Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Quyển 4 - Chương 118: Chờ mong



“Xin cho chúng tôi một lời giải thích, Longbottom không thể nhận.” Vẫn luôn im lặng Frank • Longbottom lên tiếng.

Ông và vợ bỏ sót cả thời thơ ấu của con trai, ông không quan tâm thằng bé có phải Cứu Thế Chủ hay không, nhưng ông biết nếu nó thật sự bị cấm lên phân nửa chương trình học trụ cột, vậy, ngày của nó ở học viện sẽ cực kỳ khó yên. Thậm chí có thể vì thế mà bị kỳ thị, dù sao học viện Gryffindor xử lý một số tình huống không giống như những học viện khác, tuy bọn họ nhiệt tình, không có ý xấu. Nhưng thường thường không có ý xấu đả thương người mới là lợi hại nhất.Năm vị phù thủy nhìn nhau, một phen ánh mắt giao lưu. Salazar không tính đứng ra, dù sao độc dược học, không phải chuyên nghiệp của ông, ở đây Godric mới là chuyên nghiệp của chuyên nghiệp. Dù là Peclers và Rowena về mặt này cũng không có quyền lên tiếng. Vì thế ông tiếp tục luyện tập tay nghề thắt nơ bướm.

“Lẽ nào các vị không có thói quen tìm hiểu di chứng của thuốc trước khi yêu cầu dược tề sư chế tác sao?” Rowena liếc trắng, “Gia tộc phục hưng, nó mặc dù có thể chữa trị hạch tâm pháp thuật nghiền nát của phù thủy, thế nhưng cái giá phải trả rất lớn.”

Cả trạm xá trở nên vắng lặng, lão phu nhân Longbottom mê man nhìn về phía Dumbledore cung cấp bài thuốc cho bà, lại phát hiện Dumbledore cũng đầy mặt không hiểu.

“Xin các hạ chỉ rõ.” Frank thật tâm lo lắng cho con trai, ông và vợ cực kỳ hổ thẹn với thằng bé, bằng không sẽ không tùy ý mẹ mình làm khó một người cha vừa mất con. Ông vì yêu cầu mấy tháng trước với gia chủ Prince mà cảm thấy xấu hổ, nếu không phải gia tộc cầm không ra cái giá ở chợ đêm, ông tuyệt đối sẽ ngăn cản bà.

“Rất nhiều loại thuốc có di chứng sau khi sử dụng, bất quá trải qua một đời lại một đời thay đổi chúng thường bị giảm đến mức thấp nhất. Gia tộc phục hưng không thường dùng, song song vì tài liệu quá mức khuyết thiếu nhân tính, thế nên không bao nhiêu người nguyện ý sử dụng và thay đổi.” Peclers nói.

“Pec, cậu chỉ nói đúng phân nửa. Trên thực tế, không phải vì không thường dùng mà không người thay đổi, mà là không thể tìm được tài liệu thay thế mới là phiền phức chính.” Godric nói, “Ta nghĩ khi các vị thỉnh cầu Severus chế tác cũng biết, thứ thuốc này quan trọng nhất là cuống rốn.” Nói đến đây, ngoại trừ số ít người biết, tất cả đều kinh ngạc, thậm chí Godric cũng lộ ra sự chán ghét, “Cuống rốn mặc dù được sử dụng trong vài loại độc dược, thế nhưng ‘gia tộc phục hưng’ yêu cầu thì khác, nó cần là cuống rốn chưa dùng hết năng lượng của một phù thủy.”

“Vậy thì sao?” Lão phu nhân Longbottom hoàn toàn không hiểu được tài liệu như vậy đại biểu cho gì.

Gia chủ Prince ngồi bên cạnh không khỏi sinh ra xung động giết người, anh cố gắng khắc chế, lại vô cùng thống hận bản thân.

“Phải biết dù là pháp thuật cũng cần đồng giá trao đổi. Hạch tâm pháp thuật vỡ nát sẽ không trống rỗng trọng tố, hạch tâm pháp thuật chỉ có dùng hạch tâm pháp thuật trao đổi.” Godric nói, “Lực lượng trọng tố cần giống với lực lượng hình thành. Ngoại trừ nam phù thủy hoặc nữ phù thủy mang thai, không đâu có thể tìm ra lực lượng đó. Nói cách khác, cuống rốn sinh dục bình thường lưu lại không thể làm thuốc, chỉ có không bình thường sinh non hoặc sẩy thai mới có thể xuất hiện cuống rốn phù hợp điều kiện.”

Cả trạm xá vang lên tiếng hít ngược. Nhưng mà giọng của Godric vẫn tiếp tục: “Cho nên, ‘gia tộc phục hưng’ là hi sinh kẻ vô tội. Hơn nữa, cuống rốn như vậy chỉ hữu hiệu trong vòng 3 ngày sau khi lấy ra khỏi mẫu thể, dưới tình huống bình thường, mẫu thể sinh non sẽ hấp thu cuống rốn, nhất là nam phù thủy. Bọn họ sinh non xong thân thể và tinh thần cực độ suy yếu, hấp thu cuống rốn, sẽ giúp bọn họ khôi phục, mà nếu mất đi, có thể suốt đời bị tật. Đương nhiên, nữ phù thủy tốt hơn rất nhiều, hấp thu cuống rốn đối với bọn họ có thể có có thể không, thế nhưng nữ phù thủy sẽ thông qua nó để tăng cường thực lực của mình, thời đại chúng ta một số nữ phù thủy vì vậy mà bị trừng phạt, dù sao đối với con của mình cũng có thể hạ thủ, quả thật khó mà chịu được.”Nghe đến đây, Lucius và Regulus nghĩ tới khả năng nếu Harry quả thật vì cống hiến cuống rốn, mà suốt đời bị tật, thảo nào Slytherin các hạ khi đó phẫn nộ như vậy, hung hăng giày vò Dumbledore một trận.

Mà Snape chỉ cảm thấy pháp thuật trong cơ thể kịch liệt tuôn trào, anh không dám tưởng tượng nếu Harry suốt đời bị tật, anh sẽ ra sao —— Dumbledore, sao ông có thể đối với một kẻ vô tội như vậy? Khiến em ấy trở thành Trường Sinh Linh Giá còn chưa đủ sao? Harry, Harry…

“Cho nên, lấy tài liệu như vậy làm thuốc, sẽ sinh ra ảnh hưởng với người dùng là chuyện bình thường.” Rowena nói.

“Thế nhưng, các hạ, nó có liên quan gì với việc Neville không thể lên lớp?” Frank mơ hồ.

“Theo ta được biết, phù thủy sử dụng gia tộc phục hưng, sẽ bị thực vật huyền bí chán ghét mà vứt bỏ, thậm chí một vài loại sẽ vì kẻ đó tới gần mà tử vong, đại bộ phận sinh vật huyền bí sẽ chịu kích thích đến cuồng bạo, vô cớ công kích. Cho nên, chúng ta cấm thằng bé lên thảo dược học, chăm sóc sinh vật huyền bí và Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám.” Godric nói, “Về phần, độc dược học, làm một bậc thầy độc dược, ta không thể tha thứ một học sinh phá hư tài liệu độc dược, ở lớp học hoàn toàn không chế tạo ra được thuốc.”

Cả trạm xá lặng ngắt như tờ, lão phu nhân Longbottom và con trai bà trợn tròn mắt. Không riêng bọn họ, Dumbledore cũng thật không ngờ cái giá phải trả nghiêm trọng như vậy, đôi mắt lam của cụ nhìn về phía cậu bé mặt tròn ngồi trên giường bệnh bị đả kích đến phát mộng, trong lòng ngũ vị tạp trần.

Các quý tộc như xem kịch vui nhìn sự việc, đây là hậu quả Longbottom tin tưởng người ngoài —— quả thật không thể tin được, một thế gia dĩ nhiên dễ tin tới mức ấy.

“Harry • Potter!!! Đều là nó! Nó nhất định biết hậu quả, vì sao còn muốn làm ra thứ thuốc này hại Neville!!!” Ánh mắt lão phu nhân oán độc.

Bang!——

Khi lão phu nhân không để ý hậu quả điên cuồng rống lên, một pháp thuật trực tiếp đánh nát cái ly trước mặt Frank • Longbottom!

“Tốt! … Các vị đã thành công chọc giận ta!” Đôi ngươi bích chúc của Salazar • Slytherin giờ này khắc này biến thành màu đỏ đẫm máu, “Nếu các vị nhất định muốn kéo tiểu quỷ đầu vào, vậy chúng ta nói rõ từng cái, tính rõ từng chuyện!” Khóe môi Salazar kéo ra một nụ cười nhạt.

Thấy người sáng lập Slytherin nổi giận, oán độc trong mắt lão phu nhân nháy mắt biến thành sợ hãi, bà khúm núm muốn giải thích gì, thế nhưng Salazar có thể nào cho bà cơ hội?

“Một Squib và một phù thủy có thể sử dụng pháp thuật, là ai lựa chọn người sau? Sau đó, là ai yêu cầu một người cha vừa mất con dùng cuống rốn của bạn lữ người đó âu yếm làm thuốc? Các vị có từng nghĩ tới, tuyệt vọng của một nam phù thủy khi chế tác thứ thuốc này và hổ thẹn mất đi đứa con mình chờ mong? Các vị có từng nghĩ tới, người chế tác nó cho các vị, vì nó mà mỗi ngày không ngừng làm ác mộng, thậm chí thuốc tránh mộng cũng không có hiệu quả? Các vị có từng nghĩ tới, nam phù thủy cung cấp thứ thuốc này cho các vị nghiên phát thuốc thần trí đang duy trì tác dụng trên người các vị? Những điều này trước khi các vị ác ngôn với thằng bé có từng nghĩ tới?!” Salazar hầu như gầm rú khiến mọi người câm như hến.”Còn có, rốt cuộc là ai hại Neville • Longbottom? Đầu tiên là bà! Augusta • Longbottom! Nếu không phải bà mù quáng sùng bái Dumbledore, nếu không phải bà có đố kị không bình thường với nhà Potter, lại có thể nào khiến Neville • Longbottom có được ‘giam cầm của Estifan’? Lại có thể nào khiến thằng bé trở thành Squib? Trước khi chỉ trích người khác bà có nên nghĩ rõ khuyết điểm của mình không?” Salazar cố bình tĩnh lại, “Sau đó là Albus • Dumbledore, ta thật muốn hủy ông! Một kẻ không đi nghiên cứu Nghệ Thuật Phép, lại làm ra nhiều pháp thuật tà ác như vậy, ông muốn làm gì? Lẽ nào vì cái gọi là lợi ích, ông có thể bất cần người khác? Đầu tiên là ‘giam cầm của Estifan’ biến một đứa bé thành Squib, suýt nữa khiến cả Thế Giới Phù Thủy của Anh chôn cùng, điều này còn chưa đủ sao? Lại làm ra ‘gia tộc phục hưng’? Được rồi, ông có nỗi khổ của ông, ông muốn kế hoạch Cứu Thế Chủ thành công. Nhưng ông ngàn không nên, vạn không nên, là không nên khi dễ con nuôi của ta! Khi ta nghe nói ông tìm Severus muốn thằng bé cống hiến ra cuống rốn của Harry, ta đã nghĩ, ông vì sao cung cấp cho Longbottom lời đề nghị như vậy? Rồi ta suy nghĩ cẩn thận, vì pháp thuật của con Harry và Severus! Pháp thuật của bọn họ cực kỳ hùng hậu, thế nên pháp thuật của hậu đại bọn họ cũng vậy, do đó pháp thuật cuống rốn kia lưu lại sẽ rất khả quan… Albus • Dumbledore, lẽ nào ông không thể chừa chút thiện tâm cho Harry sao?”

“Các vị có từng biết thằng bé vẫn hổ thẹn, vì nó mất tích mà dẫn đến Neville • Longbottom trở thành người thay thế? Các vị có từng biết thằng bé vẫn tự trách, vì nó nghĩ sự chào đời của mình dẫn đến cái chết của cha mẹ? Các vị có từng biết thằng bé đã có tâm trí hơn 30 tuổi, tình yêu nó dành cho Severus, đã không phải thiếu niên nhất thời hứng dậy? Các vị có từng biết cảm tình giữa nó và Severus? Đứa bé đó không phải kết quả của độc dược sinh tử, các vị hẳn rõ đó đại biểu cho gì!”

Tất cả mọi người choáng váng, ở Thế Giới Phù Thủy ngoại trừ độc dược sinh tử có thể khiến một nam phù thủy mang thai, còn một tình huống rất hiếm thấy —— khi song phương nam phù thủy là cực hạn chân ái đồng thời pháp thuật của hai người sinh ra cực hạn cộng chấn. Cho nên đối với một đôi như vậy, các phù thủy dành cho người đó và bạn lữ của người đó sự tôn kính vô cùng, vì bọn họ là một đôi bích nhân thật lâu mới xuất hiện.

Trái tim Severus co rút đau đớn, anh bị lo lắng và phẫn nộ còn có tự trách của mình chôn vùi——

Các vị có từng nghĩ tới, tuyệt vọng của một nam phù thủy khi chế tác thứ thuốc này và hổ thẹn mất đi đứa con mình chờ mong? Các vị có từng nghĩ tới, người chế tác nó cho các vị, vì nó mà mỗi ngày không ngừng làm ác mộng, thậm chí thuốc tránh mộng cũng không có hiệu quả?

—— anh đã làm cái gì?

Vì anh cự tuyệt chế tác độc dược mà khiến Harry gặp phải chuyện như vậy, khi em ấy tuyệt vọng anh ở đâu? Khi em ấy hổ thẹn anh ở đâu? Khi em ấy không ngừng làm ác mộng anh lại ở đâu? Đó là người anh âu yếm nhất, đó là quyến luyến suốt đời của anh, có tự tôn gì không thể vứt bỏ trước mặt em ấy? Có cảm tình gì không thể biểu lộ trước mặt em ấy? Lại có vết thương gì không thể để em ấy xoa dịu?

Pháp thuật trong cơ thể táo bạo tuôn trào, anh buông tha khống chế và áp lực…

Một khắc trước khi thần trí và tri giác bị nó đánh sụp, nụ cười nổi lên trên khóe miệng, lòng anh trỗi lên một tí nho nhỏ chờ mong——Harry, lần này em nên về gặp ta đi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.