[Harry Potter] Đương V Đại Ngận Tân Khổ

Chương 44: Bỏ quên



Đương V Đại Ngận Tân Khổ

(Làm V đại mệt mỏi quá)


044 | Bỏ quên

"Giáo sư Tiết Tiên Tri không trừ điểm, cô ấy nói thân là phụ nữ cô ấy có thể thông cảm cho những tình huống đột phát như vậy, còn nhờ tôi gửi lời tiếc nuối khi thấy cậu không chọn môn Tiên Tri của cô ấy, cô ấy rất hứng thú với cách tiên tri bằng bài Tarot Muggle của cậu, hy vọng nếu rảnh cậu có thể tới tháp chơi." Pallas tiêu sái xào bộ bài trong tay, rất có phong độ của Đổ Thần.

"Việc tăng thêm nội quy cũng không có vấn đề, hội đồng quản trị bọn tôi sẽ giải quyết, Slughorn khẳng định không phản đối, Huynh Trưởng của chúng ta bao hiệu trưởng. Chỉ cần hai phần ba giáo sư đồng ý, nội quy này sẽ được thành lập, phó hiệu trưởng có phản đối cũng vô dụng."

Riddle ngỡ ngàng nhìn xung quanh, Pallas thì thôi, vì sao những người khác cũng bu quanh cậu, y chang như báo cáo kết quả vậy? Một tẹo dự cảm xấu khiến Riddle vô thức xoay ngón tay, đáng thương Nagini lại bị thắt.

"Riddle!" Abraxas cứu lấy con rắn mình rất có thiện cảm "Đờ đẫn cái gì vậy."

"Tôi hỏi này, các cậu bu quanh tôi chi vậy?" Đếm đếm, mười mấy cái, toàn bộ năm thứ ba. "Rảnh quá thì chơi mạt chược đi."

"Riddle..." Sheryl thở dài, cậu ta thật thiếu sự tự giác mà, "Chuyện hôm nay khiến mọi người cảm thấy nội quy này rất cần thiết, dù sao không ai muốn bị Flobberworm đổ lên đầu, hơn nữa lần sau nói không chừng sẽ là một thùng cóc hoặc sên." Từng bước đi tới đi.

Các Slytherin khác tuy rằng cảm thấy lời Sheryl nói không hoàn toàn là ý bọn họ muốn biểu đạt, nhưng khi nghe được cóc và sên, các tiểu quý tộc hoặc nhiều hoặc ít có bệnh sạch sẽ vội vàng gật đầu, vì độc dược mà rớ tay vào là một chuyện, bị chúng bò lúc nhúc trên người lại là một chuyện khác.

"Nhờ Eileen làm một chai độc dược tăng chiều cao, tàm tạm là được, đưa cho Fillius? Flitwick của Ravenclaw, cậu ta là học sinh viện trưởng Ravenclaw bảo bối nhất." Tuy rằng độc dược tăng chiều cao không cách nào thay đổi được gien của chủng tộc. "Hufflepuff giao cho Moody và Pomona, Moody phụ trách giáo sư, Pomona phụ trách học sinh, Thomas cậu đi thông báo, nhưng tôi phỏng chừng Moody đã hành động rồi, em trai của tôi cũng không phải chỉ biết nhìn."

Cũng đúng, bản lĩnh châm ngòi thổi gió của hai Hufflepuff này là tiêu chuẩn siêu hạng Nhất.

"Hogwarts có hệ thống phòng ngự cấm sinh vật huyền bí, chúng ta không phải muốn sửa truyền thống đã có cả nghìn năm qua, mà là muốn tăng thêm nội quy ràng buộc những học sinh chưa có khái niệm tốt xấu hoàn chỉnh, tương lai lỡ có xảy ra chuyện gì, cũng có lý có chứng, những lời này khuếch đại ra là, xung đột hôm nay có thể mịt mờ oán giận với cha mẹ, nhưng đừng nói rõ, bất kể là thuyết phục giáo sư hay đề nghị phụ huynh đều phải khuếch đại thành đạo lý, chúng ta nhằm vào là sự việc mà không phải người, không cần è dè Gryffindor, quang minh chính đại tuyên truyền, Dumbledore sẽ không có lý do phản đối." Dumbledore vẫn có tình yêu với ngôi trường này, nội quy này rõ ràng là có lợi cho học sinh, trước không nói mấy bọn vô pháp vô thiên, nó chí ít có thể giảm bớt một phần sinh vật do học sinh tùy tiện mang về. Mà còn được thành lập ở trước khi Hagrid chưa gây ra chuyện lớn, có thể thấy cái cảnh Dumbledore bị gậy ông đập lưng ông, sự giữ gìn ổng dành cho Hagrid bây giờ chưa chu đáo tới mức như Harry? Potter ngày sau, đi một bước nghĩ mười bước.

"Ể? Nagini lại đâu đi rồi." Riddle phát hiện Nagini đã biến mất khỏi tay Abraxas.

"Đại khái là đi hẹn hò, tôi nghĩ nó không ngại cậu đến trước lễ Giáng Sinh mới nhớ tới nó." Abraxas cười trêu, Riddle quên thú cưng cũng xem như là một chuyện khá nổi tiếng.

...

Diễn biến kế tiếp như lửa bỏng dầu sôi, Gryffindor cũng có kẻ tự xưng chính nghĩa chạy tới khiêu khích, Riddle lạnh lùng phun ra một câu, "Vậy tôi mang trăm tám mươi con rắn độc vào trường nuôi thả được không? Yên tâm, rắn tôi mang về tuyệt đối được dạy dỗ, chỉ biết đe dọa, không biế cắn người, các cậu cẩn thận nọc độc của nó là được." Có ví dụ này làm mẫu, các lời đe dọa kiểu Slytherin không ngừng xuất hiện, khiến những học sinh học kém môn Sinh Vật Huyền Bí còn có học sinh gốc Muggle mở rộng tầm mắt.

Mà cảm giác như búa bổ đến từ dáng người khổng lồ của Hagrid, gây ra họa gì cũng thích tội nghiệp nhìn người ta, cũng là nguyên nhân khiến một số Gryffindor rất có tình yêu đồng bào không mấy thân cận, Gryffindor nên dũng cảm tiến tới, biết sai vẫn phạm (điểm này Hagrid làm được), bị bắt thì nhận (người ta cũng nhận). Nhưng Gryffindor sai rồi cũng là thẳng sống lưng, mà không phải mắt nước rưng rưng. Hơn nữa, Hagrid ngoại trừ đem đủ loại động vật 【 đáng yêu 】 về phòng ngủ, những mặt khác quả thật là bé ngoan.

"Cậu ta khẳng định rất được lòng giáo sư môn Sinh Vật Huyền Bí." Lần thứ N bị học sinh cùng phòng trách cứ, Hagrid nuôi ba cái thứ bát nháo dưới gầm giường.

"Không hề, giáo sư môn Sinh Vật Huyền Bí nói, cậu ta không chịu nghe hướng dẫn, cứ ỷ vào mình da dày thịt béo mà thẳng tay, quả thật là tấm gương xấu." Pomona nghĩ tới tình báo mình nhận được, "Thầy ấy còn nói, nếu đến năm thứ ba, cậu ta còn chọn môn này, thầy ấy sẽ xin về hưu."

"Nghe năm thứ nhất nói, ở tiết Thảo Dược cậu ta không nỡ diệt lũ sâu răng cư ăn cỏ ba lá, thậm chí còn cẩn thận bảo vệ chúng, làm hại chậu hoa của cậu ta bị úa hết. Một nhân tài có thể chọc cho viện trưởng dịu dàng của bọn em lập tức trừ 20 điểm." Moody cười ngã, kỳ thật Hagrid rất có khả năng gây cười.

"Nội quy đã được thông qua, học kỳ sau sẽ chính thức bắt đầu, ba cái chuyện phiền lòng này cũng chẳng có gì ghê gớm, nhưng phỏng chừng là Dumbledore biết được cá tính đặc biệt của Hagrid mà kéo dài cho cậu ta, dù sao nếu vì vậy mà bị trừ điểm trắng trợn, cậu ta sẽ rất khó sống ở Gryffindor."

"Lo nhìn mấy kẻ ngu si ấy hoài cũng sẽ bị lây đấy." Riddle đánh gãy mọi người, "Chấm dứt ở đây, Abraxas đâu? Đã mất tích mấy ngày rồi."

"Ha ha ha..." Thomas cười ngã, "Riddle, chẳng lẽ cậu quên, Halloween sắp tới rồi à."

"Vậy thì sao..."

"Năm ngoái cậu không phải đã nói, năm nay sẽ tới phiên Abraxas ư? Từ ba ngày trước cậu ấy đã bắt đầu trốn, còn không tiếc tự nấu sai độc dược đưa mình vào trạm xá. Vốn dĩ Eileen mới là ứng viên cung cấp độc dược tốt nhất, trình độ của người ta có thể chuẩn xác đến mức không để bệnh tình kéo dài thêm một phút, nhưng vì biểu hiện đặc sắc của cậu năm ngoái, mấy ngày nay Eileen bãi công, không chịu cho gì cả, sợ bị Abraxas gạt." Pallas hưng phấn bật dậy, "Eileen và tôi, còn có tất cả nữ sinh đều rất mong đợi, sao hả sao hả."

"Chẳng ra sao cả, thành thật ăn Halloween của các cậu đi." Các nữ sinh thất vọng, các nam sinh thở phào. Riddle liếc trắng, làm trò gì vậy, cậu đã nói rồi, cậu không ngại mặc nữ trang nhưng không có nghĩa là cậu thích mặc nữ trang.

...

Tới tối ngày Halloween, mọi người mới nhìn thấy quý tộc bạch kim, ăn diện như kỵ sĩ, nhưng có một đôi tai nhọn, tinh linh kỵ sĩ.

"Sao cậu không mặc chính thống tí." Tinh linh chân chính là về với tự nhiên, mặc rất ít ~

"Cậu là đang... đùa giỡn tôi à?" Abraxas không biết mình nên giận hay nên vui.

"Chỉ là tiếc thay cho vô số phù thuỷ Anh không phúc nhìn thấy thôi." Chỉ vào các nữ sinh tinh thần vẫn còn sa sút. Riddle không hề xấu hổ, Abraxas theo đuổi cậu, ban đầu là có xấu hổ đấy, nhưng xấu hổ nhiều rồi cũng không thấy gì nữa. Sheryl từng lén ám chỉ cậu nếu không thể gặp dịp thì chơi thì đừng đáp lại... nhìn thật sâu vào mắt Abraxas, thật không rõ cậu ấy đang làm gì.

"Năm nay Gryffindor rốt cuộc có sáng tạo, sắm vai người khổng lồ à." Một Gryffindor đến trễ cho thị giác của Abraxas một cú chấn động.

"Đừng chỉ lo nhìn chiều cao, người ta cầm cung kìa, là thợ săn." Ánh mắt Thomas rất nhạy.

"Nếu là thợ săn vậy tên thiếu đạo đức nào gắn cánh cho cậu ta, chẳng lẽ là..." Tinh linh cung tiễn thủ? Mọi người lén nhìn Abr, người ta lấy tốc độ có thể so với ảo thuật tháo lỗ tai xuống, biến ra một cái áo choàng phủ lên người. Ông đây COS Dementor được chưa.

"Abraxas... kỳ thực cậu không cần..." Riddle nói phân nửa sắc mặt đột nhiên trắng bệch, cả người cứng ngắc, môi không ngừng run rẩy.

"Riddle, cậu sao vậy." Đầu tiên phát hiện Riddle không đúng là Abraxas, hồi hồn lại, nhìn đôi mắt màu xám lam đầy hoảng loạn của Abraxas, còn có vẻ mặt quan tâm của mọi người, Riddle hít sâu một hơi, đè lại cảm xúc, "Không sao."

"Không sao? Cậu như vậy mà là không sao à?"

"Thật mà, không sao, Abraxas, Nagini đâu?"

"Hả? Không biết. Sao cậu lại đột nhiên nhớ tới Nagini?"

"Tôi có chút chuyện, lát nữa sẽ nói cho các cậu, vừa nãy tôi chỉ thất thần, kỳ thực không có gì đâu." Nói xong đã vỗ vai Abraxas sau đó xoay người chạy.

"Đừng đuổi theo, bí đạo Riddle biết còn nhiều hơn sao trên trời, cậu ấy đã bảo sẽ nói cho chúng ta, cậu ấy sẽ không nuốt lời." Vẫn là Sheryl trấn định nhất, nhưng mọi người đều biết nửa câu sau... 【 Cậu ấy sẽ không nuốt lời, nhưng có nói thật hay không lại là chuyện khác. 】

...

Riddle khẽ dùng tiếng Trung nguyền rủa, ai bảo ngôn ngữ tiếng Trung nhiều từ mắng chửi, không đủ còn có thể tổ hợp tại hiện trường, cậu phải gửi lời hỏi thăm ông cụ Merlin, nếu tình huống vừa nãy đối ứng ở tử thời đại sợ rằng đã có người đoán được. Halloween, sắc mặt nhân vật chính đột nhiên thay đổi chạy vèo ra hành lang...

Đệt! Ai thả Basilisk ra!

Một giây sau, Riddle khóa được kẻ tình nghi, cậu không cắt miếng, Cứu Thế Chủ chưa sinh ra, Slytherin không có hậu duệ khác, ông cậu duy nhất biết nói tiếng rắn còn đang thân mật với Dementor. Cả tòa thành này chỉ có một con rắn là Nagini, giỏi, giỏi lắm, tổ tông của mình cũng tìm ra, tiểu nha đầu này giỏi thật.

【 Đói meo rồi ~ đói meo rồi ~ tê tê ~】 Đại gia của tôi ơi, đã đói lâu vậy rồi cũng không kém mấy năm, chờ tôi tốt nghiệp xong hãy ra ngoài đi dạo được không! (Đồ không lương tâm.)

Riddle lấy tốc độ quán quân cự ly 100m, men theo thanh âm, không ngoài dự liệu, tới WC nữ ở lầu hai, lúc này trong WC chưa có linh hồn của Myrtle, vẫn sử dụng bình thường, nhưng giờ các học sinh đều đang ở lễ đường.

【 Di? Tom, sao cậu lại tới đây? 】

【 Nagini? Cậu... 】

【 Người ta bị một nữ sinh rất rất trắng ở học viện các cậu mang tới đây, sau đó cô ấy bị một người có tí vàng vàng khác gọi đi rồi, bỏ quên người ta như cậu đấy, rồi người ta nhìn thấy trên cái vòi này có con rắn, nên học cậu nói mở ra... Ở trong có Tráng Tráng ~ anh ấy lợi hại lắm, to nữa dài nữa ~ Tom, sau này Nana cũng sẽ lợi hại vậy à? 】

Tiểu cô nương rất bớt việc, Riddle chưa hỏi, bản thân nàng đã khai sạch sành sanh.

Riddle nghẹn lời một hồi lâu, cậu tới trường ba năm, thời gian mang theo Nagini có thể đếm trên đầu ngón tay, nhưng hết lần này tới lần khác khi cậu nhìn những vật phẩm hình rắn thử bí đạo, tiểu cô nương này lại luôn có mặt. Đồng thời vì cậu hay bỏ quên nàng, dẫn đến các học sinh Slytherin khác, gặp được nàng sẽ thuận tay chiếu cố, để tránh nàng dạo đến viện sư tử. Nên mới có ô long hôm nay.

【 Nana phát hiện bí đạo, Nana phát hiện anh Tráng Tráng, Nana lợi hại hơn Tom ~ 】 Tiểu cô nương vui vẻ ca hát, nếu đổi thành tiếng người, tiếng hát của nàng tuyệt đối dễ nghe hơn Riddle, đáng tiếc, người duy nhất có thể thưởng thức hiện tại đang bóp lấy thất tấc của tiểu cô nương.

【 Con rắn to tổ chảng đó về rồi à? 】

【 Tom, tôi khó chịu... 】

【 Nói mau. 】

【 Về rồi, bọn tôi đã hẹn lần sau sẽ đi chơi... 5555 Tom, ăn hiếp tôi... 】

【 Không cho đi! 】

【 Tom? 】

Ai... Riddle thả Nagini ra, sờ đầu nàng, an ủi, 【 Nana, con rắn ấy có lai lịch rất lớn, nếu cậu ta ra ngoài sẽ có phiền phức, dù sao các cậu không hẹn vào lúc nào, để mấy năm nữa đi, trước khi tốt nghiệp tôi sẽ dẫn cậu đi. Dù sao cậu ta đã hơn một nghìn tuổi rồi, mấy năm và mấy ngày cũng chẳng khác gì nhau. 】

【 Ghét quá, người ta vất vả lắm mới tìm được một người bạn... Tom, vậy giờ chúng ta đi đi, Tráng Tráng nói chỗ anh ấy có rất nhiều thứ thú vị, chúng ta đi đi, đi đi ~ không cho Tráng Tráng ra ngoài, vậy thì chúng ta vào, được không được không ~ 】

【 Không được! 】 Nhắc tới thú vị, Riddle lập tức nghĩ tới bảo tàng của Slytherin, trái tim cậu đập nhanh mấy nhịp, nhưng nghĩ tới nguyên tác hình dung, cống thoát nước dơ bẩn, thi thể động vật, xương trắng, còn có da rắn... Nháy mắt, cái cống thoát nước ấy đã như tín niệm kiên trinh bất khuất dành cho đảng / cộng / sản giúp cậu chống đỡ sự mê hoặc của núi vàng núi bạc.

Sợ bóng sợ gió một hồi, tổ tông đó đã về ổ, sau này phải hạn chế phạm vi hoạt động của Nagini, cho dù lại bỏ quên nàng, cũng không cho phép Nagini tới hành lang này nữa, 【 Nagini, con rắn ấy tên là Tráng Tráng à? 】 Thưởng thức của Slytherin là vậy ư? Sao nghe giống kiểu của Gryffindor thế...

【 Phải, tôi đặt đấy, tên thật của anh ấy rất dài, Tom, thế nào ~ dễ nghe chứ? 】

【 Dễ nghe, Nana rất có thiên phú... 】 Lão tổ tông hiểu lầm ngài ~

Riddle rất không có thành ý lén lút xin lỗi, rồi nhét Nagini vào túi, về phòng sinh hoạt chung.

...

"Về rồi à ~" Abraxas, cho dù cậu đang theo đuổi người ta, cũng không thể dùng giọng điệu như bắt kẻ thông dâm trên giường này.

"Ôi ha hả a~" Pallas, ai dạy cậu cười như vậy.

"Tôi nhớ cậu có một câu danh ngôn, thẳng thắn khoan hồng, chống cự nghiêm trị." Sheryl dùng sự thật để nói lý. Nhưng Riddle lại liều mạng thì thầm, thẳng thắn khoan hồng, tù ngồi mọt gông. Chống cự nghiêm trị, về nhà ăn Tết.

"Tôi không có gì để uy hiếp cậu, nhưng tôi muốn biết." Thomas, vẫn là cậu tốt nhất. "Mà này, Moody, Pomona đã dặn tôi phải nói đáp án cho bọn họ đấy." Thu hồi vẻ mặt tiểu nhân đắc chí ấy đi, có chỗ dựa vững chắc thì giỏi lắm à!

"Chuyện này không thể nói cho các cậu." Riddle trầm mặc một hồi, ngẩng đầu nhìn mọi người kiên định nói. "Tôi biết các cậu rất bực, nhưng nó liên quan đến bí mật lớn nhất của tôi." Bí mật lớn nhất ngoại trừ xuyên việt.

"Bí mật?" Abraxas nhíu mày.

"Phải, lần này xin lỗi, các cậu cũng không muốn tôi bịa đại lý do nào đó để gạt phải không..." Riddle bày không ra vẻ mặt sáng sủa mà lại ưu thương trong truyền thuyết, tận khả năng dùng sự khó xử nhìn bọn họ.

"Slytherin cọi trọng riêng tư, Riddle, nhưng tôi quả thật không biết cậu còn có bí mật gì." Sheryl nhíu mày, bọn họ xem như hiểu biết Riddle, "Hiện tại Abraxas chỉ cần được nghỉ là tới nhà cậu, mà bọn tôi càng là ở bên cậu từ khi nhập học đến giờ."

"Phải, có bài tập cùng chép, có họa cùng gây, cả nữ trang cũng là hai ta cùng mặc." Thomas vẫn rất dễ quên, nếu nhìn thấy căn phòng ngủ hoa lệ ở buổi khai giảng năm thứ nhất là bọn Abraxas, phỏng chừng thân phận của Riddle sớm đã bị hấp thụ ánh sáng.

"Nếu các cậu nhìn ra, vậy sẽ không gọi là bí mật, Thomas, bài tập là cùng chép, cậu chép của tôi, nữ trang là hai ta cùng mặc, nhưng cậu thì bị gọi là con dâu nuôi từ nhỏ, mà tôi là phong hoa tuyệt đại, khuynh quốc khuynh thành." Riddle liếc xéo Thomas bị phản bác như vậy cũng theo thói quen không phát hiện ra dị dạng gì, da mặt dày thật đấy, đợi đã! Nói đến gây họa...

"Tôi đột nhiên nhớ tới một chuyện rất quan trọng." Đôi mắt hắc diệu thạch của Riddle mờ mịt nhìn về phía trước, sau đó hối hận đấm vào bàn.

"Riddle?" Mọi người giật nảy mình, sao vậy, chuyện gì quan trọng vậy?

"Tôi, làm một học sinh Hogwarts, làm một học sinh năm thứ ba, làm một học sinh ưu tú nửa đêm ra ngoài lêu bêu vô số lần nhưng chưa từng bị bắt, dĩ nhiên chưa vào Rừng Cấm!"

"..."

"Không được, thật là sỉ nhục, sỉ nhục, tôi dĩ nhiên đến năm thứ ba mới nhớ tới chuyện này, người một khi giàu quả nhiên sẽ sinh ra sự lười biếng, nếu tôi nghèo tí tôi sớm đã vào Rừng Cấm nhổ lông unicorn rồi."

"..."

"Giờ hành động cũng còn kịp, quyết định vậy nhé, ngày mai chúng ta xuất phát, đây là hoạt động tập thể, các cậu đều phải đi! Nữ sĩ có thể miễn." Riddle nhìn mọi người, "Đồng ý hết phải không? Thế đó! Nhớ mang theo túi không gian, vẻ mặt gì đấy, vui lên, nửa đêm ra ngoài, mạo hiểm, tham quan, kiếm quỹ đen đủ hết cả, thật tiện mà."

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.