"Ta nói này, hai con đó, con cái đã đi học cả rồi còn có thể tới chỗ ta cãi nhau." Riddle đau đầu nhìn Lucius và Severus. Hai người họ từ nhỏ đã bị mọi người CP, nhưng không ai nói cho đương sự biết, hôn nhân của bọn họ là do bọn họ tự quyết định, hôn ước chỉ là kỳ vọng của trưởng bối mà thôi.
Nhưng hai người này cãi nhau tới lớn cuối cùng vẫn tới với nhau. Bề ngoài của Lucius y chang như nguyên tác, lại thiếu một phần cao ngạo cả vú lấp miệng em. Abr thấy con trai không âm nhu như mình đã cảm ơn trời đất gì cũng được rồi.
Severus lớn lên dưới sự chăm sóc của gia đình toàn những sinh vật lấp lánh, sắc mặt muốn vàng vọt tóc tai muốn bóng nhẫy như trong nguyên tác là không thể nào. Mặc dù bị Eileen vô ý và Riddle ác thú vị bồi dưỡng, vẫn khá độc miệng. Nhưng không có thời thơ ấu u ám và thành niên bi thảm, khí sắc của Sev đương nhiên là khỏe mạnh. Gien của tên khốn Tobias Snape bị Eileen điều hòa cũng có thể sinh ra một vị giáo sư độc dược có danh hiệu gợi cảm.
"Cha, ngài và dad cũng thường cãi nhau mà." Ngài còn lớn hơn bọn con một lứa đấy. Lucius chỉ trích.
"Giữa chúng ta gọi là tình thú, thông thường Abr tìm ta cãi nhau, ý là chúng ta có thể lên giường đánh nhau." Riddle không hề đỏ mặt ám chỉ hai tiểu bối hãy lên giường giải quyết vấn đề.
"Vậy ngài Saga thì sao!" Bị cha vợ (hoặc cha chồng) già mà mất nết kích thích, da mặt Sev mỏng, đã đỏ.
"Nếu tới phiên ta, anh ấy sẽ ra sức khước từ, tới phiên anh ấy, anh ấy sẽ không chút khách khí bảo ta lên giường nằm xuống." Riddle thản nhiên đùa giỡn hai tiểu bối, cậu hơn bảy mươi tuổi rồi, biểu bì da mặt có thể so với tường thành.
"Bỏ bê công việc chạy tới đây nói ba cái chuyện này với con cái đó hả?" Abr và Saga bất đắc dĩ nhìn Riddle.
"Sao cả hai không nói hai cái đứa đã làm giáo sư lại bỏ bê bọn nhỏ ở trường chạy tới chỗ tôi cãi nhau. Lucius, ta nói bao nhiêu lần, Sev là của con, bớt ăn dấm lại đi. Học anh con kìa."
"Con tình nguyện cãi với Lucius." Khóe miệng Severus và Lucius co quắp. Shaka thật không biết di truyền từ ai, đeo khuôn mặt cơ hồ là Riddle phiên bản thiếu niên và dòng họ Slytherin, nếu không có Lucius gánh vác, số lượng người theo đuổi tuyệt đối đột phá người cha Dark Lord của bọn họ.
Làm hại cái ở Đức bỏ nhà tới Anh trông chừng. Đương nhiên bản thân Milo cũng có không ít người sùng bái, có người đặc biệt vì Milo mà theo tới Anh. Vì thế một chuỗi phản ứng dây chuyền khiến Shaka khó chịu, nhất là sau khi nhìn thấy một mỹ nữ cường hôn Milo, Shaka mất hứng dĩ nhiên mặc bộ đồ hồ ly tinh cha mình từng dùng để phong cảnh Hogwarts rêu rao vào ngày Halloween, còn tuyên bố mỗi ngày đều sẽ như vậy. Ăn mặc ngày càng gợi cảm, đối đãi người sùng bái ngày càng ôn nhu. Dọa cho Milo sợ đến độ đóng gói cả trai lẫn gái tiếp cận mình trong phạm vi 1m vào trạm xá hết mới xem như yên.
Severus và Lucius tuy rằng thường ngày cãi nhau, nhưng bọn họ cho rằng kiểu như bọn họ đã là ôn hòa rồi.
"Hai con rốt cuộc bị sao vậy?" Abr bất đắc dĩ thở dài, mặc kệ qua bao nhiêu năm, cậu luôn là người kéo đề tài về. Nhưng cậu cũng lo cho Lucius và Sev, hai người này từ khi hiểu rõ tình cảm của mình, cãi nhau là chế thuốc và hứng thú. Chưa từng có lần nào cãi tới chỗ bọn họ.
"Là vậy..."
Sev dựa theo ý Riddle làm giáo sư độc dược, Lucius thì làm giáo sư phòng chống Nghệ Thuật Hắc Ám, giáo sư thành đôi hầu như là truyền thống mấy năm qua của Hogwarts. Dumbledore đã không còn là hiệu trưởng, ổng giờ thích ru rú ở Hogsmeade độc hại ánh mắt và thần kinh em trai mình. Hiệu trưởng là Riddle, quản lý là Minerva McGonnagal. (Sao có cảm giác y chang như thời lão ong mật vậy?)
"Ý con là... Lão ong mật tìm được Chiếc Gương Ảo Ảnh, còn mang nó tới trường trưng bày?" Thời học sinh Riddle có thử đi tìm, nhưng không tìm được, về sau trực tiếp hỏi lão ong mật mới biết, trường học vốn không có nó, nhưng ổng biết nó ở đâu. Thật không ngờ cách mấy chục năm, ổng đã mang về. "Để trong trường làm chi?"
"Dù sao cũng là một chiếc gương pháp thuật, để ở tiệm không an toàn, Aberforth cũng không thích, trường học nhiều mật thất như vậy, để đâu mà chẳng được, nghe đâu là dự định qua năm tặng cho Shaka và Milo làm quà tân hôn." Vì Milo có ý xấu không muốn để Gellert sớm ôm cháu, thế nên hai người kéo đến bây giờ mới chịu kết hôn.
"Sau đó các con thấy được hình ảnh tuyệt đối không thể?"
"Dạ, Lucius thấy được con yêu Lily? Còn ôm cái thằng nhóc quỷ khổng lồ Harry ghê tởm không buông, Lily thì thôi, Harry là thế nào? Nguyện vọng sâu thẳm nhất trong lòng anh dĩ nhiên là vậy?"
"Anh còn chưa nói em đâu, em thấy anh và Narcissa ôm nhau thắm thiết là thế nào?"
"Đây là Chiếc Gương Ảo Ảnh? Chẳng lẽ các con thấy là chuyện mình không hy vọng nhất." Khóe miệng Abr co quắp.
"Không thể nào, óc tưởng tượng của con không phong phú như vậy, thời học sinh Sev đích xác là có chút mập mờ với Evans, nhưng Harry Potter..."
"Học tỷ Narcissa luôn bám lấy Remus Lupin, con có muốn hiểu lầm cũng không đến phiên chị ấy."
"Nhất định là lão ong mật Dumbledore lại làm trò gì!" Hai vợ chồng đồng thanh kết luận, sau đó ánh mắt nóng rực nhìn Riddle.
【 Lần này không cãi nữa à. 】 Riddle đờ đẫn, thật không ngờ hai người họ là lấy cớ cãi nhau tới tìm cậu giải quyết vấn đề. "Đi, chúng ta đi xem, tôi cũng biết, nếu tôi nhìn vào chiếc gương ấy có phải sẽ thấy hai người ôm nhau không."
"Noah..."
"Voldy..."
...
"Voldy!" Abraxas nhảy dựng lên, trơ mắt nhìn người yêu và hai đứa con biến mất trước gương, chiếc gương khôi phục hình ảnh hạnh phúc mình đứng bên Riddle.
"Đừng lo." Saga trái lại bình tĩnh giữ chặt Abr, "Em ấy rất nhanh sẽ trở lại."
"Sao anh biết?"
"Đã đến cái tuổi này rồi, muốn xuyên cũng chỉ có thể xuyên hệ liệt phiên ngoại, đi thôi đi thôi, chúng ta hưởng thụ cái ngày độc thân khó được này thôi."
...
Thế giới JKR nguyên tác...
Voldemort đại quy mô tấn công Hogwarts, Snape giao ký ức cho Harry xong đã cúp. Harry trúng Avada thấy Dumbledore còn sống.
Giờ Harry vừa xốc lên Áo Tàng Hình bày ra tư thế quyết chiến với các Death Eaters của Voldemort ở đại sảnh lễ đường.
"Merlin ơi ~ đây là gì vậy?" Trời rung đất chuyển, bầu trời nứt ra một cái khe, có ba người rớt xuống.
Death Eaters và Hội Phượng Hoàng cùng dừng lại, các học sinh cũng nháy mắt yên tĩnh, tình huống này thật là quỷ dị.
"Đại sảnh? Sao lại tới đại sảnh? Còn... nhiều người như vậy. Merlin ơi, đó là gì?" Giáo sư độc dược tóc không dầu, sắc mặt khỏe khoắn, ăn mặc khéo léo, thoạt nhìn trẻ hơn không ít theo bản năng chỉ đũa phép vào quái vật trọc đầu, không mũi, mắt hẹp như đường chỉ xanh xám trước mặt.
"Sev, anh cảm thấy tình huống có gì đó là lạ." Lúc nào không khí của Hogwarts thành ra vậy?
"Đương nhiên là lạ rồi, thân ái, cầm đũa phép đề phòng đi." Riddle mặc dù bảo đề phòng nhưng vẻ mặt vẫn nhẹ nhàng sung sướng thậm chí là mang theo hưng phấn. Phải, hưng phấn, đương nhiên hưng phấn rồi, thử đi lật mớ đồng nhân xuyên việt mà xem, có ai đã hơn 70 còn xuyên việt. Lại nói cái phong cách này... Nguyên tác đó ~
Cậu vẫn tiếc nuối kịch tình bị mình sửa sạch, không nói tử thời đại, thân thời đại cũng mất tiêu. Nhưng giờ ra vẻ như không đúng dịp cho mấy...
"A ~~~" Đừng hoài nghi đây là tiếng thét của Draco, ba người lạ mặt này chỉ có Lucius không thay đổi. Mọi người đưa mắt nhìn gia đình Malfoy làm lơ chiến tranh trốn sang bên kia chơi đoàn tụ.
Draco Malfoy run rẩy chỉ vào người ngăn nắp xinh đẹp đứng giữa sân. Narcissa bình tĩnh nhìn Malfoy trong sân, sau đó vươn ngón tay thon dài dùng sức nhéo da mặt Lucius.
"A ~~~" Tiếng thét thứ hai là Bellatrix. Làm kẻ điên chung cực cuồng nhiệt trong Death Eaters, làm một người phụ nữ, một người phụ nữ lấy bò lên giường chủ nhân làm vinh, ả sao có thể không nhận ra khuôn mặt ngày trước của chủ nhân... Hoàn mỹ cỡ nào, anh tuấn cỡ nào...
"A ~~~" Được rồi cuối cùng tới phiên Cứu Thế Chủ. Cũng không thể trách được, thằng bé chỉ nhìn thấy Riddle thời thiếu niên, trễ nhất cũng là Riddle vừa tốt nghiệp làm công ở tiệm Borgin, hoàn toàn khác xa vị Vua quân lâm thiên hạ thành niên hiện tại. Mà giáo sư cũng có sai lệch rất lớn. Nhưng bị tiếng thét của Draco và Bella đá ra sau. Thằng bé đương nhiên kịp phản ứng. Lucius Malfoy thì thôi. Đó là vấn đề của Draco, nó có mấy người cha cũng kệ nó, nhưng...
Giáo sư... cậu tận mắt nhìn thấy thấy giáo sư chết, thầy... còn sống...
"Mày rốt cuộc là ai?" Đầu trọc mặt rắn bị ba tiếng thét chói tai đánh mặt, "Hai Lucius? Ha hả, thú vị, xem ra Abraxas đủ phong lưu."
Gân xanh nổi lên trên đầu Riddle, mày nói ai phong lưu hả.
Lucius liều mạng ho khan, Sev có lòng vỗ vỗ lưng anh, bình tĩnh, hiện tại cứ giao cho Lord, ở đây phức tạp đến độ không phải bọn họ quản được.
"Vậy... mày là Horcrux nào của tao?" Voldemort vừa dứt lời, các Death Eaters cộng thêm Tam Giác Vàng của Gryffindor hít ngược, một bên là kinh ngạc chủ nhân có Horcrux, một bên là kinh ngạc vẫn còn có Horcrux.
"Mày mới là Horcrux ấy, não tao đâu có tàn đến vậy, cắt linh hồn của mình thành miếng ném lung tung khắp nơi, còn hủy mặt mình thành vậy?" Riddle khinh bỉ nhìn Voldemort, gặp được người thật rồi càng thấy mất mặt, "Điên cuồng, nóng nảy, yếu đuối, tàn nhẫn, người không ra người, hồn không ra hồn. Mày thật là làm Slytherin mất mặt."
"Mày rốt cuộc là ai!"
"Đó cũng là điều con muốn hỏi, Lord, hắn rốt cuộc là ai?" Đời thứ ba như Lucius đã quen với việc xưng hô Riddle là Lord trước mặt người ngoài.
Lord? Ở Thế Giới Phù Thủy xưng hô này thật là quá nhạy cảm.
"Tuy không muốn thừa nhận... Được rồi, trước dọn dẹp đã rồi hãy kể chuyện. Nhìn đã thấy buồn nôn." Riddle cắt ngón tay mình, giọt máu đỏ sẫm rơi xuống sàn nhà lập tức khởi động một pháp trận kỳ quái. "Slytherin đã trở về, Hogwarts, ta cần sự giúp đỡ."
Tiểu phù thủy thì thôi, nhưng những người thành niên đều nhạy cảm nhận ra cả tòa thành đã có sự thay đổi.
Riddle giơ lên cây đũa phép gỗ thuỷ tùng, dưới sự trợ giúp của kết giới tòa thành, nháy mắt những kẻ trên người có Dark Mark đều không thể động đậy bị đè xuống đất.
"Avada Kedavra." Tia sáng màu xanh ngọc trực tiếp bắn vào ngực Voldemort, cây đũa phép Trưởng Lão hắn cầm trên tay lại không thuộc về hắn lặng lẽ rơi xuống. Các Death Eaters bị đè dưới đất chỉ có thể bi phẫn nhìn Vua của mình chết, mà không thể phát ra âm thanh gì.
"Cảm giác tự sát cũng không tồi."
"Lord!"
"Khụ khụ, được rồi được rồi, ta biết mọi người có rất nhiều câu hỏi. Trước tự giới thiệu, ta là Tom Marvolo Riddle. Cũng là Lord Voldemort." Buồn cười nhìn mọi người hít một hơi, rồi chỉ đũa phép vào mình, đôi mắt đỏ mị hoặc nhìn Cứu Thế Chủ của thế giới này. Harry Potter.
"Không, không đúng, ông không phải Voldemort." Harry liều mạng lắc đầu.
"Vì sao không phải?"
"Ông giết hắn, hơn nữa, tôi đã hủy diệt bảy Horcrux rồi. Không thể có nhiều hơn. Ông không phải."
"Thế ta là ai?"
"Dù sao không phải Voldemort." Tiểu sư tử rất cố chấp, "Ông khác hắn."
Đây là trực giác của dã thú à? Riddle nhướng mày, "Được rồi, ta không thừa nước đục thả câu nữa. Ta đích xác là Voldemort, nhưng không phải của thế giới này, còn nhớ cách chúng ta lên sân khấu chứ?"
"Không phải của thế giới này?"
"Xin hỏi mấy vị tới đây bằng cách nào?" Thành viên của Hội Phượng Hoàng đã trói các Death Eaters lại, giáo sư McGonnagal làm đại biểu bước lên.
"Một Chiếc Gương Ảo Ảnh có vấn đề, đối với chúng tôi mà nói chỉ là một hành trình kỳ lạ, tôi nói là thật, bằng chứng tốt nhất là, đây là Lucius Malfoy, mà đây... là Severus Snape, hàng thật giá thật. Nhưng nhìn Voldemort ở chỗ các vị tôi thật không muốn thừa nhận đó là mình." Đối ngoại đừng nói Severus họ Malfoy thì tốt hơn.
"Không có khả năng!" Đầu tiên quát lên là Lucius và Severus bắt đầu từ khi nãy đã cứng ngắc. "Không có khả năng, cha, thứ đó không phải ngài, tuyệt đối không phải, hai thế giới cũng không được. Ngài nhất định là lầm rồi."
"Cha?!"
"Lucius bình tĩnh lại nào."
"Đợi đã, một thế giới khác, cậu không phải Malfoy à!" Lucius bên này dẫn vợ dắt con tới.
"Tôi đương nhiên là Malfoy." Chỉ vào mái tóc bạch kim.
"Stop!" Riddle xoa trán, "Để ta giải thích trước đã, tuy rằng người của hai thế giới là giống nhau, nhưng quá trình trải qua hoàn toàn khác nhau, nếu không bên các vị đây sẽ không thành ra như vậy. Sev, Lucius, hãy học cách tiếp thu hiện thực, ai... Quên đi, các con không muốn thừa nhận cũng được, dù sao tên này thậm chí không thể tính là người."
Riddle nói với McGonnagal, đây là người lý trí duy nhất quanh đây, "Tôi là Voldemort của một thế giới khác. Chỗ chúng tôi tuy rằng cũng có Death Eaters, nhưng chúng tôi không chơi trò tàn sát. Tôi có hai người bạn đời, một người là Muggle. Một người khác là Abraxas Malfoy."
Đùng ~ Lucius Malfoy bên này té xỉu.
"Cha ~" Draco lao tới.
"Draco, đã nói bao nhiêu lần với con rồi, nhà Malfoy luôn chú trọng lễ nghi, đừng có hô to gọi nhỏ như thế."
"Lucius, thằng bé không phải Draco của chúng ta." Severus trái lại rất tĩnh táo.
"Giống nhau cả, nhà Malfoy không cho phép xuất hiện tình huống không phù hợp với phong độ quý tộc như thế."
"Vậy... Giáo sư, ngài là giáo sư à?" Harry rưng rưng nhìn Sev.
"Ta là Severus Snape. Mẹ là Eileen Snape. Cha Tobias Snape." Vì phòng ngừa lại có ngoài ý muốn như Lucius, Sev chủ động kể ra gia phả.
"Giáo sư!" Cứu Thế Chủ nhào vào lòng giáo sư, "Xin lỗi, xin lỗi, em không biết thầy luôn bảo vệ em, em không biết, thì ra thầy yêu mẹ em như thế."
"Potter! Đùng dí nước mũi của trò lên người ta, đáng chết, cái đầu như quỷ khổng lồ của trò sao không bỏ thêm tí não nào của Lily vậy."
"Sev ~~" Lucius lạnh lùng nói, "Em còn nói em không có gì với Lily Evans!"
"Nhìn rõ chưa, 【 anh 】 bây giờ đang nằm trong lòng Narcissa kìa. Một gia đình Malfoy yêu thương lẫn nhau."
"Em..."
"Đủ rồi!" Đôi mắt bảo thạch đỏ của Riddle bất mãn trừng cả hai, "Hai con ghen đến cả thế giới khác à."
"Xin lỗi, cha." Hai vợ chồng cùng xin lỗi.
"Cha?" Draco nhìn cha đỡ đầu nhà mình, sao lại là cha. Cha đỡ đầu cũng do Voldemort sinh à?
"Tới đây Harry ~" Riddle ôn hòa kéo Harry lại, "Thật xin lỗi, Severus tuy vẫn là giáo sư độc dược, nhưng Sev bên này yêu không còn là mẹ con, từ nhỏ thằng bé chỉ thích con ta Lucius Malfoy, ở chỗ chúng ta bọn họ đã kết hôn rất nhiều năm. Draco là con của hai người họ."
Đùng ~ Draco cũng té xỉu.
"Thật thần kỳ..."
"Đối với chúng ta mà nói bên này cũng thật thần kỳ..." Lucius nhìn trái rồi nhìn phải, "Chỗ các vị không có Dumbledore à?" Giọng điệu mang theo hy vọng.
"Hiệu trưởng Dumbledore đã mất rồi."
"Chết thế nào? Ăn đồ ngọt nghẹn chết?"
"Là Snape giết." Chưa biết chân tướng Ron miệng rộng.
"Tôi giết?" Snape nghi hoặc, mình có khả năng này à? "Hay là cha tôi giết?"
"Mơ hả, chỉ bằng cái tướng thê nô của cha em, mà này Sev, làm tốt lắm, về rồi, cũng làm thịt cái bên chúng ta."
"Ông quả nhiên là Death Eaters tà ác."
"Ở chỗ chúng ta, cha nhóc cũng là Death Eaters đấy, Ron Weasley."
"Merlin ơi ~"
"Bên này... tôi đâu?" Severus tò mò hỏi, Severus bên này không thích Lucius, yêu Lily, nhưng Harry Potter vẫn tồn tại, tức là mình thất tình. Sau đó thì sao?
"Chết rồi... Giáo sư vừa chết, bị Nagini cắn chết, trước khi chết thầy cho em ký ức..." Nhắc tới Snape, Harry lại bắt đầu khóc.
"Lord..."
"Không được, Sev, Nagini đã chăm sóc con từ nhỏ đến lớn, nọc độc và máu tùy ý, nhưng tuyệt đối không thể nấu." Nagini là tài liệu độc dược mẹ con họ luôn ngấp nghé.
"Xấc." Đáng tiếc.
"Được rồi, Sev, chính sự quan trọng hơn." Riddle bảo Severus đưa nhẫn Phục Sinh cho mình.
Chiếc nhẫn này cậu tặng cho Saga làm tín vật đính ước, Saga lại cho Lucius, Lucius dùng làm nhẫn cưới cầu hôn, giờ đã đến tay Severus. Đương nhiên mặt dây chuyền truyền cho Shaka. "Nhỏ máu vào."
"Lord?"
Một thế giới không thể có hai người giống nhau, nhưng hai thế giới thì khác. Tuy rằng trải qua khác nhau, tính tình cũng có chênh lệch, nhưng bọn họ đều là Severus Snape. Có cùng thân thể, có cùng linh hồn.
Riddle cầm chiếc nhẫn Phục Sinh đã nhỏ lên máu của Severus, nhắm mắt lại tập trung tinh thần, đọc ra một câu chú dài dòng và phức tạp, Lucius và Sev ở phía sau đều cẩn trọng rút ra đũa phép hộ pháp.
Riddle mạnh cỡ nào, chính bọn họ không thể rõ hơn, pháp thuật thông thường chưa bao giờ cần đũa cần đọc, dù là Nghệ Thuật Hắc Ám cũng không cần đọc. Giờ thấy Lord cần tập trung tinh lực như vậy, còn đọc ra, đương nhiên là rất nghiêm trọng.
Mọi người ở đây, thầy trò Hogwarts, Death Eaters bị khống chế, còn có thành viên Hội Phượng Hoàng, chứng kiến cái gì là chân chính chết rồi sống lại.
Thi thể Snape bị Riddle gọi về, từ chỗ Lều Hét dời đến đại sảnh lễ đường Hogwarts. Nhìn thấy thi thể của 【 người yêu 】, Lucius suýt nữa mất khống chế, may mắn Sev thuộc về anh còn ngay bên cạnh.
Mà Lucius bên này đã không kiềm được, nằm đó là bạn anh, người bạn thân nhất của anh.
"May mắn, chưa chết bao lâu, còn là độc của Nagini." Riddle thuần thục dùng độc dược và bùa chú giải độc cho thân thể. May mắn là Nagini cắn, tiểu cô nương nghịch ngợm này khiến Riddle chuẩn bị không ít thuốc giải độc đặc chế riêng.
Sau đó thông qua viên đá Phục Sinh dưới sự dẫn dắt của linh hồn tương đồng, linh hồn của Severus Snape bị cưỡng ép kéo về.
"Cha, mau lên, sắc mặt của Sev tệ quá." Lucius chú ý thấy sắc mặt của Severus dần dần trắng bệch theo tiếng gọi về của Riddle.
Không rảnh trả lời Riddle lập tức ném một chai độc dược qua, lại cầm một chai y chang rót cho người nằm dưới đất.
"Ừm..." Tiếng rên khe khẽ, khiến Riddle rõ ràng, mình thành công.
"Sev, em không sao chứ?"
"Không sao, cậu ta... sống rồi à?"
"Phải, Sev, chúc mừng con có một người anh sinh đôi." Nhìn bọn họ, "Được rồi, có lẽ con là anh, điểm này các con có thể từ từ thảo luận." Chết rồi sống lại không phải chuyện dễ dàng, hiện tại Riddle rất cảm kích mình dung túng Eileen dẫn đến hai đời bậc thầy độc dược ở thế giới của cậu nhận được sự thúc đẩy mà phát triển đến độ cao chưa từng có. Cũng cảm ơn Dumbledore và Gellert về hưu rồi không có chuyện gì làm, đặt hết tâm từ vào việc nghiên cứu.
"Học tỷ Minerva, có chuyện cần phải thương lượng với các vị, Severus này chúng tôi muốn mang đi."
"Mang đi? Nhưng..." Trước ngày hôm nay McGonnagal không thể tin có một ngày Dark Lord sẽ hiền hoà gọi mình là học tỷ, nhưng giọng điệu của đối phương như là đã quen với xưng hô này mấy chục năm rồi.
"Thằng bé đã chịu quá nhiều thương tổn ở đây, tôi liều mạng cứu lại thằng bé không phải là để nó ở lại đây chịu khổ." Gián điệp hai mặt, còn có tội danh giết Dumbledore đủ để giày vò Severus, cho dù có Cứu Thế Chủ làm chứng. "Hai thế giới đã giống nhau lại khác nhau. Ở bên kia có cha mẹ, anh em của thằng bé." Nhìn Sev có chút suy yếu được Lucius đỡ. "Còn có bạn bè nữa."
"Được rồi..." McGonnagal thỏa hiệp.
"May mắn chị đồng ý, nếu không đã bá đạo quen rồi, kế tiếp tôi sẽ không vì chị và học tỷ Minerva là cùng một người mà khách khí đâu."
Cẩn thận đỡ Severus còn mơ mơ màng màng trên đất dậy, ghé vào tai dùng âm thanh gần như mê hoặc thôi miên, "Sev, đi theo ta nhé? Ở đó có Lily, có mẹ con, bọn họ đều đang chờ con. Chịu đi gặp bọn họ thì gật đầu."
Ê ê, đây không phải là gạt người chứ ~ giáo sư đã cho rằng mẹ mình và Lily chết rồi đấy.
Quả nhiên giáo sư mơ mơ màng màng không để ý tới chuyện mình phải lên Thiên Đường hay xuống Địa Ngục để gặp lại Lily và mẹ. Nhắm mắt, cố gắng gật đầu.
"Giải quyết xong."
"Ơ ừm... Chỗ ông có mẹ con à? Bà ấy còn sống? Cha mẹ con còn sống." Cứu Thế Chủ mắt bích tội nghiệp kéo tay áo Riddle, thằng bé đã hoàn toàn bỏ qua chuyện người này cũng là Lord Voldemort.
"Ai... Phải Harry ạ, nhưng con không thể tới đó." Vỗ đầu Harry, ở đó có một vết sẹo hình tia chớp, "Con thuộc về nơi này, nơi này có bạn học của con, giáo sư, trưởng bối, người con gái con thích, tương lai con sẽ có gia đình của mình, con ạ."
"Nhưng con không có người thân nào cả!" Harry níu chặt Riddle, thằng bé muốn đi, ở đó có cha mẹ, có Sirius...
"Vậy đi, tặng con một món quà, thứ này ở chỗ chúng ta đã vô dụng." Một tấm da dê, còn có một chiếc nhẫn phức tạp tinh xảo. "Tấm da dê này ghi lại liều thuốc Bả Sói đã được hoàn thiện, uống nó, có thể hoàn toàn loại bỏ triệu chứng bệnh, ta nghĩ Remus sẽ thích." Ánh mắt bay về phía người sói không dám tin ôm lấy vợ hoan hô, vợ chồng họ còn sống vì Voldemort chỉ vừa tấn công Hogwarts. "Chiếc nhẫn này, đeo nó, con có thể xuyên qua màn che, dẫn Sirius Black về. Nhưng cơ hội chỉ có một lần."
"Màn che!"
"Phải, tấm màn che, xưa nay không ai biết phía sau nó nối tới đâu, cho nên nó từng được Bộ Pháp Thuật dùng để tử hình. Đeo nó, con sẽ tìm được Sirius, mới rơi vào hai năm, hẳn còn cứu được." Nhìn Harry như nhặt được chí bảo, Riddle nở nụ cười, "Xin lỗi, ta thay một ta khác, xin lỗi con."
"Không, ông không cần, các ông khác nhau."
【 Đương nhiên khác rồi, ông đây là xuyên. 】
"Chúng ta phải về, bằng không bọn Abr nhất định sẽ sốt ruột."
"Cha tôi, còn sống?" Một câu hỏi tương tự, đến từ chỗ Lucius bên này.
"Dĩ nhiên, em ấy là vợ ta, đương nhiên phải sống khỏe mạnh rồi, thời gian trôi qua thật nhanh, năm đó khi sinh con và anh con em ấy vất vả lắm đấy..." Riddle cố ý nói thế, và cười thật tà ác.
"Lucius ~" Narcissa thét chói tai, ông xã lại xỉu rồi.
"Ha ha ha ha, được rồi, đi thôi, Hogwarts, đưa Chiếc Gương Ảo Ảnh tới đây."
Tòa thành bên này nghe lời như chỗ bọn họ, bức tường vặn vẹo, bỗng nhiên xuất hiện một chiếc gương, ánh sáng quen thuộc, ba người tới từ thế giới khác dẫn giáo sư của bọn họ rời đi.
"Hê ~ bồ tèo." Ron vỗ vai Harry, "Tuy rằng thế giới kia thoạt nhìn rất hòa bình, nhưng tớ vẫn cảm thấy bên này bình thường hơn. Chỗ đó quá điên cuồng." Gryffindor luôn có thể nói ra sự thật.