Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 688: Trở thành người phụ nữ của anh em (18)



Tô Thần nhíu mày, trong lòng nghĩ, anh chính là thích tính tình Dịch Hỉ Hoan có sao nói vậy, nhất thời nhếch môi, ôm lấy Lăng Mạt Mạt, cười tán mạn, “Cô ấy là bạn gái anh, anh không tốt với cô ấy, vậy đối tốt với ai!”

Bạc Sủng Nhi có chút lo lắng nhìn Lý Tình Thâm, suy nghĩ một chút, trong lúc bất chợt nói: “Tối nay chúng ta ăn cơm tại biệt thự, cũng đừng cho đầu bếp tới đây làm, tự chúng ta làm đi”

Bạc Sủng Nhi nói xong câu đó, trong lúc bất chợt dừng lại, nhếch miệng nghĩ, nhóm người này bị nuông chiều, ai sẽ nấu cơm?

Ngược lại Tô Thần lười biếng lên tiếng: “Tốt, thức ăn Mạt Mạt nhà chúng ta làm được gọi hạng nhất, tối nay cứ giao cho cô ấy?”

“Thật sao?” Bạc Sủng Nhi kinh ngạc một chút, sau đó lắc đầu một cái, nói: “Hay là thôi đi, một người làm nhiều thức ăn như vậy, cảm thấy mệt đấy!”

“Không sao đâu!” Lăng Mạt Mạt bất chợt lên tiếng, cô cảm thấy cô ngồi ở bên người Lý Tình Thâm cũng sắp hít thở không thông rồi, thà rằng như vậy, không bằng nhanh tránh ra, đi phòng bếp nấu cơm có thể tránh anh, cô hết sức vui lòng, nhất thời Lăng Mạt Mạt nhếch môi cười cười, tự nhiên nói: “Nếu như mọi người không chê, tối nay tôi sẽ làm đại tiệc cho mọi người!”

“Tốt, tốt!” Dịch Hỉ Hoan lập tức gật đầu đồng ý, sau đó chu mỏ một cái, nói: “Tôi có thể theo cô không!”

Lăng Mạt Mạt mặt mày tươi cười gật đầu một cái, liền đứng dậy vào phòng bếp.

Đồ trong phòng bếp đồ biệt thự rất đầy đủ, Lăng Mạt Mạt mở tủ lạnh ra nhìn qua một lần bên trong có gì, sau đó nhanh chóng ở suy nghĩ món ăn mình định làm ra ngoài.

Dịch Hỉ Hoan thay vì nói là đến giúp đỡ, không bằng nói tới gia tăng phiền toái, Lăng Mạt Mạt ngượng ngùng đuổi cô đi ra ngoài, cũng may Dịch Thiển thấy Dịch Hỉ Hoan đi vào chưa được mấy phút, liền dụ dỗ cô đi ra.

Những người khác cũng tới vòng qua một vòng, hỏi Lăng Mạt Mạt có cần giúp một tay hay không, Lăng Mạt Mạt sợ bọn họ cũng thêm phiền toái cho mình, liền cười cự tuyệt.

Tốt nhất, chỉ có Tô Thần ở trong phòng bếp với Lăng Mạt Mạt, mỗi lần Lăng Mạt Mạt nấu xong một món, Tô Thần sẽ mang lên mâm, Lăng Mạt Mạt múc món ăn, Tô Thần sẽ nhận lấy bưng ra, đặt ở phía trên bàn ăn.

Sau khi Lăng Mạt Mạt làm xong toàn bộ món ăn, mời mọi người ăn cơm, còn mình thì đi phòng bếp nhìn xem canh đã xong chưa.

Đoàn người ngồi ở trên bàn ăn, nhìn món ăn cả bàn, mặc dù không bằng đầu bếp mình làm, nhưng vì bọn họ ngay cả món cà chua xào trứng còn không làm được, cho nên vẫn không ngừng ca thán.

Tô Thần đi vào toilet, Lý Tình Thâm ngồi ở trước bàn ăn, nhìn chằm chằm món ăn một bàn một chút, lại đột nhiên đẩy ghế ra, nhàn nhạt nói một câu:“Tôiđi lấy đũa!”

Lăng Mạt Mạt nghe được sau lưng có tiếng bước chân truyền đến, cô cho là Tô Thần, cũng không quay đầu lại mở miệng phân phó nói: “A Thần, giúp em lấy to canh, canh đã nấu xong.”

Lý Tình Thâm không nói gì, lặng lẽ xoay người, cầm tô canh đưa tới, Lăng Mạt Mạt nhận lấy, thuần thục múc canh, tiếp theo phân phó: “Được rồi, bưng đi!”

Lúc Lý Tình Thâm vươn tay bưng canh, Lăng Mạt Mạt mới phát hiện khác lạ, giương mắt thấy là anh, trong lòng thất kinh, ngón tay lại không cẩn thận đụng phải nồi canh, cô bị nóng vộ thốt lên, ngón tay lập tức rụt trở về.

Lý Tình Thâm nhanh chóng giơ tay lên, nắm lấy tay cô, cúi đầu cẩn thận kiểm tra, giọng nói khẩn trương: “Có nặng lắm không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.