Hảo Tưởng Lộng Tử Nam Chủ A

Chương 98



Hình ảnh hai người xa xa nâng chén vừa vặn rơi vào trong mắt Ngô Mộng vừa rồi lấy lại tinh thần, nàng cắn môi sắc mặt khó coi nghiêng đầu nhìn Ôn Thiếu Hàng. Có Ôn Duyên mời, Ôn Thiếu Hàng luôn không uống rượu cư nhiên một ngụm uống hết ly rượu! Ngô Mộng lập tức nhìn về phía Ôn Duyên, lại thấy Tạ Sâm cản lại động tác uống rượu của đối phương, đem phần rượu nguyên bản nên bị Ôn Duyên uống hết ngửa đầu uống vào miệng mình, sau đó hai người kia nhìn nhau cười một lát, Ôn Duyên đối với Ôn Thiếu Hàng gật gật đầu cười, rồi sau đó liền quay đầu tránh ra!

Ngô Mộng nâng đầu thấy đôi mắt Ôn Thiếu Hàng vẫn cứ gắt gao mà đi theo bóng dáng Ôn Duyên, ngực nàng khó chịu giống như bị lửa thiêu! Vừa định duỗi tay ôm lấy cánh tay Ôn Thiếu Hàng khiến cho đối phương chú ý, lại phát hiện bóng dáng Ôn Duyên rời đi có chút lén lút, Ngô Mộng trong lòng khả nghi, cắn chặt môi lặng yên không một tiếng động từ trong đám người rời khỏi, đi theo xa phía sau.

Ngô Mộng đi theo Ôn Duyên ra tới hội tràng khánh công yến, ai ngờ trên đường Ôn Duyên cư nhiên không nhanh không chậm mà đi vào WC nam, Ngô Mộng chưa từ bỏ ý định, nàng cảm thấy Ôn Duyên lén lút như vậy, nhất định là có bí mật gì không thể cho ai biết!

Kỳ thật nàng cùng bản thân Ôn Duyên nào có mâu thuẫn gì đâu, chỉ là hai lần nam nhân chính mình thích, đều đối với Ôn Duyên bất đồng cùng người khác, nàng chính là nhìn không ra Ôn Duyên này có chỗ gì khó lường, đố kỵ thiêu đốt trong lòng sớm đã đem Ôn Duyên phân chia tới trận doanh “địch nhân”. Chỉ cần là sự tình có thể làm Ôn Duyên xấu mặt xui xẻo, đối nàng hiện tại mà nói, không thể nghi ngờ là nguyện ý tiêu tốn chút sức lực!

Chờ mãi chờ mãi, ước chừng mười phút sau Ôn Duyên mới từ trong phòng vệ sinh ra tới, Ngô Mộng trong lòng âm thầm khinh thường trước WC cư nhiên tốn nhiều thời gian như vậy, nhưng giây tiếp theo nàng lại nhìn thấy Ôn Duyên tiểu tâm cẩn thận mà hướng thùng rác bên cạnh ném một bao đồ vật! Chờ đối phương đi ra ngoài một khoảng cách sau, Ngô Mộng nhanh chóng đem bao đồ vật kia từ thùng rác đào ra tới, bên ngoài là bao quần áo, đồ vật bên trong dùng băng dính một tầng một tầng che kín mít…… Ngô Mộng lập tức đem đồ vật lấy ra khỏi bao, bước chân nhanh hơn mà đuổi kịp Ôn Duyên, không dám có chút chậm trễ.

Bởi vì còn có một khoảng cách, cho nên Ôn Duyên không hề phát hiện phía sau có người theo dõi, hai người cứ như vậy một trước một sau đi ra khỏi tòa nhà, Ôn Duyên vẫn luôn đi ở trong bóng nhà, xảo diệu tránh đi trông coi của tuần tra đội, Ngô Mộng thấy hắn cẩn thận như thế, trong lòng càng thêm chắc chắn đối phương nhất định là muốn làm chuyện gì rất quan trọng. Bởi vậy lập tức cũng không dám qua loa, hai người lặng yên không một tiếng động vòng qua quảng trường, vòng qua kho hàng phía Nam, thẳng đến khi thân ảnh Ôn Duyên biến mất ở chỗ ngoặt tòa nhà thí nghiệm, Ngô Mộng xem xét trái phải cũng không có nhìn thấy Ôn Duyên, lập tức đem ánh mắt dừng ở  trên cửa lớn phòng thí nghiệm, Ôn Duyên vào phòng thí nghiệm? Hắn vào phòng thí nghiệm làm cái gì?

Chỉ là nhìn ba người trông coi cửa ra vào phòng thí nghiệm, Ngô Mộng cau mày cảm thấy sự tình có hơi khó giải quyết, chính là hiện tại nàng gấp không chờ nổi muốn bắt được nhược điểm của Ôn Duyên, bởi vậy ho nhẹ một tiếng loát loát tóc liền tiến lên mỉm cười nói: “Tôi là con gái Ngô giáo thụ, cha bảo tôi đến đây lấy vài món đồ vật.”

Ba người trông coi nhìn nhau liếc mắt một cái, bởi vì Ngô Mộng gần đây thường xuyên lấy lý do đưa cơm ra vào phòng thí nghiệm, cho nên có không ít người đều biết nàng là con gái Ngô Vĩnh Sâm. Nhưng cái này hai người đều có chút khó xử, rõ ràng làm cho bọn họ xem chừng phòng thí nghiệm, được mệnh lệnh lúc trước không cho bất luận kẻ nào ra vào chính là Ngô Vĩnh Sâm, như thế nào vừa rồi tới một người cầm thẻ cửa Ngô Vĩnh Sâm đi vào lấy đồ vật, người này chân trước mới vừa đi không đến mười phút, sau lưng lại tới lượt con gái Ngô giáo thụ? Chẳng lẽ một đồ vật này còn muốn phân hai đám người tới lấy sao…… Hạ lệnh không cho bất luận kẻ nào ra vào là Ngô Vĩnh Sâm, đến lúc này một hồi hai người lại đều là dùng tên tuổi Ngô Vĩnh Sâm muốn vào, này không phải cố ý khó xử bọn họ sao?

Ngô Mộng thấy hai người trên mặt tuy rằng do dự, nhưng lại cũng không có nhiều ít tưởng cho nàng vào, lập tức không còn vẻ mặt ôn hòa ngay từ đầu nữa, sắc mặt trầm xuống liền âm mặt nói: “Như thế nào, vừa rồi tôi còn tận mắt nhìn thấy đã có người khác đi vào, cho người không liên quan tiến vào phòng thí nghiệm là sai lầm lường trước gì các người cũng rõ ràng! Tôi là tới thay cha tôi lấy tài liệu quan trọng, các người cũng dám ngăn?”

Ba người thấy Ngô Mộng vừa đấm vừa xoa một hai phải đi vào, thậm chí không tiếc vu hãm bọn họ cho người không liên quan tiến vào phòng thí nghiệm! Người nọ đi đã mười phút rồi, Ngô Mộng nói tất nhiên không phải hắn, cho nên đây rõ ràng là vu hãm! Nhưng người ta là con gái Ngô Vĩnh Sâm hàng thật giá thật, nếu cứng rắn muốn nói bọn họ thả người không liên quan đi vào, đến lúc đó nếu là có sơ suất gì, bọn họ cho dù có mấy cái miệng cũng nói không rõ oan uổng trong đó a!

Ba người trông coi sắc mặt lập tức miễn bàn trở nên có bao nhiêu khó coi, trong đó một người càng là nhíu mày nói: “Ngô Tiểu tỷ, không phải chúng ta không hiểu nhân tình, chỉ là Ngô giáo thụ hôm nay hạ mệnh lệnh, trước khi hắn cho phép, bất luận kẻ nào đều không thể ra vào phòng thí nghiệm. Cho nên liền tính cô là con gái Ngô giáo thụ, chúng ta cũng chỉ có thể đắc tội.” Vừa rồi người đi vào tốt xấu còn có thẻ cửa Ngô Vĩnh Sâm, có điều cô con gái này, lại là cái gì cũng chưa lấy ra tới.

Ngô Mộng trong lòng sốt ruột, phụ cận này không có tòa nhà nào khác, Ôn Duyên nhất định là đi vào phòng thí nghiệm! Nàng bức thiết muốn biết Ôn Duyên đi vào rốt cuộc là làm gì! Lại liên tưởng Ngô Vĩnh Sâm vừa rồi ở trên đài sai lầm, nàng cơ hồ có một loại trực giác mãnh liệt, sai lầm này nhất định cùng Ôn Duyên có quan hệ! Nếu nàng có thể ngay hiện trường bắt được Ôn Duyên gian lận, chẳng phải là có thể trực tiếp đem Ôn Duyên đưa vào chỗ chết sao?!

“Hôm nay khánh công yến nói vậy các người cũng biết! Thực nghiệm của cha tôi có chút sai lầm, tôi hoài nghi người làm sai công tác phòng thí nghiệm kia hiện tại đã trà trộn vào phòng thí nghiệm! Tôi sẽ không hại cha tôi! Nhưng nếu bởi vì các người ngăn trở, thả đầu sỏ gây tội kia chạy đi, trách nhiệm này, các người đảm đương nổi sao?!”

Ba thủ vệ thấy Ngô Mộng một hai phải nói có người trà trộn vào, trong đó hai người lập tức ngạnh cổ muốn phản bác, một thủ vệ khác lại đối với bọn họ hơi hơi lắc lắc đầu, hắn giơ tay kéo quần áo trước ngực một chút, rồi sau đó đối với Ngô Mộng thở dài: “Ngô Tiểu tỷ cần gì phải lạnh lùng sắc bén như vậy, chúng ta chỉ là người trông cửa, ra sai lầm gì chúng ta đương nhiên không đảm đương nổi. Nhưng hôm nay hạ lệnh không cho bất luận kẻ nào ra vào chính là bản thân Ngô giáo thụ, nếu Ngô Tiểu tỷ một hai phải đi vào, chúng ta cũng phải phụ trách, trách nhiệm này, chúng ta không đảm đương nổi……”

Ngô Mộng hừ lạnh một tiếng, khinh thường mà liếc bọn họ một cái nói: “Biết thân phận chính mình thì tốt! Có việc gì chính tôi tự mình phụ trách! Còn không mở cửa!”

Thủ vệ nói chuyện lập tức dùng ánh mắt với nhóm thủ vệ bên cạnh, hai thủ vệ kia tuy rằng bị Ngô Mộng làm cho giận đỏ mặt tía tai, mà khi xuống cũng chỉ có thể hừ lạnh một tiếng hơi hơi dịch khai thân mình, người trông coi nói chuyện khi nãy trầm mặc dùng thẻ của mình đem cửa ra vào phòng thí nghiệm mở ra, thời điểm mỗi lần Ngô Mộng lại đây đều là đi vào như thế, người ngoài tiến vào phòng thí nghiệm cần có thủ vệ dẫn đường, mỗi cánh cửa đều yêu cầu quẹt thẻ, bằng không ở bên trong phòng thí nghiệm đi không được.

Chờ Ngô Mộng cùng thủ vệ kia sau khi đi vào cửa, thủ vệ lưu lại bên ngoài lập tức cười nhạt một tiếng nói: “Đầu thai tốt là có chỗ lợi, cái gì đều mẹ nó không phải, ỷ vào bối cảnh lão tử cũng có thể quát mắng người khác. Bất quá có thể để cho người khác phát phiền đến loại tình trạng này, nữ nhân này cũng là không dễ dàng.”

Một thủ vệ hướng đất trống bên cạnh mình hung hăng mà phỉ nhổ nước miếng, hùng hùng hổ hổ nói: “Hạ mệnh lệnh chính là Ngô Vĩnh Sâm hắn, cho người lại đây cũng là Ngô Vĩnh Sâm hắn, này thật mẹ nó xem phòng thí nghiệm như thể hắn mở.” Cương vị công tác này đó phòng thí nghiệm bọn họ đều là dị năng giả, ngày thường người tới đều đối với bọn họ ôn tồn cũng không dám đắc tội. Cố tình Ngô Vĩnh Sâm kia ỷ vào tang thi virus mình mệnh danh, gần đây lại mân mê công trình thực nghiệm khó lường gì, thời điểm đối đãi bọn họ chưa từng có sắc mặt tốt. Còn có Ngô Mộng này thường xuyên vênh mặt hất hàm sai khiến đem bọn họ xem như nô lệ, thời điểm Ngô Vĩnh Sâm hôm nay hạ mệnh lệnh, càng là không coi ai ra gì nghiễm nhiên đem phòng thí nghiệm trở thành địa bàn của chính hắn, nếu không phải phía trên có Lương tam thiếu đặc biệt phân phó, dị năng giả bọn họ cớ gì phải chịu loại khó chịu này?!

Vừa rồi nghe Ngô Mộng nói thực nghiệm của Ngô Vĩnh Sâm có sai lầm, bọn họ chỉ cảm thấy trong lòng hả giận! Thực nghiệm hữu ích đối với nhân loại có sai lầm quả đích xác thực làm người tiếc nuối, chính là nếu để tiểu nhân như vậy lấy được thành tựu như thế, về sau còn không chừng phải có bao nhiêu người tao ương xui xẻo! Cho nên còn không bằng trực tiếp không có thành quả này!

“Vẫn là Triệu ca có dự kiến trước, biết ở trên quần áo động chút tay chân còn có thể ghi âm, ngày mai chúng ta cũng gắn một cái, bằng không gặp được bệnh công chúa như vậy thật không biết ứng phó như thế nào! Phi, thật mẹ nó đen đủi!” Nhân viên trông coi bên trái vẫn là trong lòng buồn bực mà mắng một câu, quay đầu lại liếc mắt nhìn cửa ra vào phòng thí nghiệm, hừ lạnh một tiếng không nói nữa.

Sau khi Ngô Mộng tiến vào phòng thí nghiệm, trực tiếp liền sai sử nhân viên trông coi mang theo nàng đến phòng thí nghiệm của Ngô Vĩnh Sâm, “Người vừa rồi tiến vào chạy đi đâu? Có ghi chép gì có thể nhìn đến không?”

Nhân viên trông coi cau mày, nghiêng đầu nhìn về phía Ngô Mộng nói: “Ngô Tiểu tỷ, ở ngoài cửa cô dùng cách nói như vậy dọa chúng ta mở cửa cho cô còn chưa tính, phòng thí nghiệm này nếu có người ngoài tiến vào, sẽ lập tức phát ra cảnh báo toàn bộ khu an toàn đều có thể nghe thấy! Cô cũng không phải chưa từng tới, mỗi cánh cửa nơi này đều là yêu cầu nghiệm chứng, liền tính thật sự có người ngoài giấu diếm được mấy anh em chúng ta trà trộn vào tới, kia hắn như thế nào đi vào bên trong đâu? Trừ bỏ thẻ cửa bên ngoài còn đòi nghiệm chứng dấu vân tay, nếu không có ghi vào, căn bản không có cách nào thông qua! Chúng ta cũng không biết là Ngô Tiểu tỷ nơi nào, cô vì cái gì muốn nói như vậy hại chúng ta?”

Ngô Mộng thấy đối phương một người nam nhân vẻ mặt nghiêm túc ẩn nhẫn tức giận hỏi chính mình như vậy, chung quanh đều im ắng tất cả đều là kim loại lạnh như băng, trong lòng nổi lên một tia lạnh lẽo đồng thời khí thế cũng không cao như ngay từ đầu vậy, “Được được, hắn giảo hoạt như vậy, khả năng giấu diếm được các người cũng nói không chừng…… Anh mau mang tôi đi phòng thí nghiệm của cha, đúng rồi, phân phó hai người ngoài cửa kia, không được mặc kệ người nào đi ra ngoài! Ngàn vạn đừng cho người chạy!”

Thủ vệ chịu đựng tức giận dùng bộ đàm dựa theo Ngô Mộng phân phó liên hệ hai thủ vệ ngoài cửa, bên này cũng không nói lời nào mang theo Ngô Mộng đi tới phòng thí nghiệm của Ngô Vĩnh Sâm, bất quá quyền hạn hắn chỉ có thể tới phần ngoài phòng thí nghiệm, cơ mật chân chính bên trong phòng thí nghiệm, hắn vào không được, nhưng liền tính là bên ngoài phòng thí nghiệm hắn cũng không muốn dính một thân tanh này, tác phong một nhà họ Ngô này thật sự làm người không thể yên tâm, bởi vậy hắn ở trước cửa phòng thí nghiệm Ngô Vĩnh Sâm liền nói: “Ngô Tiểu tỷ vẫn là chính mình vào thôi, phòng thí nghiệm quan trọng như vậy, người như chúng ta không thể tùy tiện bước vào, đến lúc đó ra chút sai lầm, chúng ta không thể so với Ngô Tiểu tỷ, thế nhưng không đảm đương nổi.”

Này một đường lại đây thật im lặng, đã đem Ngô Mộng ngay từ đầu tức giận tiêu ma đi xuống hơn phân nửa, sau khi bình tĩnh lại nàng cũng ý thức được hành động chính mình có hơi quá xúc động. Chỉ là nếu đã  chạy tới nơi này, nếu Ôn Duyên thật sự ở bên trong, chẳng phải là có thể bị nàng bắt được hiện hình? Huống chi Ôn Duyên lén từ khánh công yến ra tới đến nơi đây, nhất định là có mục đích không thể cho ai biết! Nàng tin tưởng, hiện tại toàn bộ phòng thí nghiệm này, địa phương có thể làm đối phương mơ ước chỉ có phòng thí nghiệm của Ngô Vĩnh Sâm!

Nhưng lúc trước hơn nữa vừa rồi, chính mình đã đem những thủ vệ đó đều đắc tội, bảo đối phương bồi chính mình đi vào, nhìn bộ dạng đối phương kia nhất định sẽ không đồng ý…… Ngô Mộng cắn chặt răng, nghiêng đầu đối với thủ vệ nói: “Tôi chưa có ra anh liền không được rời đi nơi này! Chú ý âm thanh bên trong! Nếu tôi xảy ra sai lầm gì! Cha tôi sẽ không bỏ qua anh!”

Trước khi đi vào còn không quên uy hiếp chính mình một chút, thủ vệ nhìn bóng dáng Ngô Mộng lạnh lùng mà gợi lên khóe miệng không nói gì.

Không đến ba phút sau khi thủ vệ bồi Ngô Mộng tiến vào phòng thí nghiệm, hai thủ vệ ngoài cửa nghênh đón một đám người tới chơi cuối cùng của đêm nay. Bất quá một nhóm người này bất đồng với hai kẻ kia, chỉ thấy Ngô Vĩnh Sâm cầm đầu nổi giận đùng đùng mà dẫn đoàn người Lương Gia Minh vô cùng lo lắng mà đuổi lại đây, đổ ập xuống liền hỏi một câu: “Có người nào ra vào hay không?!”

Hai thủ vệ ngây ra một lúc, liền nói ngay: “Vừa rồi tới một người nói là nghe phân phó của ngươi xong tới lấy đồ dùng thực nghiệm, quẹt cũng là thẻ của ngươi, trừ bỏ hắn ngoài ra không có người khác, nhưng……”

Không đợi hai người trông coi nói xong, Ngô Vĩnh Sâm duỗi tay một cái tát xô đẩy bọn họ, sau khi đem mật mã thẻ quẹt xong mang theo đoàn người Lương Gia Minh vào phòng thí nghiệm.

“Nói là thuốc giải độc bị đánh tráo, Ngô giáo thụ, ngài xác định?”

Ngô Vĩnh Sâm một bên nhanh chóng mà vượt qua tầng tầng lớp lớp cửa, một bên sắc mặt xanh mét mà đối với Lương Gia Minh nói: “Đương nhiên xác định! Nếu không phải đánh tráo, chúng nó sao có thể vô dụng đâu?! Chiều nay tam thiếu cậu không phải cũng mới thấy thành quả thực nghiệm?! Cho nên nhất định là có người đem thuốc giải độc của tôi đánh tráo! Hơn nữa người này hiện tại khẳng định còn ở phòng thí nghiệm!”

Ngô Vĩnh Sâm mang theo đoàn người Lương Gia Minh đi đến cửa phòng thí nghiệm của mình, sau khi đưa vào mật mã lại ấn vân tay, cửa “Tích tích tích” mở ra, nguyên bản bên trong phòng thí nghiệm không nên mang người ngoài tham quan, chính là bởi vì đêm nay khánh công yến còn có phân đoạn ghi hình gian phòng thí nghiệm này, bởi vậy Ngô Vĩnh Sâm sớm liền đem phòng thí nghiệm trong ngoài toàn bộ thu thập thỏa đáng, bởi vậy lập tức một chút đều không kiêng dè dẫn người trực tiếp vào phòng thí nghiệm. Cùng lúc đó, ánh đèn như ban ngày bên trong phòng thí nghiệm đem biểu tình ngốc lăng của Ngô Mộng chiếu rõ ràng, nàng thấy nhiều người như vậy đột nhiên xuất hiện, cầm đầu Ngô Vĩnh Sâm cùng Lương Gia Minh đều sắc mặt không tốt, lập tức ngơ ngác nói: “Phụ thân…… Các người đây là?”

Trong nháy mắt nhìn thấy Ngô Mộng này Ngô Vĩnh Sâm cũng ngốc, hắn như thế nào cũng không thể tưởng tượng được, con gái ngoan chính mình ở tại thời điểm này, xuất hiện ở trong phòng thí nghiệm của mình?! Nguyên bản hắn còn không tin những cái đồn đãi vớ vẩn nói Ngô Mộng coi trọng Ôn Thiếu Hàng, mà khi thấy thần sắc Ngô Mộng cư nhiên có chút khẩn trương, tiền căn hậu quả liên tiếp, hắn lập tức nghiến răng nghiến lợi tiến lên hung hăng mà tát Ngô Mộng một bạt tai, thanh âm nói ra cơ hồ là rít lên từ kẽ răng, “Mày đồ ăn cây táo rào cây sung!!! Nói!! Là ai bảo mày đem thuốc giải độc đổi!! Là ai!!”

Thời điểm hắn nói lời này đôi mắt rõ ràng liếc liếc mắt một cái Ôn Thiếu Hàng đứng bên cạnh Lương Gia Minh, nhưng Ôn Thiếu Hàng vẻ mặt ôn nhuận ý cười không hề có thay đổi, Lương Gia Minh cũng chỉ xem như không biết đến ý chỉ của Ngô Vĩnh Sâm, chỉ là nhàn nhạt mà nhìn Ngô Mộng, nói: “Ngô giáo thụ trước bình tĩnh, hỏi rõ ràng lại tức giận cũng không muộn. Ngô Tiểu tỷ, cô như thế nào sẽ xuất hiện ở chỗ này.”

Ngô Mộng ôm phần mặt bị Ngô Vĩnh Sâm tát sưng, lập tức còn có chút chưa kịp hồi thần, dư vị vừa rồi Ngô Vĩnh Sâm mắng,  nàng lập tức cũng kinh giác quan hệ lợi hại trong đó, rùng mình một cái lập tức kinh hoảng nói: “Tôi…… Không, không phải…… Không phải tôi làm! Không phải tôi! Phụ thân người tin tưởng con! Con sao có thể đem thuốc giải độc đánh tráo đâu?! Con sao có thể hại người?!” Trong chớp nhoáng Ngô Mộng cho rằng chính mình đã biết chân tướng! Đôi mắt nàng bắn ra ánh sáng mãnh liệt, “Là Ôn Duyên!! Là Ôn Duyên làm!! Nhất định là hắn!! Là hắn đánh tráo thành quả thực nghiệm của người!! Nhất định là hắn!!”

Bất thình lình lên án làm mọi người sắc mặt đều trở nên rất quái dị, Ngô Vĩnh Sâm càng là toàn bộ mặt đều vặn vẹo tới rồi, không đợi hắn lên tiếng, Lương tam thiếu nhưng thật ra cau mày nói: “Ngô Tiểu tỷ, Ôn Duyên lại cùng cô có mâu thuẫn gì? Cô vì cái gì nói là hắn làm?”

Ngô Mộng cắn răng trừng lớn đôi mắt, cơ hồ là dùng rống mà mở miệng nói: “Là hắn làm! Nhất định là hắn làm! Tôi vừa rồi ở bữa tiệc khánh công liền thấy hắn lén lút! Tôi là một đường đi theo hắn đi vào phòng thí nghiệm!! Tôi liền biết hắn nhất định làm chuyện gì không để người biết!! Hắn cư nhiên dám lớn mật như thế!! Phụ thân!! Hắn hiện tại nhất định còn ở phòng thí nghiệm!! Các người tin tưởng tôi!! Hiện tại tăng số nhân thủ điều tra nhất định có thể tìm được hắn!! Hắn nhất định còn ở phòng thí nghiệm!!!”

“Tôi đương nhiên ở phòng thí nghiệm.” Cửa truyền đến thanh âm làm Ngô Mộng cả người đều ngây dại, chỉ thấy Ôn Duyên mặt mang ý cười mà từ phía sau cửa đi đến trước một chút, hắn nhìn Ngô Mộng ánh mắt gợn sóng bất kinh, chỉ là thâm thúy đen nhánh bên trong kia, mang theo một chút nhỏ vụn lạnh lẽo, “Chỉ là không biết Ngô Tiểu tỷ vì cái gì muốn vu hãm tôi như vậy,  chúng ta ngày xưa không oán tiến vào vô thù, tôi thật sự không biết, chính mình đắc tội cô nơi nào?” (Jeje: Giựt crush người ta hai lần chứ còn gì nữa =]]])

“Cậu còn dám ra tới!! Được, thực tốt, cậu cũng coi như có gan!!” Ngô Mộng giận cực phản cười, chỉ là nàng xem nhẹ Ôn Duyên bình tĩnh, lòng tràn đầy chỉ có tâm lý vội vàng đối phương bị bắt lấy nhược điểm, “Cậu dám nói không cậu vì cái gì ở khánh công yến trên đường rời đi?! Cậu dám nói cậu vì cái gì đi tới phòng thí nghiệm này? Cậu dám không dám ——”

“Ngô Tiểu tỷ.”

Ngoài ý liệu của Ngô Mộng, lần này cắt ngang nàng không phải người khác, cư nhiên là Lương Gia Minh.

Lương Gia Minh cau mày nhìn Ngô Mộng, ánh mắt kia có chút vi diệu, làm Ngô Mộng trong lòng dị thường không thoải mái, “Ngô Tiểu tỷ, cô có phải hay không lầm cái gì? Ôn Duyên vẫn luôn ở bữa tiệc khánh công cùng chúng ta bên người xã giao, chúng ta ở đây tất cả mọi người có thể thay hắn làm chứng. Huống chi hiện tại lại phòng thí nghiệm đây, cũng là theo Ngô giáo thụ yêu cầu chúng ta mới mọi người cùng nhau lại đây. Cô không phân xanh đỏ đen trắng như vậy chỉ ra chỗ sai là Ôn Duyên làm, chẳng lẽ là muốn buông tha hung thủ chân chính không thành? Lần này chính là sự tình liên quan cha cô, tôi khuyên cô suy nghĩ.”

Lương Gia Minh nói làm Ngô Mộng ngây ra một lúc, Ngô Vĩnh Sâm càng là sắc mặt xanh mét, hắn như thế nào cũng không thể nghĩ được Ngô Mộng sẽ chỉ ra chỗ sai đến trên người Ôn Duyên! Sắc mặt mọi người đều không được tốt, nhưng duy độc Ôn Duyên lại là sắc mặt bất biến, hắn chỉ là mặt mang mỉm cười mà nhìn Ngô Mộng, ngày đó dẫn Tống Ninh Ninh ra cửa đúng là Ngô Mộng, Lương Hân ngộ hại, đối phương nhất định thoát không được can hệ, một khi đã như vậy, hắn đương nhiên muốn thu trước một chút lợi tức.

“Không! Không có khả năng! Tôi tận mắt nhìn thấy hắn đi ra! Tôi là đi theo hắn tới! Các người nói dối! Các người đang thay hắn giả bộ chứng minh!! Phụ thân! Người tin tưởng con! Bọn họ đều là thay Ôn Duyên giả bộ chứng minh! Bọn họ ——”

“Bang ——”

Ngô Vĩnh Sâm khó thở, lập tức một cái tát trực tiếp đem Ngô Mộng té ngã trên mặt đất, hắn giận cơ hồ có chút phát run, chỉ vào Ngô Mộng nghiến răng nghiến lợi nói: “Mày câm miệng cho tao!! Ôn Duyên vẫn luôn ở hội trường!! Tam thiếu sẽ thay hắn làm ngụy chứng?! Mày có biết hay không thuốc giải độc có ý nghĩa gì?! Tam thiếu sao có thể bởi vì một chút quan hệ cá nhân tại sự kiện này mơ hồ không rõ?!”

Lời nói như là đang thay Lương Gia Minh biện bạch, nhưng ý tứ giữa những hàng chữ này lại là có chút ý nghĩa không rõ, Ôn Duyên thấy Lương Gia Minh sắc mặt có hơi khó coi, lập tức rũ xuống đôi mắt che lại ý cười trong mắt. Ngô Vĩnh Sâm a Ngô Vĩnh Sâm, ngươi chó cùng rứt giậu, ám phúng quan hệ của Lương Gia Minh cùng bọn họ, chẳng lẽ là xem tính tình Lương Gia Minh thật tốt quá? Lương Gia Minh hắn là con trai Lương Kiến Quốc, trước mắt, cũng là chân chính một tay khu an toàn tương lai. Người ta nguyện ý cùng ai kết giao bằng hữu thì kết giao bằng hữu, nghe ngữ khí này của ngươi, chẳng lẽ ngươi còn muốn thay Lương Kiến Quốc quản phạm vi giao hữu của con trai người ta?

Hơn nữa lời này còn không đơn giản chỉ ra Lương Gia Minh cùng bọn họ quan hệ cá nhân, càng là phi thường rõ ràng nói ra địa vị thuốc giải độc này trong lòng Lương Gia Minh. Ánh mắt Ôn Duyên tối sầm lại, điểm này Ngô Vĩnh Sâm cũng không có nói sai, Lương Gia Minh quan hệ cá nhân cùng bọn họ cho dù tốt, nhưng hắn cũng là thủ lĩnh khu an toàn, ở trên vị trí của hắn, thuốc giải độc hẳn là tồn tại cao hơn hết thảy, đáng tiếc Ngô Vĩnh Sâm muốn nương cái này châm ngòi quan hệ giữa bọn họ, kia hắn chỉ có thể thất vọng rồi.

Bởi vì, trừ bỏ thuốc giải độc, bọn họ có được đồ vật Lương Gia Minh càng thêm bức thiết yêu cầu được đến.

Nghĩ đến đây Ôn Duyên nghiêng đầu liếc Tạ Sâm thoạt nhìn không chút để ý một cái. Hừ, nói đến nói đi, đây mới là hồ ly sống chân chính.

Ngô Mộng nghe Ngô Vĩnh Sâm cũng nói Ôn Duyên ở hội trường, hơn nữa ánh mắt mọi người nhìn chính mình có chút không đúng……  Nàng lập tức phản ứng lại sự tình dường như cùng mình lý giải không giống nhau, cục diện này thấy thế nào giống như đều là chính mình ở vào hoàn cảnh xấu…… Đổi thuốc giải độc, tội danh này nếu chứng thực nàng nhưng như thế nào gánh vác nổi?!

“Ngô giáo thụ, tôi xem ngài cũng bớt tức giận. Tôi đã cho người bắt đầu lục soát, phòng thí nghiệm này có những người khác hay không, tin tưởng một hồi liền có kết quả. Ngô Tiểu tỷ…… Hẳn là cũng là hoảng sợ, lúc này mới hoảng không chọn từ nói chút không nên nói. Trên mặt đất lạnh, Ngô Tiểu tỷ vẫn là đứng lên nói chuyện đi.”

Nghe Lương Gia Minh nói như thế, trong ánh mắt Ngô Mộng xẹt qua một tia âm ngoan, nàng cắn răng mở miệng nói: “Tôi nói đều là sự thật! Tôi chính là đi theo Ôn Duyên lại đây! Chỉ là không biết hắn dùng quỷ kế gì! Cư nhiên giấu diếm được mọi người các ngươi! Không tin các người có thể xem theo dõi! Đúng rồi! Còn có theo dõi!! Các người tra theo dõi a!! Là ai ở chỗ này đổi thuốc giải độc!! Theo dõi nhất định vừa xem hiểu ngay! Các người đừng nghĩ oan uổng tôi!!!”

Lương Gia Minh không nói gì, chỉ là lại dùng ánh mắt ý bảo người đi theo đi chọn đọc tài liệu theo dõi, trường hợp một lần nữa lâm vào trầm mặc quỷ dị, đã có thể ở ngay lúc này, có người từ bên ngoài tới gần bên tai Lương Gia Minh nói mấy câu, Lương Gia Minh lập tức nhìn về phía Ngô Mộng, ánh mắt không thể nói không phức tạp.

Ánh mắt đối phương làm Ngô Mộng mạc danh khẩn trương lên, nàng theo bản năng nắm chặt tay, chỉ nghe Lương Gia Minh nói: “Ngô Tiểu tỷ, cô có thể đem đồ vật bên trong bao lấy ra cho chúng ta nhìn xem sao?”

Ngô Mộng chính là có ngốc lúc này cũng đại khái cảm giác được chính mình trúng kế!! Nàng lập tức nắm chặt bao cuồng loạn mà đối với mọi người nói: “Thứ này là của Ôn Duyên!! Là Ôn Duyên ném vào thùng rác ở hành lang khánh công yến tôi đi theo hắn lấy ra tới!! Mặc kệ là thứ gì đều không phải của tôi!!”

Lương Gia Minh ý bảo thủ hạ tiến lên đem Ngô Mộng chế phục, đến Ngô Vĩnh Sâm đều chỉ có thể trợn mắt há hốc mồm nhìn hai người từ tay nải của Ngô Mộng lấy ra một vật vây kín, hai người phí chút sức lực đem bao vây mở ra, bên trong bao vây cũng không phải thuốc giải độc Ngô Mộng cùng Ngô Vĩnh Sâm tưởng tượng, nhưng mà không đợi bọn họ thở phào nhẹ nhõm, lại thấy Lương Gia Minh sắc mặt biến đổi mà lạnh lùng nói: “Đem nàng bắt lại!!”

Biến cố này làm tất cả mọi người lắp bắp kinh hãi, Lương Gia Minh nắm chặt đồ vật trong bọc kia, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cô cư nhiên cùng người Lưu gia cấu kết hại cha tôi!! Cô thật to gan!!”

Ngô Vĩnh Sâm ngây ra một lúc nhanh chóng tiến lên xem đồ vật trong bọc, cư nhiên là một ít thuốc người bệnh tim cấm dùng, mấy thứ này thật nhiều đều là nguyên liệu phòng thí nghiệm có thể dùng được…… Nghĩ đến Ngô Mộng thường xuyên ra vào phòng thí nghiệm, nghĩ đến quan hệ của đối phương cùng mình,  Ngô Vĩnh Sâm chỉ cảm thấy mồ hôi lạnh ròng ròng. Bởi vì trừ bỏ những thứ thuốc đó, trong bọc này còn mang thêm thuyết minh phương pháp phát huy tác dụng của những thứ thuốc đó! Điểm chết người chính là! Trên mặt cư nhiên còn nhắc tới thuyết minh tác dụng di lưu của thuốc ‘dùng một lần’, đó chính là nói này đều không phải lần đầu tiên, hơn nữa bút tích trên trang giấy này…… Chính là bút tích Ngô Mộng không thể nghi ngờ!!! Này quả thực chính là chứng cứ vô cùng xác thực! Tuyệt không phải dăm ba câu biện bạch liền có thể thoát tội!

Thấy Ngô Mộng trừng lớn đôi mắt còn muốn biện giải, Lương Gia Minh híp mắt lạnh lùng nói: “Theo dõi biểu hiện đoạn thời gian kia chỉ có cô một người đến gần cái thùng rác kia, có nói cái gì tôi khuyên cô nghĩ kỹ lại nói! Ngô giáo thụ, chuyện này nói không chừng còn sẽ liên lụy đến ngài, cho nên tôi khuyên ngài không cần xen mồm! Khó trách thân thể cha tôi gần đây càng ngày càng không tốt…… Đối đãi một người bệnh tuổi già các người đều có thể hạ tay tàn nhẫn vậy, các người quả thực là phát rồ!”

Biến chuyển này làm tất cả mọi người ngây dại, chỉ có Tạ Sâm vẫn là một bộ dáng nhàn nhạt không có biểu tình gì, mà Ôn Duyên còn nho nhỏ mà gợi lên khóe miệng, hắn chỉ là dùng chút mưu mẹo, không nghĩ tới đối phương thật sự đem thứ này nhặt lên. Nếu đối với hắn không có tâm tư hãm hại, lấy lập trường của Ngô Mộng, làm sao khổ như vậy nhặt đồ vật ‘hắn’ vứt bỏ đâu? Đem nàng đưa tới phòng thí nghiệm chỉ là một trong số những kế hoạch, nếu nàng nhặt lên bao kia tự nhiên liền càng tốt, nếu nàng không nhặt, hắn cũng có biện pháp làm Ngô Mộng cùng chuyện thuốc giải độc này thoát không được can hệ.

Lúc trước đi qua buồng vệ sinh, bất quá ‘Ôn Duyên’ từ buồng vệ sinh đi ra ngoài lại không phải hắn, mà là Hình Nhị ngay từ đầu liền ở nơi đó chờ kế hoạch thực thi. Đối phương nói nếu Hình Tam xuất quan biết Lương Hân chết thảm mà bọn họ lại bỏ mặc, nhất định sẽ không khinh tha bọn họ, cho nên đối phương liền đem những công phu thay hình đổi dạng ngày thường của Hình Tam vận dụng một ít, hơn nữa nguyên bản thân hình bọn họ kém không quá nhiều, lại có quần áo tương đồng che lấp, ở dưới ánh đèn hành lang không được sáng, người không quen thuộc chỉ nhìn bóng dáng là rất khó phân biệt ra tới.

Mà ở phía trước kia, Ôn Duyên chân chính, cũng chính là chính mình, sớm đã từ trần nhà buồng vệ sinh bò tới phòng nhỏ bên cạnh yến hội, cho nên ở trong mắt bất luận kẻ nào, hắn cũng chỉ ở yến hội rời đi không đến ba phút. Nhưng này đó Ngô Mộng vĩnh viễn đều không thể biết, bởi vì ngay cả video giám sát kia đều bị Chu béo động tay động chân, mọi người sẽ chỉ thấy ghi hình Ngô Mộng đem đồ vật ném tới thùng rác, lại đem bao vây từ thùng rác đem ra, trong lúc này kỹ thuật sống tự nhiên là Chu béo một người hoàn thành. Hắn đem hình ảnh Ngô Mộng lấy đồ vật đảo ngược một lần, lại đem hình ảnh mặt sau trước sau tiếp ứng, một cái hình ảnh “Bỏ vào đi lại lấy ra tới” thiên y vô phùng, liền tính chuyện thuốc giải độc lớn, ở trong lòng Lương Gia Minh cũng không hơn được tánh mạng cha mình.

Đến nỗi theo dõi Ngô Mộng một đường đi theo “Ôn Duyên” đi vào phòng thí nghiệm, Chu béo cũng toàn bộ dùng thủ đoạn kỹ thuật đem thân ảnh Hình Nhị hủy diệt, Ngô Mộng cho dù có một trăm cái miệng, cũng không có biện pháp giải thích nàng vì sao lén lút cầm bao vây đi vào phòng thí nghiệm…… Huống chi, trừ bỏ cái bọc này, phòng thí nghiệm này, còn có người Lưu gia trước đó bọn họ đánh hôn mê đang chờ cho bọn hắn kinh hỉ……

Sự tình phát sinh kế tiếp toàn bộ là có thể dự kiến, Ôn Duyên lạnh lùng mà gợi lên khóe miệng, hắn không cầm đao lấy thương (súng) buộc Ngô Mộng đi làm cái gì, hết thảy đều là đối phương chính mình làm ra hành động quyết định. Bọn họ kết phường hại chết Lương Hân là bởi vì cái gì, quả (*) này, mỗi người tham dự trong đó đều đến cam tâm tình nguyện mà ăn cho hắn đi……

(*) Quả này là quả trong nhân quả nhé. Nếu bạn nào đạo Phật hoặc từng nghe qua thì cũng biết bên đạo Phật tồn tại cái gọi là nhân quả, tức là mọi việc bạn làm sẽ tạo nên một kết quả nào đó không thể tránh được (Vd: người làm việc xấu sẽ có lúc trả giá, người này thiếu nợ người kia sẽ phải trả lại,…)

(Jeje: Huhu chương này dài dã man luôn TT_TT Càng về cuối mấy chương truyện lại càng dài. Nhớ cái thời chỉ 2k3, 2k5 từ một chương quá Ọ A Ọ)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.