Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Quyển 4 - Chương 127: Món quà cuối cùng



Bellatrix là một Tử Thần Thực Tử cuồng nhiệt, điểm này chưa bao giờ cần nghi vấn, trên thực tế, kiếp trước nếu không phải cô ả xuất thân nhà Black này chết vào tay phu nhân Weasley trong trận hỗn chiến, thủ lĩnh Tử Thần Thực Tử sau thời đại Voldemort tuyệt đối là ả. Đóa hồng hoang dã sao?

Harry mặc trường bào màu tro hoa quý, xuất hiện ở mật thất then chốt, nhớ tới cái tên xuất hiện trong trí nhớ một số tù phạm Azkaban ở quá khứ, không khỏi lộ ra nụ cười nhạt —— Bellatrix • Black • Lestrange xác thực rất phù hợp. Thâm trầm mà hàm chứa điên cuồng, dã tính mà không mất cao quý.

Y mở ra hệ thống hình ảnh năm thứ nhất mình đã sửa xong, nhìn đóa hồng hoang dã của Tử Thần Thực Tử, chuyện cách nhiều năm, y vẫn nhớ kỹ sự điên cuồng và đáng sợ của ả. Y nghe cuộc đối thoại giữa ả điên này và chồng ả, đại thể xác định bọn họ vì sao xông vào đây——

Bọn họ gặp được Pettigrew Peter trong ngục, Peter kể cho bọn họ nghe Voldemort từng phụ thân trên ót Quirrel. Lấy sự trung thành cuồng nhiệt mà Bellatrix dành cho Chúa Tể Hắc Ám, tự nhiên cảm thấy chủ nhân bên ngoài chịu khổ chịu nạn mà mình không giúp gì được là một sỉ nhục. Vì vậy, trong ba tháng dĩ nhiên học xong Animagus, dẫn theo nhát gan Peter trốn ra Azkaban.

Không thể không nói, Bellatrix và Rodolphus không hổ là trụ cột vững chắc của Tử Thần Thực Tử, thiên phú cực cao —— Harry cảm thán, bất quá không bài trừ bọn họ trước đã tiếp xúc với loại biến hình này.

Sau khi trốn ra Azkaban, Peter và vợ chồng Lestrange mỗi người một ngả. Vợ chồng Lestrange vượt qua mấy tháng ẩn núp, Bellatrix rốt cục chịu không nổi, ả nghĩ mình nên sớm tìm được chủ nhân, tiếp tục hiến thân cho ngài. Hơn nữa lúc này ả tin chắc bên cạnh Chúa Tể Hắc Ám không có Tử Thần Thực Tử nào khác, thế nên chỉ cần ả có thể hầu hạ chủ nhân, vậy tương lai thân phận của ả là dưới một người trên vạn người, cái gì Snape, cái gì Malfoy, tất cả đều đứng sang bên, trung thành với Chúa Tể Hắc Ám chỉ có Bellatrix!

Vì vậy, vợ chồng bọn họ kế hoạch vào Hogwarts tìm kiếm tung tích, dù sao đó là nơi cuối cùng Chúa Tể Hắc Ám từng hiện thân.

Tốt! —— Khi biết rõ bọn họ vì sao tới, Harry mím môi lại, toàn thân trên dưới bị đau đớn dằn vặt y thật không có tâm tình gì bình luận hai kẻ ngu xuẩn này. Y dùng ngón tay thon dài gõ hai cái lên nút áo, sau đó rời khỏi trung tâm then chốt. Làm người thừa kế, y biết vợ chồng Lestrange sử dụng là một mật đạo chỉ xuất hiện ở thời gian quy định, đây là bí mật số ít người biết, Rodolphus • Lestrange, người đàn ông này là gia chủ Lestrange đời trước, thế nên biết bí mật này không tính gì.

Mật đạo này chỉ mở ở đêm trước Halloween, bình thường sẽ phong bế. Lối vào nằm trong một hầm phế tích ở Hogsmeade, nó vốn là nhàn sản Rowena mua, ở Halloween sẽ được dùng để chiêu đãi một người bạn của bà. Mà đầu khác của mật đạo là cửa lễ đường Hogwarts, đây là tiện cho Rowena ra ngoài thăm người bạn ấy.Harry đứng ở cửa lễ đường, lẳng lặng chờ hai vị khách không mời mà đến. Cánh cửa lễ đường phía sau y đóng chặt, tiệc tối Halloween còn đang tiếp tục, bất quá hẳn cũng sắp kết thúc rồi. Lãnh tĩnh thêm cho nó một loạt thần chú phòng hộ và thần chú ngăn cản, rồi mang theo một tia lười biếng tựa vào bức tường cạnh cửa. Y không thêm thần chú xua đuổi và thành chú lẫn lộn, y muốn tiết kiệm pháp thuật duy trì Sev thức tỉnh, hơn nữa, y không sợ lực lượng của mình bị người biết, trận cờ giữa y và Dumbledore đã bắt đầu, y không muốn Dumbledore cho rằng, y chỉ là một đứa bé dựa vào cha mẹ nuôi. Huống chi thân là gia chủ nhà Potter, y có tất yếu biểu diễn sự hùng mạnh của mình. Để những học sinh này biết, cái gì mới là Slytherin chân chính.

Một cánh cửa mở ra ở bức tường đối diện, cùng lúc đó, cửa lễ đường cũng mở, hiển nhiên, tiệc tối Halloween đã kết thúc. Thế nhưng, khi học sinh bên trong tuôn ra bị thần chú vô hình ngăn cản, một vài thét chói tai vang lên —— xem một cái bọn họ nhìn thấy gì?!

Hai kẻ Bộ Pháp thuật phát lệnh truy nã dĩ nhiên xuất hiện ở Hogwarts.

“Câm miệng!” Bellatrix thật không ngờ mật đạo này dĩ nhiên trực tiếp thông đến đây, tức giận vừa vào đã bị phát hiện, khiến đóa hồng hoang dã không còn bất luận lý trí gì đáng nói này càng thêm phẫn nộ, ả thét chói tai gầm rú với các tiểu phù thủy, sau đó quay đầu tức giận chửi bới chồng mình: “Rodolphus, đồ ngu xuẩn! Mày khiến chúng ta bị phát hiện!”

Các tiểu phù thủy thét chói tai thoáng chốc đình chỉ, các giáo sư như Dumbledore lập tức xuống ghế, thế nhưng bị cái chắn Harry thiết lập ngăn ở sau cửa.

“A, vừa nãy còn nghĩ nên chào hỏi các vị thế nào, kẻ phi pháp xông vào Hogwarts?” Harry chậm rãi bước ra từ chỗ tối, giọng nói có chút lãnh khốc không dễ phát hiện.

Y cầm đũa phép màu xám trắng, trường bào màu tro chập chờn theo động tác, đưa lưng về phía lễ đường. Mái tóc dài màu đen nhiễm lên vụn sao khiến các giáo sư biết y là ai, Draco cũng nhận ra bóng lưng bạn mình, trước cậu đã biết cha đỡ đầu sẽ thức tỉnh huyết mạch vào hôm nay, thế nên khi thấy Harry bước ra từ chỗ tối, cậu bèn rõ, dì và dượng mình sợ rằng đêm nay phải chết ở đây. Bất quá, cũng tốt, Malfoy không cần thân thích như vậy liên lụy, chỗ mẹ… Tin tưởng mẹ sẽ hiểu.

Bellatrix nhìn thanh niên hôi bào tuổi trẻ này, vẻ mặt đề phòng. Tuy người này có vẻ rất tùy ý, nhưng đôi mắt chúc kia lóe ra sự rét lạnh, phải, người này không dễ chọc. Thế nhưng, là ai? Vì sao lại ở đây?

Vợ chồng Lestrange lập tức tính lui về mật đạo, thế nhưng Harry sao có thể để bọn họ thực hiện được chứ, búng tay trái, mật đạo đóng lại. Y bình tĩnh nhìn vợ chồng Lestrange kinh hãi muốn chết, mang theo lười biếng kiểu quý tộc mở miệng: “Bà Bellatrix • Lestrange… và… ông Rodolphus • Lestrange, vì sự đột nhập của các vị khiến ta không thể an tĩnh làm bạn với chồng, thế nên, các vị cần phải vì thế mà trả giá.”

Draco nghe xong lời này, không khỏi liếc trắng —— Harry này, ước gì kể cho người trong thiên hạ nghe mình đã có chồng sao?

“Khốn kiếp!” Đối với thanh niên khốn kiệp đột nhiên toát ra, quấy rầy kế hoạch của ả này, Bellatrix cực kỳ tức giận, “Đi gặp quỷ đi, a ha ha ha…” Trong tiếng cười điên cuồng vài câu thần chú bắn về phía y.Harry chỉ là ưu nhã vung đũa phép hai cái, chúng đã biến mất.

“Rodolphus…” Thấy thần chú vô thanh của mình không tạo thành bất kỳ tác dụng gì, sắc mặt Bellatrix trở nên ngưng trọng, ả tuy không yêu chồng, thế nhưng không thể không nói, người đàn ông này là một cộng tác tốt. Hai người đồng thời bắn ra đủ mọi thần chú về phía Harry.

Khóe miệng Harry vừa kéo, đũa phép ưu nhã vẽ ra độ cung trước người: “κντεβιασνη,προστασα!” Xung quanh thân thể hình thành một cái ***g phòng hộ màu lam, sau đó giơ cao đũa phép chỉ vào nóc nhà: “χιλιδεβληπυροβλησε!” Phía trên đũa phép xuất hiện rất nhiều mũi tên, hướng về phía hai người vung lên, mũi tên lập tức bắn tới.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Rodolphus lập tức đẩy ngã vợ mình, lăn hai vòng sang bên, khi quay đầu lại, đã dọa ra một thân mồ hôi lạnh——

Chỉ thấy bức tường phía sau chỗ bọn họ vừa đứng rậm rạp đều là mũi tên, gã không dám tưởng tượng nếu chậm một bước, hậu quả sẽ thế nào, hạ tràng của mình và vợ đại khái là biến thành cái sàng đi.

Lại nhìn thanh niên kia, đây là một thanh niên cực kỳ tuấn mỹ, đại khái hơn ba mươi hoặc càng trẻ, thế nhưng trong ấn tượng của gã không có đồng học nào mạnh mẽ như vậy, lẽ nào người này không tốt nghiệp Hogwarts?

Harry mím môi nheo mắt, nghiêng đi thân thể như một dã thú bị thương, lại như rắn độc nguy hiểm đáng sợ co mình vận sức chờ phát động.

Draco cũng trầm xuống đôi ngươi, tiêu chuẩn của Harry rõ ràng bị giảm, đây là sao vậy? Đương nhiên Draco không cảm thấy bạn mình nương tay, nghĩ tới cha đỡ đầu đang thức tỉnh huyết mạch, hẳn là lo lắng khống chế, dục tốc bất đạt.

Harry thoáng giật cổ tay, nhìn đầy tường mũi tên, đũa phép trong tay vung hai cái, mũi tên biến mất. Hai kẻ xông vào, đã lồm cồm bò dậy, Bellatrix điên cuồng mà thét chói tai với Harry, thanh âm sắc nhọn đủ để màng tai phát đau, như là cần tiếng kêu dọa đi cường địch, đũa phép trong tay chỉ về phía y, chém ra đủ loại thần chú.

Harry nhíu mày, hữu lực mà ưu nhã theo biên độ nhỏ vung đũa dễ dàng giải quyết chúng, sau đó hung hăng cho ả điên kia một kích, Bellatrix bị quăng về phía tường, đau đớn khiến ả đình chỉ tiếng thét.

“Cần ta lặp lại điều thứ nhất của 《Hành vi thủ tục Slytherin》sao? Thét chói tai như cỏ Mandrake, là cái gọi là ưu nhã sao? A, quả nhiên, là một les-strang!” Harry khinh bỉ ghét bỏ, làn điệu như thanh đao sắc bén.

Draco run lên, Harry nhất định là ăn rất nhiều nước bọt của cha đỡ đầu…

Rodolphus đối với Harry vũ nhục Lestrange như vậy, cũng vừa tức vừa giận, lập tức liều lĩnh bắn Cruciatus Curse về phía y. Y lập tức bỏ thêm cho mình một câu thần chú: “θωρακισμνοαντανκλαση!” Cruciatus Curse màu đỏ gặp nó lập tức phản xạ, dĩ nhiên đánh tới trên người Bellatrix. Cô ả một lần nữa hét rầm lên!

“Mặc kệ là ai, mày đã chọc giận tao. Chết đi!” Yêu vợ cực kỳ Rodolphus lập tức dùng liên tiếp Nghệ Thuật Hắc Ám với Harry, khiến học sinh và giáo sư nhìn run như cầy sấy.

Nhưng mà, trong nháy mắt kế, bọn họ bị biểu hiện của Harry chinh phục, cây đũa phép màu xám trắng trong tay y bày ra sự ưu nhã và sắc bén, có lẽ nói, trí tuệ và dũng cảm chủ nhân của nó sử dụng khi biểu diễn, đã biến trận chiến đấu lấy một địch hai này thành một buổi biểu diễn như nghệ thuật.

Mỗi một bước đi, mỗi một động tác, mỗi một câu thần chú của Harry đều như đã tính kỹ. Kỹ xảo thành thạo như vậy, khiến vài người cảm thấy kinh tâm động phách.

Chỉ có Draco biết, trên thực tế nó đã trở thành bản năng của y, bản năng trong chiến đấu, mới là điểm đáng sợ nhất, cho dù động tác có chút biến dạng, thế nhưng, không ảnh hưởng gì, chí ít đối thủ của y không cần y lấy ra trạng thái tốt nhất.

Mãi đến cuối cùng y hung hăng vung đũa phép, pháp thuật hùng hậu trong nháy mắt nổ tung đũa phép second-hand trong tay hai người!

“Không có thời gian chơi tiếp với các vị, hiện tại, có hai cách tử vong cho các vị chọn.” Đôi ngươi Harry thâm thúy, nhìn hai kẻ trước mắt như nhìn con kiến hôi.

Draco biết y là tính giết người, nhìn lại giáo sư và đồng học xung quanh, cậu lập tức kêu một tiếng: “Harry!”

Nghe Draco nhắc nhở, Harry khựng lại, đúng lúc này ngoài ý muốn xảy ra——

“Bella, đi! Đi mau!” Rodolphus thừa dịp thanh niên trước mắt do dự dùng hết toàn lực cho vợ mình một câu thần chú Animagus biến hình vô trượng.

Harry lập tức không do dự, băng lãnh đọc ra: “Avada Kedavra!”

Ánh sáng màu chúc lạnh lẽo xinh đẹp mà chói mắt, đánh vào cơ thể người đàn ông che chở vợ mình biến hình. Gã nhìn đóa hồng hoang dã mình âu yếm biến thành chim sơn ca, trong nháy mắt cuối cùng của đời, trước mắt gã hiện lên rất nhiều hình ảnh. Cuối cùng chỉ còn lại con chim sơn ca nho nhỏ ấy——

Đi đi, thân ái, sự dâng tặng cuối cùng, là tính mạng!

Harry nhìn con chim sơn ca bay đi trong nháy mắt Rodolphus ngã xuống, không phát ra bất kỳ câu thần chú nào nữa.

Chỉ là thật lâu nhìn về phía ấy, nỉ non: “Bellatrix • Lestrange, nể tình bà có một người chồng tốt, hôm nay ta bỏ qua…”

Y chậm rãi tiến lên biến ra một đóa hoa trắng đặt trên thi thể Rodolphus, sau đó lại từ trong lòng lấy ra một phong thư, để nó trôi tới trước mặt Draco——

“Giao cho anh ấy, anh ấy đang tới!” Harry nhìn con đường thông về phía hầm, lộ ra nghịch ngợm.

Xoay người nhìn lại ánh mắt mang theo sợ hãi mà nghi vấn của các học sinh, không tán thành của các giáo sư, còn có phòng bị mà ảo não của Dumbledore.

Y đột nhiên phát ra tiếng cười như cuồng như điên: “Ha ha ha…”

Đũa phép bị nắm nhẹ nhàng vung——

Đùng!

Người đã biến mất…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.