Có thể ngoài đời Viên Diệp Đình đó không đáng sợ như vậy!
Đúng đúng, chuyện bên ngoài hỏi anh gồ chuyện bên trong hỏi baidu, Hứa Mễ Nặc vứt điện thoại di động mở máy vi tính ra tràn đầy hy vọng tìm kiếm gõ vào: “Nếu vô tình đắc tội Viên Diệp Đình thì phải làm thế nào?”
Dựa vào! Hứa Mễ Nặc nhìn thấy một kết quả, sau đó nhanh chóng khép máy vi tính xách tay lại!
Độ nương(*) nói: Căn cứ vào luật pháp và chính sách có liên quan, tìm kiếm dó dấu hiệu bạo lực máu tanh tự động bị che giấu!
(*)度娘:Hình ảnh tìm kiếm của Baidu, có thể lên bác gồ tìm nha, khá dễ thương
Không được, cô không thể bỏ cuộc được! Hứa Mễ Nặc suy nghĩ rồi lại cầm điện thoại lên lần nữa...
Ngày hôm sau, quán cà phê cranberry.
“Mễ Nặc, đã lâu không gặp!” Mạc Tinh Nhu đặt chiếc túi xách LV phiên bản hạn chế lên bàn.
Bóng người mặc nguyên đồ trắng ngồi đối diện trong góc đang ủ rũ như chú mèo nhỏ đang bị ướt sũng!
Tiểu Nặc chẳng bao giờ nghĩ quá nhiều về bản thân mình, Mạc Tinh Nhu dịu dàng nắm lấy tay của Hứa Mễ Nặc: “Đi bắt gian với chị đi!”
Hứa Mễ Nặc vừa nghe thấy vậy đã lã chã nước mắt ngẩng đầu lên, Mạc Tinh Nhu lập tức buông lỏng tay ra!
Đôi mắt cong cong như trăng lưỡi liềm của Hứa Mễ Nặc lộ ra vành mắt đen bắt mắt, khuôn mặt trắng bệch chỉ cần gắn thêm hai chiếc răng nanh là có thể đóng vai quỷ hút máu, mái tóc vốn mềm mượt như thác giờ bù xù cứng như rễ cây, đây vẫn là cô em khóa dưới xinh đẹp của mình đây sao?
“Chị Tinh Nhu, hình như em gặp chuyện xui xẻo rồi!” Hứa Mễ Nặc lã chã nước mắt nói.
Mạc Tinh Nhu là chị hàng xóm khi còn bé của Hứa Mễ Nặc, sau đó Mạc gia dọn nhà mất liên lạc một đoạn thời gian, nhưng lên đại học lại là đàn chị trên hai khóa của Hứa Mễ Nặc.
Trên đại học, Mạc Tinh Nhu thích qua lại với mấy ông chú thành công trong sự nghiệp, Hứa Mễ Nặc vừa mới lên năm thứ hai đại học đã bị Tinh Nhu mang đi bắt gian.
Ở trong mắt Hứa Mễ Nặc, Mạc Tinh Nhu tuyệt đối là người sống thành công nhất trên cái thế giới này, vì vậy Hứa Mễ Nặc kể lại chuyện quạ đen bắt gian nhầm Viên Diệp Đình vào ngày hôm đó với Mạc Tinh Nhu.
“Cái gì, em trêu chọc Ninh thành Diệp thiếu?!” Không ngờ rằng học tỷ kiến thức rộng nhất của Hứa Mễ Nặc cũng lộ ra kinh ngạc biểu tình?
“Chẳng lẽ bây giờ em phải đi mua một mảnh đất chôn sao?” Hứa Mễ Nặc rũ đầu nhỏ.
“Không, bây giờ em hẳn nên mua chiếc vé máy bay.” Mạc Tinh Nhu lấy điện thoại di động từ trong tùi xách ra.
Điện thoại vừa được kết nối: “A lô? Mua cho em gái tôi một chiếc vé máy bay đi Mỹ nhanh nhất có thể, thuận tiện đặt phòng cho cô ấy ở khách sạn Hilton, đặt trước hai tuần lễ đi.”
Hứa Mễ Nặc hơi sững sờ: “A? Học tỷ, chi phí vé máy bay với khách sạn đắt lắm.”
“Chi phí chị bao hết.” Mạc Tinh Nhu thoải mái.
“Em cho rằng chị lừa bịp phí chia tay nhiều như vậy là vì cái gì? Chính là lúc bạn gặp nạn thì lấy ra tương trợ!”
Nếu mấy ông chú thành công trong sự nghiệp mà thấy Tinh Nhu vừa ngang ngược lại vừa trung nghĩa như vậy, có lẽ sẽ không cảm thấy học tỷ Tinh Nhu xinh đẹp dịu dàng chọc cho người thương tiếc, giống như mối tình đầu trong ký ức của bọn họ nữa.
Nhưng Hứa Mễ Nặc cảm thấy rất cảm động: “Nhưng chị nói bắt gian...”
“Bây giờ còn bắt gian cái gì nữa, chị sẽ để lão Tề hưởng thụ một lần nữa.”