Hậu Cung Của Tiểu Thái Giám

Chương 7: Tắm uyên ương (H)



Vừa nghĩ Bối An ngoan ngoãn nuốt canh, nhưng không phải vậy hắn phun ra, làm dơ áo của Diệp Hoành và bản thân hắn. Diệp Hoành bắt đắt dĩ phải bế hắn vào nhà tắm. Cởi đồ bị dơ ra, xả nước ấm ngâm Bối An vào bồn tắm, hơi nước hun đỏ khuôn mặt của Bối An.


Diệp Hoành cũng trút bỏ quần áo trên người mình ngồi vào bồn tắm cùng với Bối An. Hai người đàn ông một cao lớn, một mảnh mai ngồi vào bồn tắm. Hơi nước lượn lờ giữa hai người, ai mà bắt gặp cảnh này chắc cũng không kìm được máu mũi phun trào.


Bối An bất tri bất giác lại hừ..hừ Diệp Hoành liền kiểm tra xem hắn có chỗ nào khó chịu không, thì lại nhìn thấy hai điểm đỏ trước ngực Bối An. Hầu kết của Diệp Hoành trượt lên trượt xuống mấy lần muốn kiềm chế dục vọng của bản thân. Nhưng Bối An không an phận, cánh mông trắng noãn lại cọ cọ vào tiểu diệp hoành bên dưới. Tiểu diệp hoành liền hùng dũng đứng thẳng lên, Diệp Hoành cũng không có cách nào, chỉ thầm trách mình không có khả năng chống lại sắc đẹp. Phút chốc Diệp Hoành hóa sói, môi thì dằn xéo đôi môi ướt át của Bối An, tay xoa nắn điểm đỏ trước ngực Bối An, Bối An như là thoải mái rên rĩ.


Diệp Hoành cảm thấy mình được cổ vũ càng thao tác nhanh hơn, tay khác của Diệp Hoành lại xoa nắn tiểu bối an, nó không được oai phong như tiểu diệp hoành, nhưng màu sắc hồng nhạt, không có lông, trơn bóng nộn nộn. Với kĩ xảo xoa nắn của mình chỉ một lát Bối An đã bắn ra.


Diệp Hoành lại tiếp tục trêu đùa cúc huyệt nhỏ xinh của Bối An. Hắn biết Bối An là lần đầu phải làm nhiều bước chuẩn bị, hắn lấy lọ gel bôi trơn thoa vào tay, sau đó ra vào cúc huyệt để nới rộng nó ra. Bối An bất mãn muốn kéo tay hắn, nhưng hắn nào cho Bối An như ý, cánh tay khác kiềm tay Bối An lại. Bối An chỉ có thể khóc lóc van xin " Xin anh đừng mà, trướng quá, đau quá"


Hắn cũng nghe được lời van xin của Bối An, nhưng thịt đã tới tay làm sao có thể bỏ vào lúc này. Hắn tiếp tục an ủi dụ dỗ Bối An, Bối An không ngờ mình lại dâm đãng đến thế. Bị trêu đùa cúc huyệt mà đã bắn ra lần 2. Diệp Hoành khẽ cười "Bảo bối thoải mái đúng không? Anh sẽ cho em càng thoải mái hơn"


Hắn nhắc chân Bối An ra, cho Bối An tư thế ngồi đối mặt với hắn, tiểu diệp hoành chờ đợi đã lâu cuối cùng cũng được chui vào nơi thương nhớ. "Thả lỏng bảo bối, em muốn kẹp anh gãy sao"


Hắn không ngừng vuốt ve để cho cúc huyệt thả lõng, sau đó hắn ra vào trong người Bối An, ban đầu thì nhẹ nhàng, nhưng không được bao lâu hắn lại mạnh bạo. Điên cuồng luật động Bối An cảm giác rất đau, rồi từ từ có một cảm giác đê mê. Bối An rối tinh rối mù không hiểu cơ thể mình làm sao bị cưỡng bức mà có thể thoải mái thế này. Tiếng rên rĩ từ miệng lại chui ra, âm thanh nỉ non làm giật dậy thú tính của Diệp Hoành.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.