Hào Quang Mặt Trời

Chương 7: Thổ Trùng và Ong Đất



Thấy hai người Đăng Dương và Ngu Lân có ý định đi vào mỏ khoán, mấy thợ mỏ xung quanh lập tức vội vàng cản họ lại

Một thợ mỏ nhăn mày nói “ các ngươi định đi đâu thế, đừng nói là muốn vào mỏ khoáng nha?”

Một thợ mỏ khác cũng nói “ khi xảy ra động đất, mỏ khoáng chính là nơi nguy hiểm nhất, không khác nào một cái quan tài đang mở nắp, hai người các nghi đi vào sẽ chết đó”

“ Nhưng A Hắc còn kẹt bên trong!” Ngu Lân sốt ruột nói lớn

Một thợ mỏ trung niên cũng là người làm việc tại đây lâu lắm nhất đứng ra khuyên giải

“ Ta biết hai ngươi lo lắng, nhưng hiện nay bọn ta cũng lo lắng không kém gì các ngươi đâu, bên trong đó cũng có anh em của chúng ta. Cứu bọn họ là điều chắc chắn chúng ta phải làm nhưng tuyệt nhiên không phải là bây giờ”

“ Trận động đất này xem như chấm dứt nhưng dư chấn của nó vẫn còn, chúng ta cố gắng đợi đến chiều rồi hẵn vô!”

Mấy người thợ mỏ xung quanh cũng nhao nhao gật đầu ủng hộ

“ Đúng đấy A Dương, bây giờ mà hai ngươi đi vào chính là tự sát đấy, không những không cứu được A Hắc mà còn bỏ mạng vô ích nữa!”

Thấy mọi người ngăn cản quá trời, Ngu Lân nhìn qua Đăng Dương bên cạnh

“ A Dương, chúng ta làm sao đây?”

Đăng Dương trầm mặt rồi thở dài gật đầu “ chúng ta đành chờ vậy, chú Phong nói không sai, là tao quá hấp tấp, xém tý nữa lại kéo mày đi vào chỗ chết rồi”



“ Nói gì vậy, mày cũng chỉ là lo lắng cho anh em mà thôi!” Ngu Lân cười khổ.

Đúng lúc này, một vị trung niên nam tử mặc đồ đen đi đến đứng trước đám người, cất giọng nói lớn

“ Mấy vị huynh đệ bình tĩnh, nghe ta nói. Trận rung động vừa rồi không phải là động đất bình thường”

Đăng Dương nghe vậy liền nói lớn “ Ngọc quản lý, không phải động đất bình thường là thế nào?”

Ngọc quản lý là người đứng đầu mỏ khoán này, tên thật là Ngọc Lộ Tử, là người Ngọc gia, một trong ba đại gia tộc ở trấn Lạc Ngôn bên cạnh Lôi gia và Hoàng gia.

Ngọc Lộ Tử cao giọng giải thích “ ta nói không phải là động đất thông thường là bởi vì đây căn bản không phải là một trận động đất”

“ Mới vừa rồi một trong hai vị Võ Giả của Ngọc gia chúng ta đã đi vào trong mỏ khoản để kiểm tra thì phát hiện bên trong có vài con Thổ Trùng. Mà Thổ Trùng lại chính là ấu trùng của Ong Đất cho nên ta có thể sơ bộ kết luận thế này”

“ Mỏ khoán mà chúng ta đang đào trùng hợp nằm gần một cái tổ Ong Đất nhỏ, mà vụ nổ vừa xảy ra chính là do một thợ mỏ bất cẩn kích nổ một viên năng lượng thạch hỏa hệ có tính ổ định kém gây tra trận chấn động như vừa qua. Mà vụ nổ này lại xảo hợp khơi thông mỏ khoán với tổ của con Ong Đất kia, dẫn tới việc trong mỏ khoán xuất hiện nhiều Trùng Đất”.

“ Viêc này đối với chúng ta vừa là tin vui mà cũng là tin buồn. Vui là bởi vì không phải động đất thật sự nên sẽ không có di chấn, mọi người có thể an tâm vào bên trong cứu người ra. Buồn là trong mỏ xuất hiện rất nhiều Trùng Đất, bọn chúng tuy rằng chỉ mới nở nhưng dù sao cũng là con của quái thú bậc 1 cho nên không thể xem thường, nếu chúng ta mà không nhanh tay, những con Trùng Đất này rất có thể sẽ ăn hết những người kẹt lại bên trong”

“ Vậy thì còn chờ gì nữa, chúng ta mau vào thôi” một thợ mỏ hét lớn

“ Đúng đấy, mau vào thôi”

“ Ồn ào cái gì, để Ngọc quản lý nói hết đã”

Mấy thợ mỏ vừa lộn xộn thì một tiếng quát uy thế liền vang lên, nó bắt nguồn từ một đại hán cao 1m8, cơ bắp cuồn cuộn đứng đằng sau Ngọc quản lý. Hắn ta chỉ đơn giản là quát một tiếng nhưng khí thế cường đại mờ ảo tỏa ra từ người hắn lại khiến cho tất cả thợ mỏ im bặt, ánh mắt trở nên run sợ, kể cả Đăng Dương cũng không ngoại lệ.

Nhìn khí thế áp bức này cùng ánh mắt ác liệt đó, Đăng Dương liền biết vị đại hán này là một trong hai võ giả mà Ngọc quản lý vừa nhắc đến, người thường không có cách nào phát ra khí thế mạnh như vậy được.

Ngọc quản lý quay người nhìn vị đại hán khẽ gật đầu một cái tỏ vẻ cảm ơn rồi lại nói tiếp

“ Mọi người đừng nóng, Trùng Đất tuy rằng mới nở, còn chưa phát triển thành quái thú bậc 1 hoàn chỉnh nhưng sức chiến đấu cũng không phải yếu, mọi người mà đi loạn vào bên trong là không được đâu, có thể mất mạng đấy”

“ Cộng với đó, hiện giờ người của Ngọc gia chúng ta không thể nhất thời đến kịp nên ta có một phương án như thế này, mọi người xem thử có được hay không?”

“ Hôm nay đã là ngày 28 tháng 9, hai ngày nữa là đến ngày giao nộp năng lượng thạch rồi, trong khi đó sản lượng của chúng ta còn lâu mới đủ được cho nên ta nghĩ thế này. Bản thân ta mang chức quản lý tất nhiên là không muốn giao thiếu năng lượng thạch cho gia tộc, còn mọi người lại mong mau chóng cứu người, vậy thì ta sẽ tạp thời lậm một tiểu đội chiến đấu đi”

“ Tiểu đội này sẽ lấy hai vị Võ Giả của Ngọc gia chúng ta dẫn đầu, những người còn lại sẽ là Võ Đồ bậc 4 trở lên. Tiểu độ này sẽ có nhiệm vụ là chiến đấu với mấy con Trùng Đất và cũng có thể là một con Ong Đất để quét sạch mỏ khoáng, nhau chóng khôi phục công việc.”

Nghe vậy, thợ mỏ trung niên khi trước đứng ra khuyên can Đăng Dương liền cất lời

“ Ngọc quản lý, chuyện này ta thấy không ổn đâu, Ong Đất là quái thú bậc một, người thường như chúng ta làm sao đánh lại, chuyện này thuần túy chính là tự xác”

Ngọc quản lý gật đầu nói “ Đúng vậy, việc này rất nguy hiển cho nên ta sẽ không ép buộc mọi người làm chuyện này, những ai có ý muốn gia nhập tiểu đội thì tiến tới đăng ký, ta sẽ trả công cho mỗi người 300 vina, tương đương với tiền công 1 tháng. Đưa trước 100 vina, sau khi xong việc sẽ thanh toán nốt số tiền còn lại”

“ Ai muốn thì có thể thử, không thì thôi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.