Draco ngồi trên đoàn tàu lái từ Hogwarts, có chút hoảng hốt nhìn mấy vị khách trong ghế lô Malfoy, giờ đã là tháng sáu, hôm nay là ngày bắt đầu kỳ nghỉ hè thứ ba của Hogwarts. Nửa học kỳ sau của năm thứ ba, thật là bình thản không thôi, nhưng so với nửa học kỳ giám ngục hoành hành trong trí nhớ quả thật quá mức an nhàn. Điều này phải cảm ơn bà dì điên của cậu, ả xuất hiện ở Algeria, giết mấy phù thủy. Vì thế, lũ yếu kém của Bộ Pháp Thuật lập tức thả lỏng cảnh giới.
“Draco, cậu và Neville nghỉ hè đi xem World Cup sao?” Blaise hỏi.
“Ừ, cha đã mua được vé. Chúng tôi sẽ không bỏ qua bất cứ trận nào.” Draco dù đã hơn 200 tuổi vẫn là một fan của Quidditch, nhắc tới nó đôi ngươi màu xám lam lập tức xuất hiện hưng phấn.”Blaise, cậu đâu?” Ngồi đọc sách bên cạnh Neville cũng gia nhập chủ đề.
Neville • Gaunrothbohm, thiếu niên nửa năm trước bị Longbottom đuổi khỏi gia tộc. Giờ là con nuôi nhà Malfoy —— đây là Salazar yêu cầu. Cậu từ nửa học kỳ sau của năm thứ ba đã vào học viện Hufflepuff tính dung hòa rất mạnh, đương nhiên, dù là vậy, cậu cũng rất ít xuất hiện trước mặt mọi người. Rất nhiều Gryffindor xem cậu là kẻ phản bội, thế nhưng cậu không thèm để ý bọn họ. Cậu hiện tại tuy ở Hufflepuff, nhưng trên thực tế, tiến tu là một số chương trình học của học viện Estifan. Do các u linh phụ đạo.
Về phần dòng họ mới của Neville, trên thực tế, đó là dòng họ của cha Vicki và Oscar, năm đó Vicki và Oscar vì pháp thuật mà bị phụ thân đuổi đi, thế nên đến Hogwarts. Vicki là một Ravenclaw, mà Oscar là một Estifan. Sau khi học viện Estifan giải tán Oscar vào Hufflepuff. Thế nên, Vicki tặng dòng họ của cha mình cho Neville đại biểu bà bất mãn với nhà Longbottom hiện tại.
“Tôi mời Hermione, chúng tôi sẽ đi xem trận chung kết.” Blaise nửa học kỳ sau tốn rất nhiều thời gian trên người Hermione, vì thế sao, cùng với sự theo đuổi không thôi của cậu, cô bé huyết thống Muggle một bên đối với cậu bé da đen tiền ân cứu mạng cảm động, một bên nghe khuê mật khuyên bảo, xem như gia nhập cái vòng nhỏ hẹp do Harry dẫn đầu. Tuy rằng từ vài mặt mà nói cô vẫn thấp thỏm bất an, vì năm thứ hai cô từng trộm tài liệu của viện trưởng Slytherin.
Draco nhìn Hermione đang nhỏ giọng thì thầm tư mật của con gái với Pansy, tự nhiên biết sự thấp thỏm của cô, thế nhưng cậu tin tưởng sau khi Harry trở về, Hermione sẽ hoàn toàn quy thuận. Cậu không hề nghi ngờ y có mị lực không thể thay thế như vậy. Nếu nói sau khi Voldemort chết mọi người không dám tùy ý gọi tên gã là vì sợ, vậy sau khi Harry chết mọi người tiếp tục xưng hô y “Nghê Hạ” là vì cống hiến và nhân cách mị lực của y.
Nửa học kỳ sau Hogwarts bị bốn người sáng lập sửa trị hoàn toàn thay đổi, các tiểu sư tử bị ép học lễ nghi, các tiểu xà thành những người thân mật nhất, các tiểu hoan bắt đầu không còn vô danh, các tiểu ưng bị kích phát thuộc tính hiếu chiến… Những chuyển biến này trong mắt người sáng lập là vô cùng tốt, nhưng rất nhiều giáo sư thói quen ngàn năm sau không thể nhận được, vì, bọn họ thường sẽ thấy tiểu ưng và tiểu sư tử một lời bất hòa chỉ đũa phép vào nhau, tiểu xà che chở tiểu hoan rời khỏi chiến trường, tiểu hoan làm điểm tâm cho tiểu xà lấy để cảm ơn, các tiểu xà không được tự nhiên sửa đúng động tác lễ nghi sai của tiểu sư tử…
Tiểu sư tử đối với tiểu xà vẫn có cảnh giác, nhưng tất cả đều chuyển biến về phía tốt.
Đương nhiên, rất nhiều chuyện không phải thuận buồm xuôi gió, tỷ như, Dumbledore từ khi biết được tin của Grindelwald từng xin thăm ngục giam Nurmengard với Bộ Pháp thuật Đức, lại lọt vào cự tuyệt, kế cụ bối rối. Mỗi ngày ngoại trừ lên tiết sẽ rời khỏi trường học, cụ hầu như bái phỏng tất cả bạn bè có quan hệ với Grindelwald có thể bái phỏng, thế nhưng bọn họ cự tuyệt giúp đỡ Dumbledore, đều nói cho cụ lúc nên gặp tự nhiên sẽ gặp.
Đối với điểm này Dumbledore cảm thấy rất thất bại, vì có vài lần cụ cảm giác được người bạn mình bái phỏng không lâu trước đã gặp Grindelwald, cụ hoàn toàn không rõ mình vì sao luôn chậm hơn Grindelwald một bước. Vội vội vàng vàng Dumbledore bỏ qua bên cạnh có một “tiểu thư gián điệp” Ariana và Aberforth lấy Ariana như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.Dumbledore liên tiếp bái phỏng bạn cũ hiển nhiên khiến bộ trưởng Bộ Pháp thuật Fudge chú ý, gã nói chuyện với Lucius, hy vọng anh triệu tập ban giám đốc đổi nhân tuyển hiệu trưởng Hogwarts. Mà năm người Salazar cũng có ý này, vì vậy lấy danh nghĩa của bọn họ, tứ đại thế gia giám sát mời Dumbledore xuống vị trí hiệu trưởng, về phần hiệu trưởng mới tạm thời đối ngoại bảo mật.
Tuy rằng hành vi này của ban giám đốc bị không ít phù thủy phản đối, mọi người gửi các loại thư sấm tới nhà bọn họ, dẫn đến hội đồng quản trị Hogwarts cực kỳ tiều tụy. Vì vậy các quý tộc nghe Draco nhắc nhở cung cấp cho quý cô Skeeter một ít đầu mối, tiểu thư bọ cánh cứng xinh đẹp cực kỳ xảo diệu chuyển dời oán hận của các phù thủy dành cho quý tộc đến Bộ Pháp thuật, dẫn đến bộ trưởng Fudge đáng thương từ nay về sau thấy bất kỳ chim truyền tin gì đều vô thức né tránh. Sau một hồi náo loạn mọi người không thấy ban giám đốc thu hồi mệnh lệnh đã ban, ban giám đốc cũng tỏ vẻ xét thấy cân nhắc tuổi tác của Dumbledore, vì vậy các phù thủy không thể tránh được, quyết định nhìn rồi tính. Đồng thời, Dumbledore không hoàn toàn rời khỏi Hogwarts, cụ vẫn ở đấy làm giáo sư chữ Runes, đây là môn học lựa chọn khá mới mẻ của năm thứ bảy, hầu như không mấy học sinh. Bất quá, tốt xấu là ở trường —— nó khiến các phù thủy phản đối không lời nào để nói, vì vậy đối với hiệu trưởng mới lại có một ít hiếu kỳ.
Draco giải đáp cho Neville một ít tri thức trên sách, sau đó đột nhiên hỏi một câu: “Neville, tôi nghe nói cha mẹ cậu đã thức tỉnh, nếu cha mẹ cậu chờ ở sân ga, cậu tính thế nào?”
Neville hiển nhiên không ngờ Draco sẽ hỏi vấn đề này, có chút giãy dụa, nhưng rất nhanh tựa hồ nghĩ tới gì, ôn hòa lộ ra nụ cười, đối với người anh em trên danh nghĩa của mình nói: “Draco, tôi muốn nói chuyện với bọn họ, sẽ không lâu lắm.”
“Được, lúc đó tôi và Dobby sẽ chờ cậu.” Draco cười mỉa nói.
…
Hogwarts, phòng làm việc ở hầm
Severus đang đóng gói hành lý, các tiểu cự quái cuối cùng đã rời đi, hiện tại Hogwarts rất an tĩnh. Vừa uống trà vừa vung đũa phép, anh nghĩ tới một ít tin tức nhận được từ chỗ Draco, đúng vậy, tình huống của con đỡ đầu anh sớm biết. Nửa năm qua, anh từ chỗ thằng bé lục tục biết một số tin tức không hay ở quá khứ. Trong tương lai của quá khứ Draco lựa chọn giấu diếm là vì anh khi đó chỉ là một u linh, nói cho anh chỉ có thể khiến anh tự trách mà không giải quyết được vấn đề, giờ thì khác, anh tuy vẫn tự trách, nhưng không phải không làm nên chuyện, chí ít chuyện anh có thể làm rất nhiều.
Tỷ như, địa vị ở hiệp hội độc dược. Không quản thế nào Severus là một Slytherin, đối với quyền vị truy cầu và khát vọng anh không phải không có, trước đây có lẽ là râu ria, cho dù sống lại anh cũng không quá coi trọng chức vị phó hội trưởng hiệp hội độc dược. Thế nhưng hiện tại, anh cần lo lắng trải đường cho Harry, song song cũng vì huy hoàng của độc dược học anh từng hy vọng.
Diễn đàn của bậc thầy độc dược học nghỉ hè này có vẻ càng quan trọng.
Hẳn là lúc, cố gắng mà hạ chút công phu ở mặt này.Bậc thầy độc dược của chúng ta rất nhanh thu dọn xong hành lý, sau đó thông qua lò sưởi rời khỏi Hogwarts.
…
Ireland, rừng chúc bảo thạch
Các học sinh Dumstrang tự mình chứng kiến sự thần kỳ của rừng rậm từ cánh đồng tuyết trắng ngần đến vạn vật sống lại, những gì giáo sư Evans một đường biểu diễn cho bọn họ, đủ để bọn họ dùng đời sau tìm kiếm. Trong lúc này cũng xảy ra vài lần xung đột với mãnh thú, gặp phải rất nhiều hiểm cảnh, bất quá, cảm ơn Merlin, giáo sư trí tuệ mà lãnh tĩnh của bọn họ cứu bọn họ một lần lại một lần.
“Moxipher, vết thương nếu lại nứt ra, ta sẽ không trị cho trò.” Harry kiểm tra vết thương mấy ngày trước khi các học sinh xảy ra xung đột với một bầy phố lang mà lưu lại.
“Ách, giáo sư, ngài biết đấy, hôm nay nếu không phải ta kéo Norman, cậu ấy sẽ bị lạc. Nếu cậu ấy bị lạc, vậy thì thảm.” Moxipher nói.
“Được rồi, tuần này chúng ta đóng quân dã ngoại ở đây. Ngày mai ta làm chút món ăn thôn quê cho các trò.” Y cười bôi độc dược cho học sinh.
24 học sinh hoan hô, theo một đạo sư trù nghệ tuyệt cú mèo ra ngoài là có lợi, trên đường không sợ đói, lương khô lúc trước chuẩn bị cũng không cần, cái gì cũng là liền hái liền xài, đãi ngộ thật tốt. Đương nhiên, đối với mấy cô gái mà nói có chút phiền phức, vì đối mặt mỹ thực mê hoặc còn phải lo lắng thể trọng quả thật thống khổ.
Bất quá, không thể phủ nhận, đối với các cô gái mà nói, trù nghệ của giáo sư Evans là một trong những môn bị bọn họ liệt vào trọng điểm.
“Giáo sư, ngày mai con muốn học làm thịt thỏ nướng.” Thalina nói.
“Con muốn học điều chế hương liệu.”
“Giáo sư, ngày mai ngài đi thu thập tài liệu, có thể dẫn con theo không?”
…
Khó khăn ứng phó xong bọn nhỏ này, Harry về lều, lấy ra một quyển bút ký.
“Draco, có ở đó không?” Harry viết xuống.
“Có. Có việc gì vậy?” Quyển bút ký rất nhanh hiện ra một ít chữ.
“Gửi cho tôi chút độc dược. Tôi hiện tại không có thời gian tự chế, nếu cậu không có thời gian, giúp tôi giao cho Sev.” Harry viết.
“Cậu vì sao không tự nhờ?” Hoa thể tự có chút mất trật tự.
“Tôi cần là loại kiểu mới, nói cho Sev tôi còn phải viết bài thuốc và trình tự, tương đối phiền phức không phải sao?” Harry viết.
“Vậy tôi thì không phiền phức? Kính nhờ, mỗi lần giúp cậu, tôi đều giảm thọ ba năm, cậu đền cho tôi.”
…
Rốt cục, sau một phen cãi cọ và ưng thuận chỗ tốt, Draco lúc này mới đồng ý.
Harry nhìn thời gian, dưới ánh đèn pháp thuật, y mở ra một tấm da dê. Viết một phong thư ngắn gọn cho bạn lữ. Đại thể là, khiến Sev hỗ trợ chế tác vài loại thuốc, ngày mai Draco sẽ đưa bài thuốc và trình tự tới Spinner’s End. Lại viết chút hiểu biết gần nhất từ mạo hiểm, cùng ngày mai làm mấy món ăn thôn quê cho học sinh. Sau đó gọi Loket đưa đến Spinner’s End.
…
Spinner’s End, nhà Snape
Đối với Severus mà nói, không biết từ lúc nào, Spinner’s End không còn là điểm dừng chân ngày nghỉ. Đối với anh mà nói, nó đã là nơi anh chờ Harry. Đúng vậy, anh nhớ rõ kỳ nghỉ hè năm thứ nhất của Harry, y luôn ba bốn ngày tới một lần, khi đó gần chỉ là một cái ôm đã có thể khiến y thỏa mãn đến mấy ngày cười không thấy răng không thấy mắt.
Cũng là khi đó anh ý thức được cậu bé của anh dễ thỏa mãn cỡ nào, anh hiện tại rốt cục biết hành vi buông tha tính mạng năm đó của mình khiến y thói quen tình yêu không bình đẳng. Y yêu anh, anh vẫn biết, thế nhưng mãi đến khi y chết anh mới ý thức được anh cũng yêu y, bất tri bất giác mà yêu.
Anh là một Slytherin.
Slytherin không làm giả thiết vô vị, anh từng nghĩ, nếu y không trở về, anh sẽ buông tha y, bảo vệ mạng y là được, dù sao không phải một người. Nhưng mà những cửa hàng kia khiến anh dấy lên hy vọng…
Đúng vậy, anh muốn yêu.
Anh sẽ ở Spinner’s End, sẽ ở Hogwarts, sẽ ở mỗi một nơi Harry coi là nhà, vì bạn lữ mình âu yếm bật lên ngọn đèn. Chờ y, bất kể y là chiến đấu trở về, hay bướng bỉnh chơi đùa xong rồi về.