Mộ Hi đã bắt đầu hơi hối hận vì sự tuỳ hứng lúc trước của mình, may mà ba năm đối với sinh mệnh dài của quái vật bọn họ mà nói, chỉ là chớp mắt một cái.
Gần đây Mộ Tiểu Hi có loại dương dương đắc ý khi IQ cao EQ cao vóc dáng cao các loại, thầm nghĩ nhân sinh thật quá tốt đẹp!
Mùa xuân dài đằng đẵng cũng qua đi, rốt cuộc cũng tới thời gian của mùa hạ, Mộ Hi và Mộ rời khỏi thành phố này, đầu tiên là đến Rome chào hỏi Wardi.
Không biết vì sao, trước kia thì không muốn gặp Wardi nhưng lần này tiểu miêu và thân vương đại nhân vô cùng hợp ý nhau. San và Mộ đứng chung một chỗ, nhìn hai khoả trốn trong góc xì xào bàn tán, đều bất đắc dĩ.
“Xem ra, đồ kia dùng rất tốt.” San đại nhân nói.
Khí tràng thụ thụ tương tích thật sự quá cường đại!
“… Ừm.” Cư nhiên Mộ đáp lại cơ đấy!
“Gần đây France lại làm những khẩu vị mới, còn có chút đồ chơi mới lạ, chốc nữa để cho cậu mang về.”
“…”
Đây đúng là quản gia của thân vương hả? Cùi chỏ ra bên ngoài như vậy thật sự có thể sao! Còn có khẩu vị mới là sao nữa! San đại nhân đúng là nhiệt tình thái quá đấy!
Mộ sâm sâm nghĩ, mình so với bá tước đại nhân thật là kém xa…
Mặc kệ thân vương đại nhân lưu luyến không rời thế nào, sau vài ngày Mộ liền cáo từ.
Trạm kế tiếp là nơi Mộ sinh ra —— Munich.
Tuy rằng Mộ cũng không có ấn tượng sâu với thành phố này lắm, thế nhưng không thể không nói đây là một nơi có không ít ý nghĩa đặc thù với hắn.
Đã gần tháng tám, các nơi đều lục tục có các hoạt động Carnival [1], mà so với lễ hội tháng mười của Munich vẫn còn xa.
[1] Carnival là lễ hội hóa trang hay còn gọi là lễ hội của tình yêu. Lễ hội này được tổ chức vào những thời điểm khác nhau tại các nước châu Âu và châu Mỹ.
Đứng ở nhà hàng xoay tròn cao nhất Munich, Mộ Tiểu Hi không khỏi cảm thán quả nhiên tộc hấp huyết quỷ vừa biết kiếm tiền lại vừa biết hưởng thụ.
Mộ nắm tay hắn đứng bên cửa sổ, dãy núi Alpen phía xa xa giống như cự thú ẩn núp trong bóng đêm, gần nơi thành phố, trong kỳ quái lại mang khí tức truyền thống của dân tộc Munich.
“Mộ Mộ, trước đây anh cũng mặc đồ giống này sao?” Mộ Hi chỉ một thanh niên mặc trang phục truyền thống Bavaria, cười hỏi.
“Ừ, khi còn bé.”
“Ha ha ha. . .” Mộ Tiểu Hi não bổ nho nhỏ Mộ Mộ mặc quần hiệp sĩ mang theo mũ hiệp sĩ một bộ mặt than lại thuỷ linh linh, trong nháy mắt nghĩ nhân sinh thật sự là quá viên mãn!
“Chúng ta mua một bộ mang về đi!”
“Khi đó Bavaria vẫn là công quốc (lãnh địa của công tước) độc lập, mẹ ta.” Mộ dừng một chút, “Bà ấy rất thích trang phục nơi này.”
“Giống công chúa Sisi [2]?” Trong đầu Mộ Hi lập tức xuất hiện một mũ nơ bướm tay áo nơ buốm cổ áo nơ bướm quần bồng bồng…
[2] Công chúa Sisi: Elisabeth của Áo là vợ của hoàng đế Franz Joseph I, đồng thời là Nữ hoàng của Đế quốc Áo-Hung. Sinh tại Muenchen (Đức).
“Ừ.” Mộ không để ý đến loạn tưởng thiên mã hành không của hắn, vươn tay ôm hắn vào lòng.
“Này tiên sinh, chú ý đồn đại.” Mộ Hi chột dạ nhìn nhìn xung quanh.
Mộ nâng tay hắn lên vuốt ve chiếc nhẫn trên ấy, giọng nói hiếm thấy có chút hài hước:
“Em là người của anh thì có gì phải chú ý.”
“…”
“Mộ Hi…” Mộ cúi đầu hôn lên má hắn một cái, thanh âm mềm đến làm cho mặt người nào đó hồng lên.
“Khụ khụ.” Mộ Hi không được tự nhiên quay đầu, cầm ngược lại tay Mộ, mười ngón giao nhau.
“Mộ Mộ, một năm trước, thế nào em cũng không nghĩ đến…” Thanh âm của Mộ Hi thấp xuống. “Chúng ta sẽ như thế này.”
“Ừ.” Mộ xoay tiểu miêu có chút phiền muộn lại, “Sau này thì sao?”
Mộ Hi có chút nghi hoặc, lập tức kinh ngạc ngẩng đầu —— Đây chính là hấp huyết quỷ quả ngôn thiếu ngữ (kiệm lời), đang tiểu tâm dực dực đòi một hứa hẹn.
“Ừm, có thể sống bao lâu, chúng ta sẽ cùng một chỗ bao lâu đó.” Mộ Hi nhẹ nhàng đấm vai hắn, “Sau này anh phải giống như vợ đê mi thuận mục [3] nha!”
[3] Đê mi thuận mục: ngoan ngoãn, phục tùng.
“Ừ.” Cư nhiên Mộ lại đáp lại…
“…” Tiểu miêu khiếp sợ bị “vợ” hắn nâng cằm lên hôn thật sâu, vẫn còn đang khiếp sợ.
Cho dù không để toàn bộ thế giới này vào mắt, nhưng cũng có một góc mềm mại nhất trong nội tâm.