Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Quyển 3 - Chương 74: Tiếp sau



Harry và Severus không trực tiếp về Hogwarts, cả hai đầu tiên đi Hẻm Knockturn mua một số tài liệu độc dược khó được, chủ yếu là tài liệu cơ sở thuốc điều dưỡng Regulus cần, Harry thậm chí mua rễ hồng lục hiếm thấy.

“Chuẩn bị làm thuốc cảm xúc cho giáo phụ ngốc của em?” Severus nhìn thoáng rễ hồng lục, đại khái biết y tính làm gì.

“Ừ, phải. Tuy hành vi của ông ấy còn cần đánh giá, nhưng em thiếu một người giúp em thử thuốc cảm xúc kiểu thay đổi.” Harry cười nói, “Được rồi, Sev, chúng ta về trường trước, lúc này, Regulus phỏng chừng sắp tỉnh, em phải kiểm tra tình trạng thân thể anh ấy. Đây là một đối tượng nghiên cứu không sai.”

Nghe Harry nói, Severus trong lòng đột nhiên buồn bực. Anh biết, Harry trong quá khứ hoàn toàn là vì giết thời gian mà biến mình thành nghiên cứu cuồng. Y không thích quyền lực, cũng không thích lợi ích, khi bạn bè thổ lộ tình cảm chỉ còn không đến 5 hơn nữa đều có công tác riêng, người yêu và người nhà đều rời đi, y chỉ có thể dùng nghiên cứu thí nghiệm để khiến mình cảm thấy còn sống.

“Em đã đủ bận rồi, có thời gian đó, còn không bằng huấn luyện Quidditch, tranh vinh dự cho Slytherin?” Severus bĩu môi, nhàn nhạt trào phúng.

“Ha hả, Sev, Slytherin có Draco, năng lực bay của cậu ấy không kém em. Em không ở Gryffindor, cúp học viện sẽ không bị mất.” Harry cố ý vờ nghe không hiểu sự quan tâm của anh, “Hơn nữa, anh biết đấy, em và sân Quidditch không hợp nhau, mỗi lần đều gặp xui, cho em xin đi.””Ta nhớ quá khứ em hình như rất thích bay?” Severus ngoài ý muốn.

“Này sao…” Harry vừa vào một tiệm sách ở Hẻm Knockturn, vừa nói, “Như anh thôi, khi biết phân nửa huyết mạch của mình đến từ Prince, không phải cũng vùi đầu vào độc dược sao? Em cũng vậy, thích bay, là bản năng thiên phú nhà Potter. Sev, thích bay, không có nghĩa nhất định phải tham gia Quidditch, làm một Slytherin, bảo vệ mình quan trọng hơn.”

Harry bắt đầu lục lọi giữa một loạt sách Nghệ Thuật Hắc Ám cũ, y đang tìm cái mình chưa xem.

Snape cũng rất nhanh bị một quyển độc dược hấp dẫn, nhìn một hồi đã quyết định mua, phòng sách nhà Prince cần một ít cất dấu mới. Sau đó mỗi người mang đi ba quyển.

Sau khi xác nhận không cần thêm gì nữa, Harry dẫn Severus độn thổ về Hogwarts.

Ba…

Regulus vừa tỉnh lại, nghe tiếng động, lập tức cảnh giác, khi thấy người tới mới thả lỏng.

“Anh đã tỉnh rồi?” Harry nhìn thoáng phản ứng của Regulus, không khỏi cười cười.

“Harry, học trưởng Severus, vừa tỉnh không lâu, hai người là?” Regulus hỏi.

“Thừa dịp Dumbledore đi vắng, ra ngoài làm chút chuyện, thuận tiện mua dược liệu.” Harry cười nói, “Anh cần xử lý vệ sinh chứ?”

“Ừ.” Harry cười, ở khi Severus gõ lò sưởi, nhìn phù điêu hình rắn “tê tê” vài câu, kế dưới ánh mắt dại ra của Regulus, xoay người, “Được rồi, anh từ đây tới Phòng Cần Thiết, ở đó đã chuẩn bị tốt dụng cụ rửa mặt.”

“Cậu… Ôi, không, ngài, biết nói tiếng rắn?” Regulus kính nể nhìn Harry.

“Ừ, phải. Anh có nghi vấn gì, chúng ta có thể trò chuyện sau.” Harry lại cười.

Cất bước Regulus khiếp sợ không thôi, Snape tới đại sảnh ăn trưa, anh là viện trưởng Slytherin, bữa sáng không xuất hiện đã rất không bình thường, bữa trưa bất kể thế nào cũng phải trấn các Slytherin. Harry biến sô pha về như cũ, để gia tinh đưa lên bữa trưa, tùy tiện ăn no, rồi triệt bộ đồ ăn. Sau đó ngẫm lại triệu hồi điện thoại, gọi cho Salazar • Slytherin.

“Harry, con có chuyện gì à? Tiểu Black cứu được chưa?” Giọng Salazar truyền tới.

“Dạ, Regulus đã tỉnh. Thế nhưng, con hy vọng anh ấy ở Hogwarts một thời gian, con tính thu hoạch tư liệu trực tiếp.” Harry nói, “An bài ở Phòng Cần Thiết của Slytherin, được chứ?”

“Đương nhiên, con xem rồi làm.” Salazar nói, “Được rồi, cha đỡ đầu của con đêm nay là kẻ tự do, bất quá, xem chừng Dumbledore sẽ không đơn giản để ông ấy gặp con.”

“Con biết, Sala, chỗ Longbottom, các vị điều tra thế nào?” Harry đột nhiên hỏi, “Con đã đưa thuốc thần trí tới St. Mungo.”

“Ừ, nhà Longbottom không thành vấn đề, không có chỗ bẩn gì, thế nhưng, lão phu nhân kia dĩ nhiên đối đãi ấu tể nhà mình như vậy, rất khiến người không thể tưởng tượng được. Cũng không biết, bà ấy nếu hay cái gọi là Nghệ Thuật Phép kia là gì, có thể liều mạng với Dumbledore không?” Harry cười nói một câu.

“Liều mạng là khẳng định, nhưng lấy nhà Longbottom hiện tại, nhiều nhất là lưỡng bại câu thương, không hề có ý nghĩa gì, mà con đó, đưa ra thuốc thần trí, một ngày nào đấy, nhà Longbottom sẽ dựa vào con. Vậy, quyền lợi của con trong ban giám đốc Hogwarts sẽ càng lớn.” Salazar nói, “Được rồi, con có bị thương không?””Không sao cả, con ổn, phải rồi, Sala, ở trong hang…” Harry đơn giản kể lại thủy tinh pháp thuật thiên nhiên màu tím và cái hộp.

“Ta sẽ bảo Kelly tới tìm con, thuận tiện mang theo chút thuốc điều trị. Con nhờ nó cầm hộp về đây, ở Hogwarts không thể mở thứ lai lịch không rõ như vậy.” Salazar nói, “Về phần thủy tinh pháp thuật, ta nghĩ con dùng đi, đó là thứ tốt.”

“Con giữ mấy khối là được, cứ để Kelly mang về, ở chỗ con rất vướng víu.” Harry nói.

“Cũng được.”

Hai người hàn huyên vài câu, trong khoảng thời gian ấy Kelly đã tới Hogwarts, y nhận thuốc điều trị, giữ lại 10 khối thủy tinh, còn lại nhờ nó gói về trang viên Potter. Mà y cũng rất nhanh cúp máy.

Chốc lát sau, Snape và Regulus lần lượt trở về, Harry vừa bảo gia tinh bưng lên cho Regulus chút thức ăn lỏng, vừa kiểm tra thân thể anh.

“Sơ bộ khôi phục rất tốt, bất quá, còn phải điều dưỡng một thời gian, ý em là để anh ấy ở Phòng Cần Thiết của Slytherin, em đã hỏi Sala rồi.” Harry nói, “Sev, viết thư cho nhà Malfoy, để bọn họ tới thăm Regulus.”

“Được.” Severus đáp, “Ta lập tức gọi Lucius và Narcissa tới.”

“Em về ký túc xá làm chút thuốc cho Regulus…” Thấy Severus tính nói gì, y lập tức đáp: “Anh còn luận văn năm thứ 7 phải chấm, cứ giao cho em. Chẳng lẽ anh nghi ngờ năng lực của em?”

“Không…” Severus đột nhiên lớn mật kéo Harry lại, hôn lên khóe miệng, mới để y sắc mặt ửng đỏ rời đi.

Thấy Harry ra ngoài, Regulus rất ngoài ý muốn, vì vậy thoáng chế nhạo cười nói: “Cảm tình của học trưởng và Harry thật tốt.”

“Ta nợ em ấy.” Severus cảm khái nói.

Regulus mặc dù không nghe hiểu, nhưng mơ hồ suy đoán được, xem ra, học trưởng là thật động tâm?

Một lát sau, vợ chồng Malfoy tới Hogwarts, bốn kẻ xuất thân Slytherin tụ lại, trao đổi một số tình huống những năm gần đây, Regulus nghe được tuổi tác và thân phận thật của Harry, càng hoảng sợ.

Anh thật không ngờ, thanh niên tuấn tú kia dĩ nhiên chỉ là một đứa bé 12 tuổi, vì thế không khỏi quái dị nhìn thoáng Severus bất quá ngẫm lại, Harry là con nuôi của bốn đầu sỏ, đứa bé được bốn đầu sỏ nuôi ra, bị Severus học trưởng thích cũng không tính gì.

Khi Harry cầm 7, 8 loại thuốc từ ngoài vào, Lucius và Narcissa sửng sốt —— soái ca này là ai?

“Regulus, chỗ này, mời uống hết.” Harry dùng pháp thuật vô trượng vô thanh đặt chúng trước mặt Regulus.

“Chú Lucius, dì Narcissa, các vị đã tới rồi?” Harry cười chào hai Malfoy.

“Harry, tới đây. Ta nghĩ em đủ cẩn thận, sẽ không khiến các học sinh thấy phức tạp?” Severus một hơi gọi phá thân phận Harry.

“Em nghĩ anh biết, em có áo tàng hình.” Harry nói xong ngồi xuống cạnh Severus.

Sau đó, thần sắc tự nhiên hàn huyên kiểu quý tộc một hồi với các Malfoy, khiến hai Malfoy và một Black không thể không thừa nhận, vị Potter này đích thật là một quý tộc chân chính.”Vậy, hôm nay gọi các vị tới đây, là vì để các vị xem một đoạn ký ức, thế nhưng, trước khi xem, tôi hy vọng có thể ký kết Fidelius Charm với ba vị, bảo đảm các vị không tiết lộ bí mật.” Harry cười cười.

………

……



Khi Lucius, Narcissa, Regulus đi ra chậu tưởng ký, còn mang theo chấn động.

Harry không rút hết ký ức, chỉ là chia xẻ một số sự kiện lớn. Nhưng dù vậy, ánh mắt bọn họ nhìn về phía y và Severus cũng đã không thể tin được, thật không ngờ, sau trận chiến ấy, vinh quang ngân thanh của Slytherin dĩ nhiên bị làm bẩn đến mức này, quý tộc dần xuống dốc. Ngoại trừ mấy đại gia tộc, Thế Giới Phù Thủy đã không còn phồn vinh.

Lucius nhìn người vợ bên cạnh, anh dĩ nhiên chết ở Azkaban, chỉ có Narcissa chống đỡ Malfoy, Malfoy bị Greengrass cự tuyệt, a, rất không Malfoy —— What a Malfoy wants, a Malfoy gets.

Mà Regulus nhìn Harry, lại nhìn Severus, đột nhiên hiểu, câu “ta nợ em ấy” là ý gì. Đích xác, học trưởng Severus nợ thiếu niên này rất nhiều rất nhiều. Nhưng anh lưu ý không phải vấn đề này, mà là cái khác——

“Vì sao cậu cứu tôi?”

“Anh là một Slytherin chân chính, tôi cần một ví dụ sống để chứng minh cái gì là học sinh tốt nghiệp ưu tú chân chính của Slytherin.” Harry nói, “Song song, tôi thủy chung là một Potter, có lẽ còn là nửa Prince, nhưng tôi vĩnh viễn không phải Black, vì thế, sự vụ của Black hẳn do Black giải quyết. Sirius không phải gia chủ hợp cách, mà anh thì phải. Tôi hy vọng Hogwarts là Niết Bàn, đoàn kết mà không phân liệt. Hy vọng vinh quang của tứ đại học viện vĩnh viễn lóe sáng. Còn có một điểm, tôi mệt rồi. Tôi không phải kẻ yêu thích quyền lực, dù rằng có năng lực nắm giữ nó.”

“Harry, bất kể thế nào, cậu và học trưởng Severus đều là những vị khách tôn quý nhất của quảng trường Grimmauld số 12.” Regulus nói.

“Tôi cho rằng, gia tộc Black cổ xưa cao quý sẽ có lễ nghi tương ứng dành cho nhà Potter và nhà Prince, học đệ Black.” Snape châm chọc Regulus làm điều thừa.

“A, bạn của tôi ơi, cậu tốt nhất sớm nấu ra ra loại thuốc rửa sạch Dark-Mark, tôi hiện tại nhìn nó đã thấy rất không quý tộc.” Malfoy khô cằn nói.

“Cháu nghĩ các vị sẽ có ý định lưu lại hồi ức phản bội của năm tháng thanh xuân.” Harry cũng ác tính chất tới một câu.

“…” Những người trưởng thành tỏ vẻ không nói gì với lời này của Harry.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.