Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Quyển 5 - Chương 215: Trấn an • ngày mai



Nhón nhén ăn tí điểm tâm, Harry và Severus tâm tình với nhau một hồi, rồi đứng dậy tới phòng nghỉ công cộng Slytherin, y đã ở chỗ Severus gần một ngày. Tuy rằng đây là tại Severus, nhưng mà cũng không thể phủ nhận là bản thân y cũng tham hoan trong đó, thế nên y không có quyền lực chỉ trích.

Khi Harry vào phòng nghỉ công cộng Slytherin, hầu như các Slytherin đều hoang mang ngồi đó. Bọn họ không biết số phận tương lai của mình, đại đa số gia tộc Slytherin đều có tiền án Death Eaters. Cho dù hiện tại bọn họ còn không phải Death Eaters, nhưng mà, nó cũng mang đến cho bọn họ một sự lo âu nhất định, đặc biệt là năm thứ sáu, bảy sắp tốt nghiệp, đối mặt với áp lực vào nghề bọn họ càng lo lắng hơn.

"A, các vị đều ở đây à?" Harry không hề ngoài ý muốn với việc sẽ nhìn thấy các Slytherin tụ tập ở đây vào lúc này.

"Thủ tịch!" Học sinh Slytherin đều quay đầu nhìn Harry.

"Xem ra chư vị đều đang lo lắng?" Harry vừa bước về phía Draco, Blaise vừa nói.

"Ách, thủ tịch..." Các Slytherin lập tức nhường đường.

"Thủ tịch, chúng tôi..."

Harry nâng tay, nói: "Không cần phải nói, ta biết cả rồi."

Các Slytherin đều an tĩnh lại, Harry nói tiếp: "Nếu các vị sợ hãi là tương lai không có chỗ dung thân, ta nghĩ, nhu cầu về lượng và đãi ngộ đối với nhân tài của sản nghiệp gia tộc Potter đều rất khả quan, bao gồm Prince, Malfoy, Black. Nếu các vị lo lắng là vấn đề dư luận của Thế Giới Phù Thủy, vậy, ta có thể nói cho mọi người biết, có ta ở đây, vinh quang của Slytherin tuyệt đối không bị long đong. Nếu các vị lo lắng là người nhà hoặc bạn bè, vậy ta nghĩ hiện tại vào Azkaban tuyệt đối là tội nhân của Thế Giới Phù Thủy, ngoại trừ những người này, sẽ không còn có ai vào chỗ ấy nữa. Rõ chưa?"

"Thế nhưng, thủ tịch, khó tránh khỏi sẽ bị cắn bậy." Một học sinh Slytherin nói.

"Ta sẽ bái phỏng cụ Dumbledore, điểm này các vị không cần lo lắng, đương nhiên, cũng không phải không cần trả giá gì. Ta sẽ mở một buổi tiệc từ thiện ở trang viên Potter vào ngày nghỉ..." Harry nói.

"Vâng." So với việc lấy gia sản đút cho bọn chính khách khẩu vị như cái động không đáy, các quý tộc Slytherin đều cảm thấy đưa gia sản cho Harry làm một tí việc hữu dụng tương đối tốt hơn.

"Chúng tôi có thể biết kế hoạch của ngài sao? Dù sao, nếu có cần phối hợp, ngài không cần nói chúng tôi cũng sẽ thay ngài giải quyết." Một học sinh năm thứ bảy nói.

"Tạp chí tuần san lớn nhất của Thế Giới Phù Thủy Anh, ta hy vọng các vị nắm giữ nó. Nó đối với chúng ta mà nói là công cụ ắt không thể thiếu." Harry nói.

"Rõ." Các Slytherin đều là người thông minh nhanh nhẹn, Harry chỉ cần ám chỉ, bọn họ đã lập tức rõ ràng.

"Há, Harry, thuận tiện cho cậu một cái khuyến mãi." Blaise nói, lấy ra một bình nhỏ, bên trong rõ ràng là một con bọ cánh cứng mập mạp đeo mắt kính.

"Chậc, thật là kịp thời. Không thể không nói quý cô Skeeter có được một trong những cây bút tốt nhất Thế Giới Phù Thủy, không phải sao?" Harry vừa ca ngợi, vừa dùng ánh mắt ý vị không rõ nhìn bọ cánh cứng trong bình, rồi y đổi giọng, "A, đương nhiên, bọ cánh cứng là thứ tốt, chỗ Sev, tôi thường thấy con ngươi, cánh, râu, các chi, xác ngoài của bọ cánh cứng... Tôi nghĩ Sev nhất định sẽ rất vui khi nhận được một tí tài liệu sạch." Harry ở trước mặt mọi người đe dọa tiểu thư bọ cánh cứng, "A, đúng rồi, Blaise, Hermione hẳn có nói cho cậu biết các Muggle làm cách nào chế tác tiêu bản bọ cánh cứng đi?"

"À, vâng, thưa thủ tịch." Blaise cười xấu xa thong thả nói: "Dùng nước sôi bỏng chết côn trùng, sau đó chuẩn bị tốt bản lót, đinh ghim, nhíp, rồi đặt côn trùng lên bản dùng đinh ghim cố định thân thể đồng thời dùng nhíp điều chỉnh tư thế, khiến chúng giang rộng chân, sau đó tiếp tục dùng đinh ghim giữ lại, thế là xong."

Quý cô Skeeter trong bình sợ hãi, không ngừng nhảy nhót. Harry dọa xong rồi, trực tiếp bỏ bình vào túi trường bào.

...

Harry và Draco, Pansy, Blaise, Hermione, Neville cùng vào lễ đường, lễ đường đã được đổi mới trang hoàng —— Harry không hề nghi ngờ nhận được giải quán quân của trận đấu Triwizard —— còn có nghi thức thụ huân huân chương Merlin bậc một. Lễ đường bố trí theo kiểu tiệc rượu. Thế nên khi t vào đã thấy mọi người tốp năm tốp ba tụ tập, tiệc rượu lần này, các nhân vật có uy tín danh dự của giới chính trị, hội đồng quản trị Hogwarts, danh túc học thuật đều tham dự. Song song ngoại trừ phụ huynh của học sinh xuất thân thế gia hội đồng quản trị, Hogwarts còn mời phụ huynh của các học sinh thuộc Top 10 các năm.

Ánh mắt Harry lập tức tìm thấy Severus đang đứng chung với mấy bậc thầy độc dược, tay anh thưởng thức một cái ly thủy tinh chân dài, thoạt nhìn tán gẫu rất đầu cơ với mấy vị bậc thầy. So với Voldemort điên cuồng, vô tri, Severus là kẻ thống trị của các học giả. Kế là các cha mẹ nuôi, xung quanh bọn họ là trưởng lão Wizengamot, thấy Harry tới lập tức lộ ra một nụ cười, nhưng không vẫy tay gọi y lại. Thế nên, Harry cũng chỉ trả lại một nụ cười, rồi cầm lấy một ly nước nho, ưu nhã hào phóng bắt đầu hoạt động của mình. Y vừa xuất hiện, đã hấp dẫn rất nhiều bậc thầy học giả, bọn họ sôi nổi tới chào hỏi, nghỉ chân bên y tán gẫu một ít chủ đề cảm thấy hứng thú.

Dù sao Harry là bậc thầy HP, danh tiếng ở giới học thuật cũng rất vang dội, cộng thêm nhiều năm tu dưỡng, y lộ ra sự khôi hài dí dỏm, tiến thối hữu độ. Một thiếu niên có ngông nghênh mà không ngạo khí, khiến bất kỳ ai tán gẫu với y đều thấy thoải mái cực kỳ, thế là, theo các bậc thầy lần lượt nghỉ chân bên cạnh Harry. Các nhân vật giới chính trị rất kinh ngạc phát hiện các danh túc học thuật không biết bao thuở đã tụ lại với nhau, không có bất kỳ tranh luận lớn tiếng gì bàn luận mọi chủ đề.

Lúc này, Martin cười híp mắt lại gần, chào hỏi các vị danh túc xong, đã dẫn Harry đi. Kế giới thiệu y cho quan viên Bộ Pháp Thuật Đức, ánh mắt và kiến thức của y khiến bọn quan viên này thán phục, sôi nổi hỏi y liệu có nguyện ý làm cố vấn cho Bộ Pháp Thuật Đức không. Martin thấy thế cười mắng một câu: "Các cậu đấy, thật là không tí tiến bộ, bảo một người Anh như Harry tới làm cố vấn Đức, là tính khiến người ta khó xử đôi bên à?"

"Bộ trưởng nói rất đúng, là bọn tôi thiếu suy xét." Một quan viên sờ mũi mình nói.

Vì thế mọi người không nhắc tới việc này nữa, chỉ là tán gẫu một ít chủ đề đơn giản. Sau đó, Martin dẫn Harry vào góc, nhỏ giọng thông khí với y: "Tôi nghe nói, viện trưởng lão Wizengamot quyết định sẽ để cậu làm thủ tịch dự khuyết của bọn họ."

"Thứ tôi nhắc nhở, Martin, tôi mới 14 tuổi." Tôi nghĩ mình không có tất yếu nhập bọn với mấy bô lão ấy.

Cái gọi là thủ tịch dự khuyết, là người có được quyền lực thứ hai trên ghế trưởng lão Wizengamot, chỉ cần thủ tịch từ chức hoặc tử vong, vậy thủ tịch dự khuyết sẽ lập tức thượng vị.

"Nhưng mà, Harry, không thể phủ nhận, tư lịch của cậu xuất sắc hơn Dumbledore rất nhiều, mà còn, sau lưng cậu có năm vị các hạ ủng hộ." Vừa so sánh xong, hầu như trưởng lão nào cũng đều ủng hộ cậu.

Lúc này, Lucius • Malfoy tới gần, Harry lập tức biết là giới quý tộc cần mình qua trấn an. Thế nên, y nhét món quà trong tay cho Martin: "Cho Angel thêm một em trai hoặc em gái đi..."

...

Tới trao giải dĩ nhiên không phải Fudge, mà là một ông cụ, Harry biết cụ, cụ là trưởng lão lớn tuổi nhất, tư cách lâu năm nhất Wizengamot, tên cụ là Slynson • Ambriesen, vợ cụ từng là một Black, xem như một bác chồng rất thân cận với Dorea. Harry không biết Fudge thế nào, cũng không có hứng thú biết. Y đứng bên cạnh Severus, lẳng lặng nắm tay người đàn ông nhà mình.

Trước là trao giải Chiếc Cốc Lửa và một nghìn Galleon tiền thưởng. Harry dưới ánh mắt cực kỳ hâm mộ của mọi người, đứng lên đài thân mật bắt tay, rồi ôm Ambriesen, mọi người dưới đài đều há hốc mồm nhìn trưởng lão Ambriesen thường ngày lãnh khốc vô tình thân cận Harry.

Sau đó, Harry mỉm cười nói ra cảm nghĩ của mình: "Tôi rất vui khi có thể đứng ở đây, Hogwarts có một nghìn năm lịch sử, có được vinh quang nhiều không kể xiết, tôi nhận được, chỉ là một phần nhỏ nhoi trong đó. Tôi rất vinh hạnh có thể trở thành dũng sĩ Hogwarts, rất vinh hạnh có thể cùng Neville, Moxipher, Delacour giao lưu trên một sân đấu. Ba trường pháp thuật có những phong cách khác nhau, Dumstrang là trường pháp thuật lấy quân sự hóa làm chủ thể, Beauxbatons lại là trường pháp thuật lấy khí chất nghệ thuật vang danh hậu thế, mà Hogwarts từ thuở đầu xây dựng, các người sáng lập đã hy vọng —— nó sẽ là nhà của tất cả tiểu phù thuỷ. Cảm ơn Merlin, cảm ơn người nhà tôi yêu nhất, bạn lữ thân ái nhất, bạn bè trung thành nhất, và những người từng ủng hộ tôi. Hôm nay, tôi đứng ở đây dâng vinh quang bé nhỏ không đáng kể này cho Hogwarts vĩ đại, cho học viện Slytherin vĩ đại của tôi."

Harry vừa dứt lời, cả đại sảnh đều vang lên tiếng vỗ tay.

Harry và Ambriesen lại ôm nhau một cái, rồi xuống đài.

"Kế tiếp, ta còn có một miếng huân chương Merlin bậc một phải ban tặng..." Ambriesen nói, cả đại sảnh đều an tĩnh lại, "Trên thực tế, cậu ấy sớm ở mấy năm trước đã có tư cách sở hữu miếng huân chương này. Chỉ là chúng ta vẫn không liên hệ được cậu ấy, cảm ơn quỹ từ thiện của cậu ấy, cảm ơn thuốc thần trí của cậu ấy, cảm ơn đủ mọi phương pháp trị liệu cậu ấy sáng tạo ra, cảm ơn tất cả... Mà hiện tại, phù thuỷ toàn nước Anh càng phải cảm ơn cậu ấy, cảm ơn cậu ấy đã thay chúng ta xóa đi cơn ác mộng bao phủ bầu trời Thế Giới Phù Thủy Anh ba mươi mấy năm qua! Cảm ơn cậu ấy triệt để tiêu diệt kẻ không thể nói tên ấy, cậu ấy là một anh hùng chân chính, cho dù tuổi cậu ấy còn rất nhỏ, nhưng xưa nay anh hùng đa phần từ thiếu niên... Cậu ấy chính là —— Harry • Potter!"

Mọi người đều nhiệt liệt vỗ tay, có một số người còn cảm động cao giọng gọi tên Harry, "Harry • Potter! Harry • Potter! Harry • Potter..."

"Cậu Potter, mời lên đây." Ambriesen nói.

Harry có chút xấu hổ lại bước lên đài, Ambriesen rất vui vẻ đeo cho cậu miếng huân chương những người khác tha thiết ước mơ.

"Cảm ơn ngài, ngài Ambriesen." Harry nói.

"Ôi, cậu Potter, cậu quá khách khí rồi. Phải biết, kế tiếp chúng ta là đồng sự, hiệp nghị cam kết của Wizengamot ngày mai sẽ gửi tới trang viên Potter, cũng sớm chúc mừng cậu trở thành trưởng lão nhỏ tuổi nhất Wizengamot." Câu này khiến vô số học sinh kinh ngạc, cũng khiến không ít người hiểu rõ sự thân cận khó được của Ambriesen là từ đâu mà ra.

"Tôi rất cảm ơn sự ủng hộ và cổ vũ các vị dành cho tôi, mỗi khi tôi chống không được, luôn có rất nhiều bạn bè và người thân đứng phía sau nâng đỡ." Harry bắt đầu bài cảm nghĩ thứ hai, "Ở đây, tôi chỉ muốn nói, bọn họ mới là anh hùng chân chính. Voldemort đã trở thành quá khứ, ngày mai vẫn đang tiếp tục, hy vọng ngày mai càng tốt đẹp hơn."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.