【 Ông Mặt Trời ngồi trên cao, chị Hoa xinh nhìn em cười, bé Chim nhỏ nói xin chào, em vì sao đeo thuốc nổ? Em đi nổ trường học, thầy em có biết không, kéo dây, em bỏ chạy bùm một cái, trường tanh bành~* 】 Đây là giọng của Riddle, nhưng loại ca từ tổn hình tượng này sao có thể hát ra chứ? Cho dù là tiếng Trung cũng không được~
Cho nên, Riddle tâm tình rất tốt đang thu dọn hành lý chuẩn bị về nhà nghỉ hè là hát bằng tiếng rắn, người nghe, tiểu thư Nagini đã lâu không lên sân khấu.
【 Xin cậu đấy, Tom, rắn không có tay, không thể bịt lỗ tai của mình lại được! 】 Nagini bi thương, khó khăn lắm mới lên sân khấu nàng đã bị dằn vặt.
【 Hừ! 】 Riddle khó được không thắt Nagini lại ném vào thùng rác (bình thường cậu làm vậy với nàng à?), ngày mai là ngày nghỉ, tuy rằng ở trường rất vui, nhưng cậu không phải Harry? Potter, cậu chờ mong được về nhà. Về phần bài hát phía trên... thuần túy là nhớ lại, con người kỳ quái thế đấy, mấy bài nhạc chế này mãi đến tận khi gần 30 chết rồi cậu vẫn nhớ. Cùng một làn điệu lại không thể tìm ra ca từ gốc hồi đó học ở những năm mười mấy tuổi. Quả nhiên... muốn hát cái gì cũng phải hợp với tiếng lòng học sinh thời nay mới được.
May mắn lúc này Thomas đã về cứu vớt lỗ tai của Nagini, cũng kéo lại, dòng suy nghĩ động kinh bay tới hơn 20 năm trước của Riddle.
Thomas trước theo thói quen đi lục thùng rác, phát hiện không tìm được Nagini, ngẩng đầu lên thấy Nagini nằm bên cạnh, cậu ngạc nhiên nhướng mày, rồi ôm lấy, vừa vuốt ve vừa thở dài trầm tư...
"Sao vậy?" Lần đầu nhìn thấy Thomas có vẻ mặt thâm trầm như thế.
"Tôi cảm thấy tờ báo lá cải của chúng ta vẫn chưa đạt được tinh túy!"
"Cậu còn muốn tinh túy kiểu gì?" Ban đầu là lắt léo đảo điên trời đất, càng về sau càng hoang đường, cậu nhiều nhất chỉ bịa Slytherin ra ngoài chờ sinh, Hufflepuff là viết Gryffindor do Slytherin sinh. (Ghép vào phụ tử văn, dù sao tuổi của phù thuỷ đủ dài) Mãi đến khi mọi người đọc được tin tức Dumbledore mang thai không thể ngồi yên ở tiết Biến Hình. (Lo nhìn chằm chằm bụng Dumbledore.) Sau bị phản ánh yêu cầu phải có tính chân thật nhất định, không thể quá khoa trương, mới dần đỡ hơn, chí ít không cần mỗi lần xem báo, phải ói trước một bao để thói quen.
"Ở Đức dĩ nhiên có tin vị kia mang thai, còn là do người hầu trung thành nhất bên người vị kia truyền ra... Riddle?" Thomas thấy Riddle bật phắt dậy đi xem lịch.
"Cậu làm gì vậy?"
【 Tính ngày đi công tác lần trước của Dumbledore... 】 Kém hơi xa, 【 Không sao, có lẽ chu kỳ mang thai của nam phù thủy tương đối dài... 】 Đương nhiên điểm này không thể nói ra, tuy rằng cậu rất hiếu kỳ tin tức của vị ở Đức làm cách nào truyền ra. Nhưng chỉ từ điểm này có thể thấy câu nói buôn chuyện không biên giới thật là lời lẽ chí lý.
Đại khái là dân cư của Thế Giới Phù Thuỷ quá ít, cho nên mỗi khi phù thuỷ buôn chuyện chỉ lo nhìn chằm chằm chuyện mang thai, may mắn cậu không làm Dark Lord, nếu không chờ cậu quân lâm thiên hạ, nói không chừng đã mang thai mấy lần rồi, tuổi tác và khuôn mặt của cậu có sức hấp dẫn hơn hai lão già đã qua chín mươi còn cưa sừng làm nghé ấy nhiều. (V đại tốt nhất đừng nghĩ bậy, tác giả đột nhiên cảm thấy điểm này rất có sức hấp dẫn.)
...
"Vì sao không tới!" Abraxas bất mãn nhìn Riddle, "Lễ Giáng Sinh cậu đã tới nhà tôi rồi mà."
"Cái này..." Riddle nhìn Abraxas nổi lên tính trẻ con, "Được rồi được rồi, là tôi không đúng, nhưng kỳ nghỉ hè này tôi rất bận."
"Lại là Saga đó!" Abraxas cười lạnh trào phúng, trong mắt lóe lên u ám.
"Abraxas!" Riddle nhíu mày, "Chí ít đừng ở trước mặt tôi!" Cho dù sợ hãi thực lực và sự phát triển của Muggle, nhưng cảm giác về sự ưu việt suốt nghìn năm qua của phù thuỷ vẫn chưa thể đánh tan.
"Riddle, không phải vì vấn đề Muggle, mà là cùng làm bạn bè, chỉ cần nhắc tới Saga, bọn tôi đã bị cậu đá sang bên." Sheryl ngồi bên cạnh hoà giải, âm thầm đá Abr một cái.
"Ôi, trời ơi, trò ghen tị này thật quái lạ." Riddle khoa trương nhìn bọn họ, sau đó thuận thế dựa vào sô pha mềm mại ở buồng tàu quý tộc, tay vô thức xoa mái tóc của Moody đang chơi cờ bên cạnh. "Là người luôn sẽ có thân lạ xa gần, tôi dựa theo suy nghĩ của mình trái tim của mình đối đãi các cậu, nếu muốn phân rõ mình thích người bạn nào nhất... theo kiểu cân đo tình cảm, tôi trái lại thay bản thân xem các cậu là bạn thấy không đáng."
"Chí ít có rảnh thì tới ngồi một lát..." Abraxas không hết hy vọng.
"Tôi tận lực!" Cười xin lỗi.
...
"Abr, đừng quên cậu đã đồng ý cái gì!" Nhìn Riddle đẩy hành lý đi xuyên qua tường, Sheryl lập tức cảnh cáo, nhà Malfoy có thể kéo dài lâu như vậy, ý thức trách nhiệm gia tộc là nguyên nhân lớn, nhưng nhà Malfoy si tình cũng là nổi tiếng ở Thế Giới Phù Thủy.
"Ban đầu chỉ là tùy tiện..." Abr cảm thấy mình đuối lý, "Tôi mời Riddle tới nhà cũng không có gì sai mà, cho dù là bạn..." Sheryl gật đầu, "Nhưng sau đó cậu ta ba câu không rời Muggle đó, xấc!"
"Ai..." Sheryl cảm thấy lúc đầu kết bạn với Abraxas, quả thật là tự cho mình dùng một liều độc dược Lão Hóa tăng mạnh mà, 11 tuổi cậu đã bắt đầu có cái suy nghĩ như mẹ già, phản đối đối tượng của con mình, phản đối vô hiệu thì thở dài con cái nó lớn rồi không cần cha mẹ nữa, triệt để trải nghiệm tâm tình gả con.
...
"Ai... Saga quả thật là có thù với ga King"s Cross mà." Nhìn Mord tới đón mình, Riddle thỏ dài, tới trường một năm, về nhà hai lần, lần đầu cậu về sớm, Saga vồ hụt, lần này cậu ngoan ngoãn ngồi xe lửa, Saga lại đột nhiên có khách cản chân.
"Thiếu gia Riddle, Boss đang chờ cậu ở nhà số 13, cậu trực tiếp độn thổ về hay ngồi xe?"
"Ngồi xe!" Cầm đống hành lý này mà độn thổ, cậu đâu rảnh chịu tội. Nhưng... số 13 phố Beckham, là nhà Saga chuẩn bị cho cậu, bình thường khi cậu tới trường Saga sẽ ở nơi khác, dùng nhà số 13 để tiếp khách thì thật hiếm thấy. Chuẩn xác mà nói, ngoại trừ Mord chưa từng có ai tới đó. (Đưa tài liệu và đưa đồ ăn nhanh không tính), đương nhiên, cậu không biết Dumbledore đã từng tới. "Lẽ nào... là chị dâu tương lai?" Hiện tại mới là năm 38, cho dù là nước ngoài cũng thường kết hôn sớm, dù sao tuổi tác bình quân không cao, Saga kéo dài đến giờ, rất có phong độ chỉ cần giang sơn không cần mỹ nhân.
Nhưng Riddle vừa nghĩ tới hai chữ chị dâu đã thấy ái ngại, 【 Làm bóng đèn cũng không dễ chịu cho lắm. 】
"Không phải, là một người đàn ông trung niên, tóc vàng mắt bích, tới từ mấy ngày trước, từ khi ông ta tới, Boss đã luôn ở cạnh ông ta." Vốn theo chủ nghĩa bảo mật Mord đột nhiên mở miệng, hiểu lầm gì cũng được, "chị dâu" là tuyệt đối không thể! Tâm tư của Saga từ ban đầu một bộ phận nhỏ ở cao tầng biết, đã phát triển đến giờ cả trung hạ tầng đều biết.
"À... người đàn ông trung niên..." Riddle bâng quơ lặp lại... đợi đã, tóc vàng mắt bích! Tuy rằng có khả năng khác, nhưng người đó xác suất lớn nhất, càng nghĩ càng bất an, Riddle trực tiếp rút ra đũa phép dự bị, cho mình một Confundus Charm, rồi độn thổ trong xe.
Mord bình tĩnh nhìn ra sau, nhìn chỗ hành lý bị để lại trên xe, "Tiện thật, tiếc là tạp âm quá lớn." Sau đó nhìn ra ngoài cửa sổ, xung quanh không có ai, tức là báo chí ngày mai sẽ không có bài tít 《 Sau xe có quỷ 》.
Lúc này, Saga đang vùi đầu xử lý công văn, lão Dark Lord ngồi đối diện đang thảnh thơi đọc 《 Tâm lý học của thanh thiếu niên 》(Saga cất giữ). Hai người mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, hoàn toàn xem đối phương như không tồn tại, hình thức ở chung này là ăn ý tiết kiệm nhất bớt sức nhất, không chọc giận mình nhất bọn họ bồi dưỡng tròn ba ngày mới phát hiện.
Riddle chuẩn xác xuất hiện ở cửa, thậm chí không thèm dùng Locking Charm mà là trực tiếp dùng chân đá văng cửa chính (Cửa chính không có bảo hiểm là không bền), sau đó lao tới thư phòng, đứng trước mặt Saga, chỉ đũa phép trong tay vào lão Dark Lord.
"Nếu ta muốn làm gì với cậu ta, cậu ta sớm đã không còn mạng."
"Ông là phù thuỷ, khả năng lớn hơn là ông sẽ dùng anh ấy để uy hiếp tôi." Xét riêng giá trị vũ lực cá nhân tuyệt đối là phù thuỷ thắng, càng huống hồ là nhân vật BOSS ở thời đại này của Thế Giới Phù Thủy.
"Hừ, tên hề tự đại." Saga không chào đón người đàn ông này, từ lần trước thấy Riddle tán gẫu vui vẻ với ông ta (?) anh đã ghét rồi. Đột nhiên tới cửa, chỉ tên nói họ là tìm Riddle, lấy cớ là 【 dạy luyện kim thuật 】 gì đấy.
Saga tức nhất điểm này, anh không thể can thiệp việc kết bạn của Riddle, anh biết Riddle ở trường có những người bạn khác (ví dụ như nhà nào đó tới vào lễ Giáng Sinh lần trước), nhưng khoảng cách tuổi tác này rõ ràng là lố quá mà, tên phù thuỷ chỉ có một lần gặp ngoài ý muốn này hết lần này tới lần khác còn can dự vào lãnh địa thời gian ở thế giới người bình thường thuộc về anh và Riddle.
【 Nếu không phải tên lông vàng này có tí bản lĩnh, hạ độc, gài mìn, thuốc nổ, phóng xạ anh sớm đã cho tập thể ra trận! 】 Còn có gì là anh chưa thử qua?
"Nhóc có phải kích động quá rồi không?" Lần này tới Gellert được mở rộng tầm mắt, bất kể là thủ đoạn ám sát của Muggle hay tổng hợp của phù thuỷ và Muggle, nhìn, tay trái lựu đạn, tay phải đũa phép. Dưới đũa phép có gắn dây giữ, nếu bị đánh bay, sẽ có cơ quan giữ lại, tư thế đứng hơi trẹo hiển nhiên là dưới giày có giấu đồ.
"Cuộc nói chuyện lần trước, ông chả có tí ấn tượng tốt đẹp gì cho Muggle, Saga cũng không phải người tốt." Saga ở chỗ Muggle thuộc về loại hình người người đòi đánh, Thế Giới Phù Thủy cho dù là theo chủ nghĩa bảo vệ Muggle như Dumbledore, cũng có lý do thay trời hành đạo.
"Ta chỉ là tới tìm nhóc làm rõ..." Giũ tấm da dê ra, "Cái này!" Là lá thư chọc cho lão Dark Lord tức đến mang thai. (Ê!)
"Khụ khụ..." Riddle ho mấy tiếng, Saga rất hiểu cậu nghẹn lời nhìn trời, xoay người bỏ ra ngoài. "Cũng đâu có nói sai..." Thu hồi đũa phép, ai oán nhìn Saga, không nghĩa khí!
"Không sai à?" Nhướng mày, lá gan của tên nhóc này lớn thật.
"Không phải là lời an ủi có tí không phụ trách nhiệm sao..." Hiển nhiên lá gan của Riddle rất lớn, à phải, ngoài mặt cậu vẫn không biết ông ta là Dark Lord.
"......" Đương nhiệm Dark Lord ôm một bụng tức không chỗ để xì.
Tốt, thật sự là rất tốt. Phù thuỷ Anh quả thật chọc người thấy ghét, 70 năm trước là Dumbledore, 70 năm sau là Tom? Riddle.
"Này... đừng giận, tôi cũng chỗ không tôn trọng ông." Riddle cảm thấy mình không kính lão, ngọn lửa mỹ đức truyền thống của dân tộc Trung Hoa bắt đầu bùng cháy. "Hoài nghi ông yêu sai người là tôi không đúng, bản ý của tôi chỉ là hy vọng ông có thể bắt đầu một cuộc đời mới... Dù sao tôi làm phù thuỷ mới có 1 năm, tuổi của ông ở chỗ Muggle đã là cấp ông thọ tinh rồi." Dựa theo tốc độ 14 kết hôn 15 sinh con của Trung Quốc có lẽ còn hơn.
"Cái gì! Tên này đã hơn một trăm à?" Lộn trở về Saga thất thố làm rớt cái mâm trong tay.
"Ai hơn một trăm hả! Ta mới 93!" Sự thật chứng minh, đàn ông cũng rất để ý tuổi tác.
Nhìn ánh mắt của Saga và Riddle, Gellert đột nhiên cảm thấy mình vì ba cái chuyện này mà kêu to có chút mất phong độ, ông ho một tiếng, vung đũa phép thu dọn mớ ly tách trên đất.
Saga kinh ngạc xong, đã nảy lên một nỗi buồn khôn kể trong lòng, "Phù thuỷ... đều trường thọ vậy à?" Nếu thế, anh có thể làm bạn với Riddle bao nhiêu năm? Mà còn... hơn 90, đã như vậy, anh lại sẽ già rất nhanh...
"Không phải!" Lão Dark Lord sảng khoái trả lời, nhìn đôi mắt sáng bật lên ấy, kích thích tiếp. "Nhưng phù thuỷ pháp lực mạnh đều rất trường thọ, Riddle cũng thuộc về loại này."
"Saga?" Cho dù Saga không lộ ra gì, Riddle cũng đoán được 123, càng miễn bàn rõ ràng như vậy. Đôi mắt xoay tròn. "Grind, gần đây ông bận không?"
"Tàm tạm!" Bọn thuộc hạ ăn nói bừa bãi đã bị ông đánh vào bệnh viện phù thuỷ Đức, Thánh Đồ nghỉ tập thể...
"Vậy ông có thể ở lại đây dạy tôi không?" Riddle chân thành nhìn Gellert, "Luyện kim thuật, pháp thuật, độc dược." Độc dược kéo dài tuổi thọ, bùa chú gìn giữ dung nhan, thậm chí là... hòn đá Phù Thủy!
Saga vì cuộc sống bình tĩnh của cậu, có thể liều mạng đầu rơi máu chảy tranh giành địa bàn, cậu cũng có thể "Cái giá chỉ cần tôi có thể trả, ông cứ việc nói!"
...
*Đây là bài hát Tới Trường của người Trung, nguyên văn là: