước vào trong "Hoàng cung", đi thẳng tới tầng cao nhất, đi tới gian phòng với cánh cửa quen thuộc kia.
Cô nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, còn chưa kịp bước vào, thì đã lập tức giống như trước kia, bị ngã vào một lồng ngực quen thuộc.
Đôi môi nóng bỏng của người đàn ông cũng theo đó rơi xuống.
Nụ hôn quen thuộc, cảm giác quen thuộc, khiến cho cô rung động như vậy, mê luyến như vậy, những suy nghĩ vốn đang vô cùng hỗn loạn trong đầu cô lập tức bị một loại khoái cảm đánh mất hút, cô không tự chủ được giơ tay lên, ôm chặt lấy cổ của anh, mặc anh từng chút từng chút một cởi quần áo của mình ra, sau đó ôm mình lên trên chiếc giường lớn.
Nếu như một người phụ nữ không yêu một người đàn ông, thì bất kỳ hành động thân mật nào người đàn ông đó đối với cô đều sẽ chỉ làm cho người phụ nữ cảm thấy ghê tởm và buồn nôn mà thôi.
Ngược lại, nếu như một người phụ nữ yêu một người đàn ông, thì cô sẽ không chút oán hận dâng lên thân thể của mình cho người đàn ông đó, hơn nữa cũng sẽ cam tâm tình nguyện mây mưa với anh.
Điều quan trọng hơn là người phụ nữ sẽ không cảm thấy ghê tởm và buồn nôn, mà thậm chí chỉ cảm nhận được sự ngọt ngào và động lòng mà thôi.
Lăng Mạt Mạt đã quên mất rốt cuộc mình xem đoạn văn này ở đâu, nhưng mà vào giờ phút này, khi cô và Enson nằm ở đây, không một mảnh vải che thân, dùng phương thức nguyên thủy nhất để đối diện với nhai, đáy lòng của cô không hề bài xích chút nào, chỉ có sự mong đợi và khẩn trương.
Không nghi ngờ chút nào, cô thật lòng yêu Enson. d/đ/l/q/đ/tiểu ốc
Lăng Mạt Mạt cảm nhận môi lưỡi Enson đảo qua đảo lại trước ngực của mình, không ngừng xoay vòng, lưu lại một mảnh ướt nhẹp ở trên, phía dưới của cô cũng theo đó mà nhanh chóng trở nên ẩm ướt, cô hừ nhẹ một tiếng, cọ vào thân thể anh, muốn được nhiều hơn.
Enson ngẩng đầu lên, hung hăng chặn cánh môi của cô, đảo quanh môi và lưỡi của cô, sau đó bàn tay liền trượt tới nơi giữa hai chân của cô, giống như đang cố ý hành hạ cô, không ngừng khiêu khích cô, chọc cho cô rên rỉ, càng lúc càng giống như một tiểu yêu tinh vậy!
Khi Enson cảm thấy cô gái đã chuẩn bị sẵn sàng, mới bắt đầu đưa bản thân từ từ vào trong cô, cô bắt lấy bả vai của anh, ngón tay khẽ run, chọc cho anh cũng run lên theo, chỉ một lần động thân, đã hoàn toàn tiến vào.