[Harry Potter Phù Thuỷ Câm] Ách Vu Sư

Chương 92: Dây chuyền



Rất nhanh, ngày nghỉ Giáng sinh đến, Harry dưới ánh mắt vô cùng ai oán của Draco mà hoan hỉ thu thập hành lý, chuẩn bị tới nhà cũ Black trải qua kì nghỉ Giáng sinh. Bởi vì lấy được giám hộ quyền, Black đã thu hồi lại sản nghiệp cùng quyền sở hữu nhà cũ Black từ Bộ Pháp thuật.

Harry mời Hugh cùng Snape tới nhà cũ Black vào dịp Giáng sinh, vốn không nghĩ sẽ được đáp lại, không nghĩ tới hai người đều nhận lời hết, Harry mừng rỡ tới không biết phương hướng. Nó cũng hy vọng Draco có thể tới, nhưng còn có vô số yến hội quý tộc đang chờ Draco, cậu ta chỉ có thể cãi lời bản năng Veela, rời khỏi người trong lòng, đi đối mặt với đám yến hội quý tộc dối trá.

Đại cẩu Black tuy rằng không tình nguyện nhìn thấy Snape, nhưng hắn ta sẽ không cự tuyệt yêu cầu của con đỡ đầu, nhất là khi Harry mở to đôi mắt xanh ngập nước nhìn hắn ta, đại cẩu hoàn toàn không có khả năng chống đỡ.

Hugh cùng Snape ở Spinner’s End vượt qua một đêm Giáng sinh ấm áp, một lễ Giáng Sinh an lành, có người yêu làm bạn, cây thông Noel xanh um tươi tốt được trang trí tuyệt đẹp, còn có dây dưa thân mật muốn ngừng mà không được. Trừ bỏ bước cuối cùng thì hai người đã làm hết những chuyện thân mật giữa hai người yêu với nhau, hơn nữa còn làm đến không biết mệt.

Sau đêm Giáng sinh, Hugh cùng Snape thông qua mạng Floo vừa thông đi tới nhà cũ Black.

Nhà cũ Black là phong cách Slytherin tiêu chuẩn, vách tường bốn phía treo những cái đầu gia tinh bộ mặt dữ tợn, phòng ở âm u ẩm ướt lộ ra hơi thở quỷ dị âm trầm, tuy đã trải qua một hồi quét tước nhưng gia cụ vẫn hơi có bụi, có một chỗ trên vách tường dùng một tấm vải đen lớn che lại.

Trong đại sảnh, một con chó lớn màu đen còn hơn gầy yếu đang cùng Harry đùa đến vui vẻ, đầu lưỡi thật dài l**m lung tung trên mặt Harry, biểu đạt tình cảm vô cùng thân thiết của mình. Mà Lupin thì đang ngồi trên sô pha, mỉm cười nhìn đôi cha con chơi đến điên này.

Snape cùng Hugh bước ra từ trong lò sưởi, vừa vặn Harry vì tránh né cha đỡ đầu l**m đến ngứa ngáy mà xoay qua nhìn thấy. Tròng mắt xanh ngọc bích nhất thời sáng lên, đẩy chó đen trên người ra, nhào qua, “Hugh, giáo sư Snape, hai người tới rồi!”

Snape đối với cái thoái nhiệt tình chào hỏi của Harry luôn hừ lạnh, nếu không phải vì hộp dây chuyền của Slytherin thì hắn căn bản sẽkhông bước vào nơi này! Hugh thì ôn hòa cười sờ đầu Harry.

Black nằm trên đất vẫn không nhúc nhích, ai oán mà nhìn con đỡ đầu bảo bối của mình còn thân cận người ngoài hơn cả mình. Lupin vừa thuần thục trấn an chó lớn uất ức, vừa lễ phép chào hỏi, “Snape, trò White, hoan nghênh.”

Hugh đối với Harry đang ôn hòa, sắc mặt trầm xuống, ngược lại là Snape lên tiếng. Lupin cười khổ, xem ra oán niệm của Hugh đối với y trong khoảng thời gian ngắn sẽ không tiêu thất. Y nên coi chừng Sirius mới được, nếu không đứa nhỏ bao che khuyết điểm này còn không biết sẽ đối phó ra sao với hắn ta nữa!

Snape mặt mang trào phúng nhìn chó lớn buồn bực không vui một cái, cười lạnh nói: “Black, mi thật sự coi mình là chó sao? Xem ra cuộc sống Azkaban đã mài mòn tự giác làm người của mi, thật sự là một chuyển biến khiến người ta kinh hỉ.”

Chó lớn nhất thời cứng đờ bốn chân, toàn thân dựng đứng cả lông, hung tợn trừng hắn, chân trước nhún xuống, chuẩn bị nhào qua. Lupin đúng lúc kéo hắn ta lại, “Sirius, bình tĩnh một chút! Bọn họ là khách!” chó lớn hồng hộc thở, vẫn tức giận không nguôi, nhưng không còn ý đồ muốn công kích Snape nữa.

“Đạo đãi khách của gia tộc Black thật sự là làm cho ta mở mang tầm mắt.” Snape lãnh nghễ trước chó lớn bị Lupin miễn cưỡng ngăn cản, làm cho đối phương lại rục rịch xông lên.

Harry cầu cứu nhìn về phía Hugh, cứ như vậy sẽ thăng cấp tới ‘võ tay’ mất, đánh nhau thì thật không hay! Hugh cũng hiểu được không nên ở địa bàn của người ta mà chọc người ta giận quá, lặng lẽ lôi kéo tay áo người yêu. Snape mím môi đình chỉ hành vi khiêu khích, nắm tay Hugh thoải mái ngồi lên ghế sô pha.

Chó đen cào vuốt lên sàn, thân hình bắt đầu vặn vẹo, sau đó biến thành một nam phù thuỷ mặc áo chùng màu xám. Hắn ta hô to với một tiếng không khí: “Kreacher!”

“Oành!” một tiếng, một con gia tính già nua xấu xí xuất hiện, mở miệng đã than thở: “Cậu chủ, có chuyện gì sai bảo…… tên phản bội của nhà Black, thế nhưng còn dám trở lại nơi này…… Kreacher ước gì hắn ta cút cho nhanh! Oh, hắn ta lại còn dám đem đám người sói dơ bẩn, phù thuỷ máu lai cùng Máu bùn vào nhà Black, Kreacher thật sự sắp điên rồi…… làm sao hắn ta dám……”

Black bực bội ra lệnh: “Câm miệng! Kreacher, lấy hai chén hồng trà đến!” “Vâng, cậu chủ…… Thật không dám tin, hắn ta lại còn dám ra lệnh cho Kreacher, tên phản bội đáng giận này…… Nhưng mà Kreacher không thể không phục vụ cho hắn ta, thật sự là đáng buồn……”

Gia tinh nhỏ giọng mắng mỏ rồi biến mất, một lát sau nó lấy đến hai chén hồng trà, nặng nề đặt lên mặt bàn, sánh ra ngoài vài giọt. Hugh nhìn chằm chằm con gia tinh có tố chất thần kinh kia, trong lòng nghĩ phải làm sao mới có thể lấy được hộp dây chuyền trong tay nó.

Harry có chút ngượng ngùng, kỳ thật ngày đầu tiên nó chuyển đến cũng bị con gia tình này hù doạ, dù sao thì nó nhìn thấy toàn là gia tinh gia tộc Malfoy, chúng nó đều cực kỳ nghe lời. Khó có thể tưởng tượng được giới pháp thuật còn có loại ‘cực phẩm’ như Kreacher này.

“Thực xin lỗi, Kreacher chính là như vậy, hình như nó không quá thích bọn em.” Harry ngượng ngùng xin lỗi. Bọn em này bao gồm thân là dòng máu duy nhất còn lại của gia tộc Black Sirius Black.

Snape hừ lạnh một tiếng, “Chúng ta cũng không chờ mong gì nhiều.” “Mất hứng thì mày có thể về!” Đại cẩu giận gào lên: “Tao cũng không mời mấy người tới!” Harry dậm chân: “Cha đỡ đầu!” Chó lớn nhất thời im tiếng, uất ức lui vào một góc trồng nấm.

Trước bữa trưa, bởi vì Kreacher tiêu cực đình công, nếu không muốn ăn phải thứ gì quỉ dị thì tốt nhất là bọn họ tự mình xuống bếp. Một đôi cha con đỡ đầu cùng với Lupin ở phòng bếp khí thế ngất trời làm cơm, thân là khách Snape cùng Hugh thì ung dung đi dạo quanh nhà.

Đương nhiên, bọn họ đi dạo có mục đích. Dẫm lên cầu thang dắp mục, hai người lên lầu, đi về phía âm u tăm tối nơi lầu hai. Ngay lúc bọn họ sắp tiếp cận căn phòng trong cùng thì Kreacher đột nhiên xuất hiện.

“Các người muốn làm gì?…… Máu lai dơ bẩn cùng Máu bùn mau cút khỏi gia tộc Black! Thật sự là khó mà tin được, các người lại dám đến đến nơi đây, Kreacher……”

“Câm miệng!” Snape lạnh lùng nói, gia tinh không có cách nào phản kháng lại phù thuỷ, chỉ có thể không cam lòng mà ngậm cái miệng không ngừng phun ra lời lẽ ác độc, nhưng đôi mắt to như hai trái tennis thì tràn ngập ác ý. Snape bình thản nói ra một cái tên: “Regulus Black.”

Gia tinh cứng đờ người, tiện đà kích động kêu lên: “Ngài biết cậu chủ Regulus sao? Oh! Cậu chủ đáng thương của Kreacher!” con gia tinh lớn tiếng khóc thút thít, nước mắt tràn ngập trong đôi mắt to.

“Ta từng được Narcissa phó thác chăm lo cho y,” Snape nói rất chậm, giống như đang tự hỏi từ ngữ nào thì càng thêm thích hợp, “Y là một Slytherin không tồi.” Tuy rằng dựa theo việc y dám trộm đổi hồn khí của Chúa tể hắc ám mà xem, y lại càng giống một Gryffindor xúc động!

“Đúng vậy! Kreacher vì cậu chủ mà cảm thấy kiêu ngạo!” con gia tinh khóc lên, sau đó dùng sức dộng đầu vào tường, vách tường lâu ngày không để ý đổ rào rào xuống một tầng bụi. “Là lão Kreacher vô dụng! Không thể bảo vệ tốt cho cậu chủ Regulus! Đều là lỗi của Kreacher!”

Bọn họ cũng không có thời gian ở nơi này nghe nó sám hối. “Dừng lại!” Nam phù thuỷ tóc đen lạnh lùng ra lệnh, Kreacher vẫn duy trì tư thế đập đầu vô tường. “Regulus có phải đã giao cho mi một thứ, bắt mi phải huỷ diệt nó?” Gia tinh quay đầu qua, nức nở nói: “Phải, đúng vậy! Nhưng Kreacher quá vô dụng, không hoàn thành được nguyện vọng của cậu chủ. Kreacher không có cách nào hủy diệt thứ tà ác kia.”

Snape có chút không kiên nhẫn mà nói: “Hủy diệt cái kia đối với ta rất dễ dàng.” Đôi mắt to như hai trái tennis của Kreacher càng mở lớn hơn, Hugh hoài nghi liệu bọn nó có rơi ra không. “Ngài thật sự có thể hủy diệt nó sao? Kreacher nghĩ rất nhiều biện pháp cũng không làm được, ngài thật sự có thể chứ? Ôi, cậu chủ nhỏ của Kreacher……”

Snape mím môi, “Đương nhiên. Regulus có chút giao tình với ta, ta có thể giúp mi huỷ diệt hắc ma pháp trên đó, thậm chí sau đó còn trả lại nó cho mi để làm kỷ niệm.”

Kreacher kích động đến run rẩy cả người, “Thật vậy chăng? Thật sự là quá tốt! Kreacher lập tức lấy tới, xin ngài chờ một chút!” Nó biến mất một lát, lúc trở lại thì trong tay cầm một hộp dây chuyền. Hộp dây chuyền nhìn qua khéo léo tinh xảo, bên trên điêu khắc mấy con rắn nhỏ quấn quanh cùng một chỗ, mắt rắn khảm đá quý vô cùng xinh đẹp.

(Slytherin’s Locket: hộp dây chuyền, mặt dây chuyền dạng hộp, có thể bỏ đồ bên trong)

Snape cầm lên tay nhìn, khe khẽnhếch mày, “Như vậy, ta giúp mi giải quyết nó, tương ứng, ta nghĩ ta có thể được một ít thù lao.” Sách ma pháp của gia tộc Black cũng không phải nhiều bình thường! Hắn đem hộp dây chuyền bỏ vào hòm bạc hiếm đã chuẩn bị tốt, giả bộ cất vào túi tiền da rồng.

Kreacher liên tục gật gù, “Hẳn là, thưa ngài Snape! Kreacher sẽ dùng thù lao mà ngài vừa lòng hồi đáp cho ngài!” Nó lại đột ngột biến mất, khi trở về mang theo một đống lộn xộn, đều là đồ gia tộc Black cất giữ. Tuy rằng gia tộc xa xưa này đã xuống dốc, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, vẫn luôn có một ít bảo vật làm cho người ta thèm nhỏ dãi.

“Ngài Snape, ngài có thể chọn lựa thứ ngài muốn trong này, coi như thù lao của gia tộc Black đối với ngài!” Kreacher the thé nói, trong mắt nó, so với việc cất giữa mấy thứ này, bị tên phản bội bất hiếu của nhà Black ném đi, không bằng dùng nó để đổi lấy cơ hội thực hiện nguyện vọng của cậu chủ.

Ánh mắt Snape bị một hộp thủy tinh hấp dẫn. Cái hộp thủy tinh kia lẫn trong đủ loại vật phẩm phòng ngực cùng một ít vật phẩm hắc ma pháp đặc biệt, nhưng nếu chỉ vậy thì còn chưa đủ để được hắn chú ý.

Hộp thuỷ tinh kia theo dòng năm tháng đã hơi ảm đạm giống như vô hình tản ra hơi thở quang minh mãnh liệt, Snape cảm thấy trái tim đập với tần suất cao hơn. Hắn cầm lấy cái hộp thủy tinh kia, không dùng Scourgify, mà cẩn thận lấy tay lau sạch tro bụi trên mặt hộp.

Hộp thủy tinh lộ ra tướng mạo sẵn có, những góc cạnh được cắt hoàn mỹ chiết xạ dưới ánh đèn u ám, hiện ra một loại mỹ cảm mê ly. Xuyên thấu qua cái hộp trong suốt, có thể nhìn thấy bên trong một đóa hoa màu trắng ngà đơn độc. Đóa hoa kia không hề lẫn tạp sắc, tản ra ánh sáng nhạt, hắt lên thuỷ tinh sắc màu thánh khiết.

Giọng Snape hơi run, “Hoa Arlantis!” Hugh kinh hỉ mà mở lớn ánh mắt, môi cũng có chút run rẩy. Quả thực không thể tin được, thế nhưng lại may mắn như vậy! Đi tìm mòn giày cũng không thấy, vô tình tìm được chẳng tốn công!

(Miêu: chắc bác Sâu quên mất tên vị thuốc thất truyền là Ngũ diệp túy ngư mà phang đại hoa Arlantis vào, mn thông cảm)

Kreacher có chút kỳ quái phản ứng của bọn họ, mím môi than thở mà giải thích: “Vật phẩm cất chứa của gia tộc Black đều là Kreacher tự mình sửa sang lại…… Ông chủ, phu nhân…… ôi, bọn họ đều tín nhiệm Kreacher như thế, Kreacher thật sự là quá cảm động…… mấy thứ này trước khi Kreacher sinh ra đã có, ông chủ còn không biết nó có ích lợi gì…… Đúng vậy, nó thoạt nhìn có chút cổ quái……”

Snape cùng Hugh liếc nhau, từ trong mắt đôi phương nhìn đến vui sướng không thể che dấu. Phối phương dùng đến hoa Arlantis đều là vô cùng hi hữu, cao cấp, cho nên ngoại trừ người vô cùng cao thâm trong độc dược thì rất ít người biết nó trân quý. Quá sức may mắn!

Snape cẩn thận cất hộp thủy tinh đi, làm ra một bộ như không có việc gì, dưới cái nhìn chăm chú cảm ơn của Kreacher đi xuống lầu.

Mà bận rộn đắc đầu đầy mồ hôi trong phòng bếp lại bởi vậy mà được giải cứu — Kreacher đột nhiên xuất hiện ở phòng bếp, đuổi hết bọn họ ra ngoài, sử dụng tất cả các đồ dùng làm bếp, khoản đãi nồng hậu cho đại ân nhân đã tốt bụng nguyện ý hoàn thành nguyện vọng cho cậu chủ!

Tình cảnh sau đó càng làm cho Black, Lupin lẫn Harry kinh ngạc không thôi, Kreacher vẫn luôn không chịu làm việc tử tế không chỉ có dốc toàn lực làm ra bữa trưa phong phú, còn cẩn thận dọn lên trước cho Snape cùng Hugh. Tuy rằng nó vẫn rất miễn cưỡng bị sai bảo, nhưng phần nhiệt tình này thật đúng là khiến người ta trợn mắt há hốc mồm.

Đại cẩu Black hẹp hòi đoán trước Snape có phải hay đã dùng hắc ma pháp tà ác gì khống chế Kreacher hay không, nhưng hắn ta lại nhìn không ra dấu hiệu gì.

Khi rời khỏi nhà cũ Black, Hugh phân phó riêng cho Kreacher phải chăm sóc tốt cho Harry, về phần hai người kia cậu không thèm quan tâm!

Bọn họ không dừng bước đi tới trang viên Malfoy, dưới tầng hầm ngầm gia tộc Malfoy hủy diệt hồn khí trong hộp dây chuyền Slytherin, lại nói cho Lucius đã tìm được hoa Arlantis vẫn thiếu. Tộc trưởng Malfoy vẫn Luôn duy trì cao quý rụt rè lúc này không có thể bảo trụ phong độ hoàn mỹ nữa, hưng phấn đến hơi run.

Gia tộc Malfoy rốt cục sẽ thoát khỏi cái tên điên coi linh hồn mình như bánh mì thái lát kia rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.