[Harry Potter Đồng Nhân] Cuộc Sống Trong HP Của Ngụy Sở Hiên

Chương 15: Người dẫn đường



Câu nói ‘Hết thảy vì lợi ích lớn hơn’ khiến cho Severus giật mình, đến khi về đến Spinner’s End mà y vẫn còn cảm thấy cảm xúc ngổn ngang. Thậm chí, y còn hoài nghi Dumbledore đã chọn sai người! Harry Potter căn bản không phải là ‘Cứu thế chủ’ mà là ‘Tân Hắc ma vương’!

Severus ngồi trên sô pha, xoa xoa thái dương: Được rồi, thế giới này vỗn là không có gì là tuyệt đối đen hay trắng cả, kể cả cái danh hiệu “Hắc ma vương” kia cuối cùng cũng có thể trở thành “Cứu thế chủ”, về điểm này, mỗi người trong Slytherin đều rất rõ ràng.

Harry nằm trên giường, vẫy tay một cái, một cuốn sách bay từ giá sách tới, ‘Người kể chuyện xưa’. Nhìn cuốn sách này, khóe miệng Harry không khỏi co rúm lại, bởi vì bản chất của nó chính là truyện cổ tích.

Harry không bao giờ nghĩ rằng Severus sẽ gửi đến cho cậu loại sách thế này. Cậu cứ nghĩ phần lớn số sách đó sẽ có liên quan gì đó đến ma dược chứ……[Được rồi, Sở đại thần, người đoán đúng rồi! Tất cả những gì giáo thụ đại nhân chọn đều liên quan đến ma dược, còn lại đều là do người của cửa hàng sách đưa tặng!]

“A! Cái này…” – Harry ngạc nhiên nhìn câu chuyện đầu tiên trong cuốn sách, là truyện [Chuyện ba anh em]

Harry vuốt cằm: “Không ngờ cuốn truyện cổ tích này lại có ý nghĩa như thế!” – Cậu lầm bầm, câu chuyện này bên ngoài nhìn vào có vẻ như chỉ để giáo dục trẻ nhỏ, nhắc nhở những chỗ cần phải rèn luyện thêm, nếu như Harry không biết là gia đình mình có một bảo vật gia truyền – Áo tang hình – thì cậu cũng sẽ nghĩ như thế – “Nếu như vậy, đũa phép nghìn năm, còn có hòn đá trường sinh có thể cướp lại sinh mạng từ tay thần chết cũng có thể sẽ tồn tại!”

Harry tắt đèn, đêm nay cậu ngủ rất ngon.

Harry vẫn hoài nghi việc Severus mua sách cho cậu là có ý đồ riêng, ví dụ như lúc này, trên cửa sổ có một con cú mèo, mà trong tay cậu là một bức thư viết bằng da dê.

Potter tiên sinh,

Ta nghĩ ngài đã trải qua sinh nhật lần thứ sáu của mình, cho nên hiện tại ngài rất cần một lớp vỡ lòng về pháp thuật. Cho nên, từ hôm nay trở đi, ta sẽ đảm nhiệm công việc của người hướng dẫn, để đến khi mười một tuổi, tiến vào Hogwarts, ngài không đến mức mù tịt về thế giới pháp thuật!

Severus Snape.

Nhìn đến tên người gửi, quả thực, bức thư này mang đậm phong cách của tiên sinh….. Harry nghĩ vậy, nhìn nét chữ hoa lệ mà đầy khí thế kia, cậu thề, cậu rất yêu những nét chữ ấy! [Sở đại thần, ngài xác định chỉ là yêu chữ mà không phải là yêu người viết chữ chứ?]

Harry cầm lấy bút, vò đầu suy nghĩ xem nên hồi âm cho Severus như thế nào. Kì thật, đối với Severus, Harry luôn luôn tôn kính, bởi vì y là bạn bè tốt nhất của Lily, là người yêu Lily, cũng bởi vì học thức và thực lực hơn người của y, hơn nữa, một điều hiển nhiên, quan hệ giữa y và gia tộc Malfoy không tồi. Một trưởng bối tốt như vậy, không lợi dụng thì quả thực là…… lãng phí!

Tiên sinh thân mến,

Ta rất cao hứng khi nhận được thư của ngài, cũng xin ngài nên bỏ cách gọi “Potter tiên sinh” đi, ngài gọi ta là “Harry” là được. Ngài cũng biết, ta không phải chỉ là con của James Potter mà còn là con trai của Lily Evans. Hơn nữa ta cũng rất vui khi ngài trở thành người hướng dẫn cho ta.

Ps: Tiên sinh, hôm qua ta mơ thấy mẹ, cho nên hôm nay vẽ lại mẹ theo những gì trong mơ, ta gửi kèm theo bức thư này, hi vọng ngài thích.

Yêu ngài,

Harry

Severus nhận được hồi âm của Harry, nhìn đến bức vẽ Lily, hai mắt mở to hết cỡ, sau đó nắm chặt bức họa trong tay – quá giống, giống y như người thật vậy! Sau đó y không thèm để ý đến hình tượng, dùng phép độn thổ xuất hiện tại phòng của Harry.

Severus đột nhiên xuất hiện, làm cho Harry hoảng sợ.

“Nói, gần đây ngươi tiếp xúc với ai? Ai đã cho ngươi ảnh của họ!” – Severus đập mạnh bức vẽ xuống bàn, gào lên với Harry.

Harry sửng sốt, đột nhiên nhớ ra mình đã phạm phải chuyện ngu xuẩn cỡ nào. Bởi vì khi viết thư, nghĩ rằng Severus thích mẹ mình, không biết y có ảnh chụp của mẹ không, thế nên cậu muốn tặng y một bức họa, vì thế liền để bức họa cậu vẽ Lily hai ngày trước vào cùng với thư.

Chết rồi, cái này nên giải thích thế nào đây??? Harry cố gắng vắt óc suy nghĩ.

“Tiên sinh…….” – Harry giả bộ đáng thương nhìn Severus – “Ta mơ thấy mẹ thật mà. Tiên sinh, phù thủy cũng nằm mơ sao? Phù thủy mơ có khác với người thường không? Ta nghe nói, nếu nằm mơ thấy người mình không biết, thì sẽ không nhớ rõ mặt họ. Nhưng mà khi tỉnh lại ta lại nhớ rất rõ hình dáng của mẹ…..”

Severus quát xong mới thấy mình thất thố, sau đó mới nghĩ đến phù thủy sẽ không thường xuyên nằm mơ, nhưng một khi nằm mơ, như vậy nội dung giấc mơ nhất định sẽ ẩn chứa một điều gì đó!

“Tiểu quỷ chết tiệt!” – Severus túm lấy Harry, ấn cậu lên giường – “Kể lại chi tiết giấc mơ cho ta nghe!”

Harry đột nhiên nghĩ đến áo tàng hình nhà mình, lão già Dumbledore vẫn chưa đem trả áo tàng hình cho nhà mình.

“Vâng….Chỉ nhớ rõ hình dáng của mẹ, mơ hồ lắm…….Mẹ nói gì đó……Cái gì mà áo tàng hình? Mẹ nói có thứ này thì sẽ không ai tìm được, kể cả Thần Chết…… A! Tiên sinh, xin lỗi, hôm qua ta đọc “Chuyện về ba anh em”. Có thể là do ta tưởng tượng nhiều quá!”

Khóe miệng Severus co giật, nếu là trẻ con bình thường, cách nói này y có thể chấp nhận, nhưng Harry là một phù thủy, lại là một phù thủy rất mạnh! Áo tàng hình? Hừ, gia tộc Potter quả thật là có thứ kia, Lily đã từng có lần nói với y! Severus suy nghĩ một chút, cảm thấy giấc mơ này có thể là Lily nhắc nhở Harry áo tàng hình là thứ rất quan trọng, là thứ có thể bảo vệ sinh mạng.

“Hừ! Thứ đồ kia chắc là ở chỗ lão ong mật! Hiện tại ta không thể lấy cho ngươi!” – Severus nghĩ nghĩ, bởi vì toàn bộ gia sản của nhà Potter đều nằm trong tay Dumbledore, cho nên y nghĩ áo tàng hình có thể cũng sẽ ở đó. Đương nhiên, đó chỉ là những gì y nghĩ.

“A? Tiên sinh? Áo tàng hình thật sự tồn tại sao?” – Harry mở to mắt hỏi.

Severus híp mắt, nhếch miệng: “Đương nhiên, mười Knuts một chiếc! Đảm bảo chất lượng một tháng!” – Sau đó rất khoái trá nhìn biểu tình thất vọng của Harry – “Đương nhiên, nếu dùng đầu óc của ngài thì cũng có thể biết, thứ Lily để lại không phải là cái loại rách nát đó! Nghe nói là bảo vật gia truyền của gia tộc Potter.”

Harry hưng phấn mở to mắt: “Thật vậy sao? Vậy không phải cha chính là hậu duệ của người em thứ ba thông minh nhất sao? Nói như vậy……Đũa phép và hòn đá cũng tồn tại phải không?”

Severus lừ mắt: “Tiểu quỷ chết tiệt, đó không phải là việc của ngươi!” – Nói xong xoay người, rút từ giá sách ra một quyển ‘Ma dược bách khoa toàn thư’ – “Mười trang đầu, học thuộc lòng, không được sai một chữ! Mai ta đến kiểm tra!” – Nói xong Severus chuẩn bị rời đi, lại bị Harry túm áo.

“Tiên sinh, có thể mang ta đến nhà của ngài được không?”

Harry dùng ánh mắt vô cùng chờ mong nhìn Severus, thực dễ dàng làm cho giáo thụ đại nhân mềm lòng. Dù sao Spinner’s End cũng ở thế giới Muggle, thế nên Harry lần thứ hai đặt chân đến đây.

About these ads

Đang tải…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.