Viên Thiến cũng nhanh chóng lại đây, hỏi Lý Già La, “Lúc ấy các ngươi có thấy chuyện kia không? Các ngươi gặp Thường Thanh Thanh chưa? Thật đáng sợ, tỷ muội mà nàng ta cũng xuống tay, đúng là quá độc ác. Chỉ là bây giờ cho bắt người lại cũng tốt, miễn cho đến lúc nếu chúng ta đắc tội Thường Ngọc Dung kia, còn bị nàng ta hạ độc? Chỉ là thật kì lạ, nàng ta lấy đâu ra độc dược? Giấu ở đâu?”
Viên Thục Hoa nói: “Ký Châu nhiều châu phủ như vậy, ai biết là ai? Người còn không biết hết nhau. Ngươi cũng ở Ký Châu, ngươi còn hỏi Uyển Trinh?”
Viên Thiến ngượng ngùng nói: “Lúc đó ta chưa nhìn thấy, còn tưởng rằng Uyển Trinh có thể đã thấy.” Nàng có chút ngượng ngùng.
“Được rồi, chuyện này đừng ai nói nữa, miễn cho rước họa vào thân.” Hạ ma ma tìm ra người rõ ràng là muốn giết gà dọa khỉ, nhắc nhở tất cả mọi người, đừng có ở dưới sự quản lý của bà mà gây hoạ. Nếu không, đôi mắt hoả nhãn kim tinh của bà đều có thể nhìn ra được.
Về phần Mẫn công công kia, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Hạ ma ma sao lại mạo hiểm đắc tội Thái Hậu, mà đem chuyện này tiết lộ ra?
Ngoài ra, Thường Ngọc Dung thật sự bởi vì hại chết người, cho nên trong lòng có quỷ mới nói ra chuyện buổi tối gặp ma?
Chuyện này nói không chừng là không chit đơn giản như vậy. Viên Thục Hoa thấy Lý Già La bình tĩnh như thường, có chút khinh bỉ chính mình, còn không bằng một con gái Tri Phủ, rất không được.
“Ma ma, chuyện này như vậy, có làm Thái Hậu không vui không?” Chuyện này vốn có thể xử lý lặng yên không tiếng động, nhưng Hạ ma ma lại đem sự tình công khai. Không chỉ Lý đại nhân kia gặp xui xẻo, cả Mẫn công công, bởi vì nói lời đó trước mặt nhiều người như vậy, hiện tại đoán rằng cũng sẽ bị phạt.
Hạ ma ma uống một ngụm trà nói: “Ngọc Lan, ma ma làm việc có quy củ của ma ma, nếu dám làm, sẽ không sợ gánh vác hậu quả. Mẫn công công, chính hắn còn lo không xong, làm sao có thể quản chuyện của ma ma ta?”
Thì ra Mẫn công công sau khi trở về, liền bị đối thủ một mất một còn của mình An công công đẩy đến một góc xó xỉnh. Thêm việc này, càng là họa vô đơn chí, muốn đứng lên là rất khó, hơn nữa đoán rằng về sau chuyện đã qua lâu như vậy, Hạ ma ma tin hắn sẽ không tìm mình gây phiền toái.
Còn nữa, Hạ ma ma cũng không phải người dễ dàng buông tay chịu trói, trước khi làm chuyện này, cũng đã nghĩ đến hậu quả.
Thường Ngọc Dung bởi vì tâm địa độc ác bị đuổi ra ngoài, về phần cuối cùng nàng ta còn toàn mạng hay không, cũng không ai biết.
Loại chuyện đích nữ mưu hại thứ nữ này, nếu như ở trong nhà mình, như vậy khẳng định sẽ được lấp liếm cho qua. Dù sao cũng là việc xấu trong nhà, nhưng đây là chỗ ở của tú nữ
Việc kiểu này, tuyệt đối không cho phép. Về phần trong nhà, vẫn là giải quyết riêng, những tú nữ này sẽ không đi nghe ngóng.
Giống như thiếu đi một người, liền ít đi một phần uy hiếp.
Nhưng người thực sự có uy hiếp còn nhiều như vậy, nhất là tú nữ trong kinh đã tới. Thân phận của những tú nữ này lại cao, có con gái hầu gia, có con gái Thượng Thư, vừa so ra, những tú nữ nơi khác này đều kém hơn. Cho nên tuyển tú, tú nữ kinh thành chiếm thiên thời cùng địa lợi, về phần nhân hòa, các cô nương tiến cung tuyển tú, nhà ai không có chút quan hệ với trong cung?
Vì thế, bình thường đều là tú nữ trong kinh được chọn nhiều hơn, ngoài ra nơi khác có thể được chọn vài người cũng đã không tệ.
Cho nên đa số người vẫn là không được chọn, đến một chuyến vô ích.
Đương nhiên, cũng có một số không phải tiến cung, là đem cho tôn thất, hoặc là tứ hôn cho con của thần tử.
Có nhà có ý, nếu cô nương không được tuyển, sẽ thông qua quan hệ trong cung, cuối cùng giành lấy tứ hôn, có được hôn sự như vậy cũng thật thể diện.
Tú nữ kinh thành bởi vì nhà gần, cho nên trước sơ tuyển một ngày mới đến. Nhóm tú này đến, những tú nữ đến từ nơi khác ngược lại càng an tĩnh.
Rất nhiều người đều cảm thấy ép buộc cũng hoàn toàn không có ý nghĩa, uy hiếp thật sự lúc này mới đến.
Chỉ là các cô nương kinh thành chỉ ở lại một buổi tối, liền vào trong cung sơ tuyển, muốn thật sự hiểu biết, phải đợi sau khi sơ tuyển.
Bởi vì vượt qua sơ tuyển được cùng nhau ở tại Xuân Phương cung, sau đó lại tuyển chọn một lần nữa. Trong khoảng thời gian này, người trong cung cũng sẽ phái người đến kiểm tra tư chất của những tú nữ này.
Lần này có vài trăm tú nữ, nhưng tốc độ sơ tuyển cũng nhanh. Sơ tuyển chủ yếu là xem dung mạo, thân thể. Dung mạo có đoan chính không, trên thân thể có sẹo không, hoặc là tàn tật, mùi hôi nách vân vân.
Kiểm tra quan trọng là xem những tú nữ này có còn thân trong sạch không, sẽ có ma ma trong cung có kinh nghiệm tự mình kiểm tra. Nếu kiểm tra ra không còn trong trắng, như vậy ngay lập tức sẽ bị giết chết. Chung quy thân thể không sạch sẽ như vậy, còn dám tới tuyển tú, đó chính là coi rẻ hoàng tộc và triều đình, tội đáng chết! Gia tộc cũng sẽ bị liên lụy, cho nên bình thường rất ít người bị kiểm tra ra không phải thân trong trắng, chỉ là lúc kiểm tra, thái độ và động tác của ma ma có nhẹ nhàng hay không, đều cần đến tiền, không cho tiền, như vậy sẽ phải chịu khổ.
Về mặt này, Lý Già La không keo kiệt chút nào. Võ gia chắc chắn là Võ Uyển Trinh có thể được chọn, nên cũng cho không ít ngân phiếu.
Chỉ là bị người ta kiểm tra như vậy, trong lòng hẳn sẽ không thoải mái.
Rất nhiều người bị kiểm tra xong, vành mắt đỏ cả lên.
Nhưng đây chỉ mới là kiểm tra ban đầu, những kiểm tra khác, điều kiện tiên quyết là thân thể trong sạch, mới có thể tiếp tục.
Xem dung mạo, những điều này đều do nội thị trong cung cùng ma ma làm. Có vài người hoàn toàn là vì nhìn tú nữ không vừa mắt, liền đem người loại ra, nhưng là có vài người bộ dạng đúng là bình thường, lại có thể vào vòng phục tuyển, vậy khẳng định có gian trá. Đương nhiên, trừ đối phương là con gái quan lớn, dù bộ dạng bình thường, cũng có thể vượt qua. Có vài nhân vật quan trọng, những nội thị và ma ma này cũng đều có tính toán trong lòng, sẽ không để cho các nàng bị loại ra.
Lý Già La cùng một loạt người xếp hàng, sau đó liền có mấy người bị loại đưa đi ra. Nghe được tiếng khóc phía bên ngoài, lại rất nhanh không còn tiếng động. Xem ra là bị người quát bắt im miệng.
“Các vị tiểu thư cởi quần áo ra!” Một ma ma mặt nghiêm trang phân phó nói.
“Dựa vào cái gì? “ Một người trong số tú nữ nhịn không được. Các nàng đều là tiểu cô nương, đừng nói cởi quần áo, đến lộ cánh tay cũng là chuyện lớn. Cởi quần áo trước mặt những người này, sao chịu được?
Không biết rằng tiểu cô nương này mới mở miệng nói một câu như vậy, đã có người tiến lên lôi nàng đi rồi.
Những người còn lại còn có thể làm gì? Phản kháng liền bị đuổi ra, thật vất vả mới đến được đây, chỉ có thể cất đi xấu hổ, cởi quần áo ra, toàn bộ đều là mặc yếm và quần lót, để cho những ma ma này đánh giá.
Xem thân thể có toàn vẹn hay không, mặc quần áo vào không nhìn thấy, nhưng bỏ đi, kể cả nốt ruồi cũng có thể thấy rõ.
Mặt khác còn nhìn và ngửi, chính là xem thân thể có mùi lạ khó ngửi hay không. Về sau những người này rất có khả năng sẽ hầu hạ Hoàng Thượng. Nếu người như vậy được chọn, đó không phải là tự mình muốn chết sao?
Cho nên hôm qua, Hạ ma ma liền nhắc nhở các tú nữ, hôm nay không được bôi son thoa phấn, càng không được dùng hương liệu, phải để tự nhiên.
Lý Già La từ trong đi ra, những người này đến sợi tóc cũng không buông tha, như vậy lại thêm một đám người bị loại.
Những người vượt qua kiểm tra được dẫn đi Xuân Phương cung.
Lý Già La đi theo một cung nữ, được dẫn tới Xuân Phương cung, bên kia có người tiếp ứng, cúi người hành lễ với Lý Già La, “ Mời tiểu thư đi theo nô tỳ.”
Nàng được phân đến một phòng riêng, đãi ngộ này xem như đã tăng lên. Lý Già La tiện tay cho cung nữ này một cái hồng bao, sau đó hỏi: “Không biết tỷ tỷ tên gì? Ta có một nha hoàn, có chút bận tâm không biết nàng ấy ra sao.”