Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Quyển 5 - Chương 203: Cứu chữa thành công



Harry thuần thục chỉ huy Draco pha loãng thuốc giải độc chuyên dụng Severus chế tác thành lượng dùng 5 đơn vị ma dung cho một bồn lớn, rời dặn Lincoln ghi nhớ màu sắc và mùi vị, khi phù thuỷ còn chưa có khái niệm ma dung để phán đoán, đây chính là cách ghi nhớ phẩm chất thuốc tốt nhất. Nhưng cách này quá thô, cũng quá nguyên thủy. So với một câu thần chú lượng hóa đã có thể đo ra kết quả chính xác của Draco, nó chỉ có thể là một cách nhắm chừng —— có sự đối lập này, làm bậc thầy độc dược thâm niên Severus lập tức hiểu rõ những thứ Harry từng đưa ra trong tương lai có tầm quan trọng mà giàu ý nghĩa cỡ nào.

Sau đó cái bồn bị pháp thuật của Draco đun nóng, Harry cho Bill một câu thần chú làm hiện hình nguyên trận. Hai nguyên trận hầu như đan vào nhau, khiến Lothar nhìn và kinh ngạc, ông đột nhiên hiểu lo lắng của Harry, hai nguyên trận nguyền rủa đan vào nhau này chẳng khác gì nguyên trận của The Killing Curse, một ngày xảy ra dị biến, vậy, người bệnh có khả năng rất lớn sẽ mất mạng. Hiện tại việc cấp bách nhất là tách hai lời nguyền này ra. Sau đó, xem xét tình huống.

"Anh Uster, chuẩn bị tài liệu thuốc bổ máu. Draco, chuẩn bị đại lượng máu thử. Chậc, Sev, lát nữa anh bắt đầu chế tác thuốc bổ máu loại mạnh." Harry giao nhiệm vụ, "Anh Gold, lập tức tiếp tay pháp thuật đun nóng, nhớ khống chế tốt độ ấm của thuốc, đừng quá lạnh cũng đừng quá nóng. Ôi, Sev, có thuốc thở dưới nước không?"

"Có." Severus lấy ra một liều thuốc màu lam nhạt.

"Anh Gold, cho người bệnh uống nó. Rồi để anh ta nằm hẳn vào bồn, không được lộ tí gì ra." Harry dặn.

Severus bắt đầu nấu thuốc bổ máu, Draco đã mang tới chậu máu thứ nhất, Harry giao cho Adogel, Adogel dùng nó vẽ ra pháp trận thứ nhất Harry cần quanh bồn, máu rất nhanh rút cạn, Draco lại đưa thêm máu tới, khi pháp trận thứ nhất vẽ xong, hai nguyên trận đã có dấu hiệu tách ra, nhưng, ngay khi Harry bắt đầu đưa pháp thuật vào pháp trận, hai nguyên trận đột nhiên tối lại.

"Ôi, không, cứ tiếp tục như vậy sẽ biến thành nguyên trận hóa âm thi!" Lothar thét chói tai.

"Lập tức kiểm tra thuốc giải độc, Draco, cậu và Lincoln đổi cho nhau." Harry nói, "Kiểm tra xem ma dung phải chăng đã vượt chỉ tiêu."

Quả nhiên một câu thần chú của Draco bắn xuống, số liệu hiện ra là 5. 2. Đun nóng dẫn đến ma dung đề cao là chuyện rất bình thường, nhưng nó cũng gây ra rất nhiều vấn đề nhỏ, chi tiết không thể khống chế thường là trí mạng nhất. Nhờ Draco điều chỉnh lại ma dung của thuốc, chốc lát sau, màu sắc hai nguyên trận chậm rãi khôi phục, Harry đã khởi động xong pháp trận thứ nhất. Dưới tác dụng kéo dài của trận pháp này nguyên trận bắt đầu tách ra, nhưng đến lúc nhất định, hai giao điểm đột nhiên chồng lại, Harry nhướng mày.

"Pháp trận Giấc Ngủ Vĩnh Hằng, ừ, xem như đã giữ được mạng thằng bé này. Cứ thế đi?" Lothar nhìn pháp trận biến hóa nói, "Không tồi."

"Lincoln, đi lấy thêm máu." Harry nhìn Lothar lắc đầu, sau đó lập tức nói với Lincoln.

"E rằng không được, mấy thành viên phù hợp điều kiện trong gia tộc bọn họ đã rút tới điểm mấu chốt. Nếu tiếp tục nữa sẽ gặp chuyện không hay." Lincoln lo lắng nói.

"Sev, thuốc bổ máu đã xong chưa?" Harry quay đầu hỏi bạn lữ.

"Chưa, bất quá còn có hai liều dự trữ." Sắc mặt Severus rất kém, vì trợ thủ của anh luôn mắc lỗi khi xử lý tài liệu, khiến quá trình nấu cực kỳ bất lợi, đổi lại bình thường, anh khẳng định đã lớn tiếng châm chọc, nhưng nhìn Harry ở bên cạnh, anh căn bản không có cách nào làm được. Dù sao Harry hiện tại là tình huống đặc thù, càng huống hồ trợ thủ này đã là cái tốt nhất y có thể tìm được.

"Lincoln, cho thành niên trong nhà bọn họ dùng thuốc bổ máu." Harry dặn.

"Dạ." Lincoln lập tức cầm thuốc chạy ra ngoài.

...

Sau khi Harry liên tục thay đổi ba trận pháp, thuốc của Severus cũng nấu ra bốn nồi, y nhờ Gold kiểm tra làn da của Bill, khi nó bắt đầu hiện ra màu sắc bình thường, y lại nhờ Draco chậm rãi giảm ma dung của thuốc trong bồn xuống, khống chế mỗi mười phút giảm 1 đơn vị. Nhìn nguyên trận đã hoàn toàn bị tách ra, y biết kế tiếp là một kích cuối cùng. Thành bại ngay trong lúc này, hai pháp trận này hầu như song song khởi động, vậy cách tốt nhất là song song hủy diệt, nếu không có khả năng kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Thời gian sớm đã vào đêm, tinh thần của Harry từ khi mang thai vẫn không tốt, hiện tại hoàn toàn là cố chống. Severus nhìn ra được, bọn nhỏ hình như đang ầm ĩ, từ hành vi không ngừng xoa bụng, đồng thời thỉnh thoảng móc khăn tay ra lau mặt của Harry, Severus có thể cảm nhận rõ, bọn nhỏ không an phận. Nhưng anh không thể giúp, vì lúc trước khi ở hầm nấu thuốc giải độc, Slytherin các hạ đã phái thủ hộ thần và Kelly nói cho anh, pháp thuật của anh có tác dụng khác, cho nên hiện tại dù đau lòng, anh cũng không dám lãng phí pháp thuật, anh biết, nó sẽ là tầng bảo vệ cuối cùng cho Harry và bọn nhỏ.

"Lothar, tìm ra nhược điểm của hai pháp trận." Harry uống ngụm nước, giọng khá suy yếu.

Severus tới bên y, đỡ lấy ly nước trong tay y, lại lấy ra chút điểm tâm nhét vào miệng y, cảnh này khiến Gold, Lincoln, Uster đều sững sờ, bọn họ từng bị nọc độc lễ của giáo sư Prince rửa tội, đối với hình ảnh hiện tại lọt vào tầm mắt có chút khó nhận. Mà Draco thì đang vội vàng rót thuốc, đương nhiên, đối với cha đỡ đầu, cậu đã thói quen, thật... là đã rất thói quen.

Lothar nhìn thanh niên này nghẹn lời, ông chưa từng biết có người dĩ nhiên có thể ở tình huống nguy ngập như vậy, miễn cưỡng kéo người về từ Quỷ Môn Quan. Cũng chưa từng biết có người có thể rành về nguyên trận hơn cả ông, nếu không phải nửa đường Harry phát hiện ra mấy lần dự tính không quá đúng, có lẽ người bệnh này đã hết cách cứu chữa rồi.

Song song, đối với cố gắng quyết không buông tha nhằm đạt được kết quả tốt hơn của y, cho dù trong mắt bọn họ quá mạo hiểm, nhưng cũng khiến năm trợ thủ lâm thời này kính phục. Trị liệu sư của St. Mungo bọn họ gặp không ít, nhưng có thể suy nghĩ cho tương lai của người bệnh và gia thuộc như vậy lại không nhiều. Đổi lại là người khác, phỏng chừng vừa rồi khi thần chú Giấc Ngủ Vĩnh Hằng có hiệu quả đã ngừng trị liệu, mà không phải tiếp tục đến mức này, có thể nói, thủ tịch trị liệu sư không hổ với danh, đã rất lâu rồi không có trị liệu sư có được trình độ trị liệu cao đồng thời cũng có đạo đức bồi dưỡng tương đương như vậy.

Harry thấy Lothar nhíu mày nhìn nguyên trận, nuốt xuống mấy miếng điểm tâm, bổ sung thể lực, vừa duy trì pháp trận trên đất, vừa nhìn Severus, tuy rằng khá khó hiểu sao bạn lữ hôm nay không có ý định giúp đỡ, nhưng y đoán sợ là Severus ngại mình không quen với mấy thứ này trái lại gây thêm chuyện, nên cũng không yêu cầu. Dù sao nếu pháp thuật của y không đủ, pháp thuật của Severus sẽ lập tức bổ sung, không cần lo lắng bọn nhỏ gặp ngoài ý muốn gì.

Y nghĩ rõ điểm này, thấy Draco đã điều chỉnh số liệu chậm rãi đến 0, biết có lẽ Lothar trong thời gian ngắn không thể tìm ra được nhược điểm, vậy cách tiết kiệm pháp thuật nhất không thể thực hiện, đã thế đành phải sử dụng cách bạo lực nhất cũng là hữu hiệu nhất —— trực tiếp dùng pháp thuật khổng lồ đánh nát hai nguyên trận.

Không thể không nói, dưới tình huống này, cũng chỉ có Harry có thể làm được điều đó.

Y cắn môi, nhỏ giọng nói với Severus: "Sev, hứa với em, bất kể thế nào, không cho giận em."

Severus sao không biết tiểu cự quái này tính làm chuyện này, nhưng ngẫm lại lời dặn của Slytherin các hạ anh nhịn xuống, gật đầu, nói: "Được, hôm nay không giận." Tiểu cự quái, ta có thể không giận, nhưng giới hạn hôm nay thôi đấy.

Thế là, Harry bật người rót vào pháp trận một lượng pháp thuật khổng lồ, rồi lập tức cắt kết nối của mình với pháp trận. Kế, lượng pháp thuật mạnh đến mức khiến không gian đều chấn động ấy trực tiếp xông về phía Bill • Weasley nằm trong bồn, chính xác tìm tới chỗ lời nguyền, trong nháy mắt sinh ra sức bật hào hùng, lập tức đánh nát khởi nguồn của lời nguyền. Kế tám người ở đây nhìn thấy cảnh tượng tuyệt vời nhất —— pháp trận huỳnh quang trôi nổi giữa không trung, vỡ vụn, hóa thành óng ánh mỹ lệ hư ảo, như pháo hoa nổ tung giữa trời đêm.

Harry nhìn cảnh tượng tuyệt vời mình chế tạo, trước mắt tối sầm, thân thể mềm nhũn. Cảm giác cuối cùng của y là —— y rơi vào một cái ôm quen thuộc, xoang mũi đầy rẫy cái mùi kham khổ độc thuộc về bạn lữ.

Y nghe được tiếng hoan hô! Kế là ——

"Harry!" Bên trong giọng nói từ tính tơ lụa là khẩn trương và bàng hoàng.

Severus, hứa rồi đấy, không cho giận...

"Thành công!!!" Năm trợ thủ nhìn pháp trận biến mất, lập tức hoan hô.

Draco lãnh tĩnh quăng ra đại lượng thần chú kiểm tra, xác định tình huống của con cả nhà Weasley xong, quay đầu vừa định báo cáo với Harry, đã thấy y suy yếu ngã xuống, sau đó là giọng cha đỡ đầu khẩn trương mà bàng hoàng, nữa là có không ít người từ bên ngoài xông vào.

"Severus, đây là khóa cảng ta đặc chế, tốc hành tới phòng ngủ của Harry ở trang viên Potter, mau đi đi. Sala ở bên đó đợi..." Thấy Harry ngất đi mọi người đều rõ là đã xảy ra chuyện, phải biết tình huống hiện tại của Harry không ổn lắm, làm không tốt là một thi hai mệnh, mọi người nhìn Helga nhét một cái gia huy tinh xảo của nhà Potter vào tay Severus.

Giây kế tiếp, khóa cảng khởi động, Harry và Severus đã biến mất.

"Các hạ, Harry sẽ ổn chứ?" Draco lo lắng hỏi.

"Đương nhiên rồi." Nói xong, Peclers tới cạnh bồn tắm, nhìn, "Vớt thằng bé ra, nếu không vừa cứu về đã bị chết chìm sẽ không hay lắm."

Thế là, lại là một phen luống cuống, Bill bị vớt ra.

"Ách, vị này là cậu Malfoy phải không? Thật ngoài ý muốn..." Dumbledore rất ngoài ý muốn nhìn Draco, hôm nay sự ưu tú thiếu niên này biểu hiện, khiến bệnh đa nghi của cụ lại tái phát, cụ đề phòng nhìn thiếu niên bạch kim.

"Dumbledore, không có gì ngoài ý muốn cả," Lên tiếng là Helga, bà gọi Draco tới sau lưng, "Bên cạnh tiểu quỷ đầu, cũng không thể chỉ toàn là bạn bè lớn tuổi, đúng không nào? Chúng ta có năng lực bồi dưỡng cho thằng bé mấy người bạn thân phận và năng lực tương đối thông qua, sao hả? Được rồi, Draco, bận rộn một ngày, ta nghĩ con cũng mệt rồi, ta đưa con về hầm, đi thôi." Kế Helga dẫn quý tộc bạch kim trẻ tuổi đi, trước khi đi cũng cho Dumbledore một ánh mắt cảnh cáo.

Dumbledore không thể không thu hồi thăm dò của mình, nhìn bóng lưng tiểu bạch kim, cụ nghe thấy một tiếng châm chọc lạnh lùng của Schatz: "Ông an phận chút đi!" Đành phải thở dài.

Sau đó là kiểm tra cho Bill, —— độc tố đã bị lấy ra, nguyền rủa cũng được xử lý hoàn toàn, ngoại thương bị chữa khỏi, còn có tinh thần hoàn toàn không bị Cruciatus Curse ảnh hưởng...

Mọi người nghe năm trợ thủ hồi ức về quá trình trị liệu, thế là, bắt đầu thán phục ——

Đây quả thật là một kỳ tích!

Thanh niên này thật may mắn! Sống trong thời đại bậc thầy HP tồn tại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.