Hậu Cung Kế

Chương 45: Chuyện vui này



Edit: Puta Ng

Edit: Nam Thiên Vân

Làm sủng phi cũng không phải dễ như vậy, nhất là khi phân vị không đủ cao, dễ dàng trở thành bia ngắm cho người ta.

“Ngươi chớ giễu cợt ta. Ta tính là sủng phi gì chứ? Ngươi tặng cái gì?” Lý Già La hỏi.

“Ta cho rằng hai người chúng ta cùng nhau tặng đồ qua. Như vậy, nếu có người hãm hại, cũng sẽ không dễ dàng.” Viên Thục Hoa tự nhiên có suy xét của mình.

Hãm hại một người, tất nhiên đơn giản hơn hãm hại hai người. Cùng nhau tặng đồ chính là hợp lại cùng nhau chống đỡ.

Phải biết rằng, hiện tại Lý Già La nguy hiểm hơn so với Viên thục hoa nhiều. Nàng ta như vậy, Lý Già La nói: “Nói không chừng ta sẽ liên lụy ngươi.”

“Ta nói rồi, chúng ta ở trong cung phải giúp đỡ lẫn nhau, lời này không phải nói đùa. Ta tự nhận không phải người lương thiện. Về sau ta thật sự gặp nguy hiểm, ngươi có thể giúp đỡ một phen thì tốt rồi.” Viên Thục Hoa nói rất chân thành.

Viên Thục Hoa không hi vọng được lời cam đoan gì từ Lý Già La. Lý Già La cũng sẽ không nói, ta về sau nhất định sẽ thế này thế kia. Trong hậu cung này, ai giúp ai một phen còn chưa biết được.

Bây giờ nhìn vinh quang, về sau không chừng lại thê thảm. Mà bây giờ nhìn không tốt, không nhất định về sau sẽ không tốt!

Mà bây giờ nhìn thấp kém cùng cực, nói không chừng liền một bước lên mây trở thành phượng hoàng.

Hai người thương nghị một chút, cảm thấy vẫn là tặng một bộ Kim Tỏa bằng vàng tương đối quý giá.

Bởi vì cái này phải chờ tới sau khi đứa nhỏ sinh ra mới có thể dùng. Lúc này Tả tiệp dư tuyệt đối sẽ không lấy ra dùng.

Hơn nữa đứa nhỏ sinh ra, nàng ta nhất định sẽ không dám dùng đồ người khác tặng. Cho nên dù về sau Tả tiệp dư không sinh được đứa nhỏ, cũng không quan hệ tới các nàng.

Ước định thời gian, Lý Già La và Viên Thục Hoa cùng đi Trọng Hoa cung. Trong Trọng Hoa cung đã có vài người tới. Nhìn thấy hai người các nàng tới, mấy tần phi phân vị thấp đều đứng lên hành lễ, các nàng hoàn lễ, lại hành lễ với người phân vị cao hơn.

Sau đó tiến lên chúc mừng Tả tiệp dư.

Tả tiệp dư dung mạo cũng không xuất sắc, mặt tròn tròn, nhìn thật ngây thơ khả ái. Thấy Lý Già La và Viên thục hoa cùng hành lễ, vội cho người ngăn cản.

“Bọn muội muội sang đây thăm ta, ta đã rất cao hứng rồi, không cần đa lễ như vậy.” Tả tiệp dư cười nói, “Mau dâng trà!”

Hai người tặng đồ đương nhiên sẽ không để trước mặt mọi người, đều cho các cung nữ thu lấy.

“Chúng ta đều rất hâm mộ Tả tiệp dư. Nếu nói trong cung ai có phúc khí, chính là Tả tiệp dư! Có vài người không có cái phúc khí kia, rõ ràng hầu hạ Hoàng Thượng nhiều lần như vậy, nhưng không có hoài thai.”

Sau khi mọi người ngồi vài chỗ của mình, người này mới chậm rãi nói, thanh âm không lớn, nhưng mọi người đều nghe thấy.Tuy rằng không chỉ rõ ra, nhưng mọi người đều biết trong đám người này, hầu hạ Hoàng Thượng nhiều nhất là ai.

Cho nên có người liền vụng trộm nhìn Lý Già La.

Lý Già La nhìn nàng ta một cái, thì ra là lão nhân trong cung Tĩnh tần.

Tĩnh tần nhịn nhiều năm như vậy mới được phân vị tần, không ngờ bị người mới lập tức bắt kịp, trong lòng nào có dễ chịu? Hơn nữa nàng và Vương Hiền phi đi lại gần gũi, Vương Hiền phi chán ghét Lý Già La, đương nhiên nàng phải tận sức tận lực đối nghịch cùng Lý Già La!

Xì! Viên thục hoa bật cười. Mọi người đều nhìn nàng ta, không biết nàng ta vì sao cười.

Viên thục hoa nhịn cười, nói: “Ta nghe lời của Tĩnh tần tỷ tỷ lại thấy cái lý này. Chúng ta mới tiến cung, sao có thể so với người tiến cung đã năm sáu năm, đương nhiên là không hầu hạ Hoàng Thượng nhiều ngày bằng.”

Đem số lần biến thành ngày, ý tứ này chính là nói, chúng ta tiến cung không đến một năm, lão nhân đã hầu hạ Hoàng Thượng năm sáu năm, ai hoài thai không tốt hơn?

“Ngươi, ngươi!” Tĩnh tần tức giận không được, chỉ vào Viên thục hoa nói không ra lời.

Lý Già La cũng cười nói: “Viên uyển nghi nói là bàn về số ngày hầu hạ Hoàng Thượng, chúng ta không bằng Tĩnh tần tỷ tỷ.”

Người khi dễ tới cửa còn không phản kích, đó là ngu ngốc. Lý Già La không ngu ngốc, ngươi càng yếu đuối, người ta càng cảm thấy ngươi dễ bắt nạt, đúng tâm ý bọn họ, bọn họ có thể tha cho ngươi?

Vẫn tiếp tục hãm hại ngươi như thường. Huống chi, nàng một chút cũng không sợ vị Tĩnh tần này.

Mặt Tĩnh tần lúc đỏ lúc trắng “Bọn muội muội nói cái gì mà cao hứng như vậy?” Thanh âm Vương Hiền phi từ bên ngoài truyền đến. Tĩnh tần như tìm được cọng rơm cứu mạng, trực tiếp muốn tìm Vương Hiền phi để tố ủy khuất.

Chỉ là lúc này, Tả tiệp dư đột nhiên kêu lên một tiếng “Các vị tỷ tỷ muội muội, bụng ta có chút đau, thật sự là không thể tiếp đãi mọi người!” Có thể ồn ào nhưng đừng đến Trọng Hoa cung của mình làm ồn chứ. Vương Hiền phi vừa đến, sự tình khẳng định lại càng loạn. Nếu không cẩn thận, mình cũng bị lôi vào, đến lúc đó hối hận cũng không kịp.

“Tả tiệp dư, chúng ta xin phép cáo từ.” Lý Già La và Viên Thục Hoa nói, người khác cũng theo, lần lượt cáo từ.

Mặc dù mọi người đều muốn xem trò hay, nhưng trò hay này cũng không dễ nhìn như vậy, không cẩn thận sẽ gây tai họa cho bản thân. Vì an toàn của mình, vẫn là cẩn thận thì hơn.

Ra khỏi Trọng Hoa cung, mọi người lặng lẽ tản đi. Vương Hiền phi nói: “Võ Tường tần, bản cung mời ngươi qua Vĩnh Hòa cung ngồi một chú. Ngươi không từ chối chứ!”

“Nương nương cho mời, tần thiếp sao dám chối từ?” Lý Già La nói.

Viên Thục Hoa lộ ra một ánh mắt không tán thành, đang định nói thì Vương Hiền phi lên tiếng: “Viên uyển nghi, ngươi cũng là người Vĩnh Hòa, sao còn không mau đi? Còn muốn bản cung mời ngươi à?”Nói xong, đi trước, Tần mỹ nhân Hòa Tĩnh tần theo sát phía sau.

Tần mỹ nhân có chút bận tâm liếc nhìn Lý Già La, nhưng vẫn nhanh chóng đi theo Vương Hiền phi.

Lui về phía sau vài bước, Viên Thục Hoa nói: “Ngươi sao lại đáp ứng. Nàng ta tâm tình bất định, hơn nữa thủ đoạn độc ác, ngươi không phải.đi vào hang sói sao?”

Lý Già La nói: “Hôm nay không đi, ngày mai cũng sẽ bắt ta đi, chuyện này tránh không thoát.

Chung quy nàng ta phân vị cao hơn ta, phân phó một câu, cũng có thể đem ta từ Phương Linh điện kêu đến.”

Viên Thục Hoa thở dài một hơi, không phải như vậy chứ? Làm thế nào cũng tránh không thoát.

Vương Hiền phi này có đôi khi ngay cả mặt mũi đều sẽ không cố kị, kể cả Tần Sắt Sắt còn bị ăn vài cái tát. Nếu thật sự muốn đối phó ngươi, ngươi cũng không có cách nào.

“Lát nữa ngươi chớ có qua, miễn cho hai chúng ta cùng bị tai họa.” Lý Già La nói.

Viên Thục Hoa gật đầu, nghĩ, tốt xấu gì cũng là giữa ban ngày, Vương Hiền phi không thể cứ như vậy muốn đánh muốn giết.

Vương Hiền phi ngược lại không muốn đánh muốn giết, chẳng qua là trước mặt Lý Già La bắt Tần Sắt Sắt quỳ xuống.

Lý Già La vội vàng nói: “Hiền phi nương nương, Tần mỹ nhân tốt xấu cũng là tần phi trong cung, không phạm sai lầm. Bất cứ tần phi nào cũng không thể một mình xử trí người khác! Người bắt nàng ta quỳ xuống, đây là thái quá!”

Vương Hiền phi ngắm nhìn bộ móng tay của mình, chậm rãi nói: “Cung quy? Tại Vĩnh Hòa cung này, bản cung chính là cung quy. Bản cung nói nàng ta làm sai chuyện, nàng ta chính là đã làm sai chuyện! Chân ngoài dài hơn chân trong gì đó! Đừng tưởng rằng bản cung không biết, từ trên xuống dưới, còn chưa có sự tình gì qua mắt được bản cung! Tường tần, bản cung dạy ngươi một đạo lý. Đối phó với loại người tự cho mình là đúng này phải ra tay dứt khoát, trăm ngàn lần đừng nương tay, không thì nàng ta liền nhân cơ hội cắn ngược lại ngươi một phát, ngươi nói có phải không?”

“Nếu nương nương tìm tần thiếp để xem người xử phạt người Vĩnh Hòa cung thế nào, vậy bây giờ tần thiếp cũng nhìn thấy rồi. Xin hỏi nương nương, tần thiếp có thể đi chưa?” Lý Già La nói.

“Bản cung nói muốn ngươi đi sao? Thế nào? Vĩnh Hòa cung của bản cung có quỷ sao?” Vương Hiền phi nói: “Đến nơi này của bản cung rồi thì tốt xấu cũng uống hớp trà mới phải! Người đâu, dâng trà cho Tường tần!”

Một ly trà ngon đã đặt tại mặt Lý Già La “Đây chính là cực phẩm Đại Hồng Bào, toàn bộ Đại Sở một năm chỉ có mấy cân. Chỗ này là Hoàng Thượng thưởng cho bản cung đấy. Nếu muội muội được Hoàng Thượng sủng ái, đương nhiên là muốn đưa đồ tốt nhất đến cho muội muội uống.”

Lý Già La từ chối nói: “Nương nương quá khách khí, tần thiếp không thích uống Đại Hồng Bào.”

“Không thích ư? Không thể nào! Người tới, 'mời' Tường tần uống trà!” Vương Hiền phi nói ra, lập tức 2 ma ma tráng kiện đến bên người Lý Già La, muốn bắt ép Lý Già La 'Uống trà'. Vương Hiền phi này thật không phải ương ngạnh bình thường.

Ly trà này không có vấn đề mới là lạ! Tuy rằng Lý Già La không sợ mấy thứ bình thường này, nhưng ai vui vẻ khi bị người đối đãi như vậy?

Mắt thấy hai bà mụ này muốn lại đây lôi kéo Lý Già La, Lý Già La một cước liền đá một ma ma. Ma ma kia ai nha một tiếng rồi ngã xuống đất, một người khác sửng sốt. Lý Già La lập tức chạy ra bên ngoài!

“Bắt lấy nàng ta!” Vương Hiền phi lớn tiếng kêu lên!

Trong lúc ngươi truy ta đuổi, bàn ghế ở Vĩnh Hòa cung đều đổ ngã tán loạn, còn rất nhiều đồ vật bị đánh nát, thật vất vả mới bắt được Lý Già La. Vài người áp chế Lý Già La. Vương Hiền phi dương dương tự đắc bưng cốc trà kia lên, muốn đổ vào miệng Lý Già La. Trong lúc Lý Già La giẫy dụa, đầu đụng phải chén trà kia, làm nước trà bắn tung tóe lên người Vương Hiền phi.

“Hoàng Thượng giá lâm!” Vương Hiền phi vừa nghe thanh âm này, lập tức đem trà đưa cho cung nhân bên cạnh, sau đó khóc lóc cáo trạng với Hoàng Thượng: “Hoàng Thượng, thần thiếp có lòng tốt mời Tường tần muội muội uống trà. Trà kia là Hoàng Thượng ban thưởng cho thần thiếp đâu.

Nào ngờ Tường tần muội muội không chỉ không cảm kích, còn biến Vĩnh Hòa cung thành như vậy, ngọc như ý Hoàng Thượng thưởng cho thần thiếp cũng làm hỏng rồi. Người xem xem, Hoàng Thượng, người phải làm chủ cho thần thiếp!” Vừa nói vừa khóc.

“Hoàng Thượng, Hiền phi nương nương muốn hại thần thiếp. Thần thiếp không phản kháng, bây giờ đã là một khối tử thi rồi!” Lý Già La cũng quỳ một bên, khóc lê hoa đái vũ.

Cái thứ ngu xuẩn này, Vương Hiền phi thầm nghĩ. Lần này không để ngươi chết khó coi, nàng sẽ không phải Hiền phi! Còn dám cáo trạng trước mặt Hoàng Thượng!

Vương Hiền phi lập tức nói: “Oan uổng! Thần thiếp oan uổng! Thần thiếp thật sự có ý tốt. Biết Hoàng Thượng thích muội muội, cho nên mới lấy cực phẩm Đại Hồng Bào kia ra, mời muội muội uống. Nếu dựa theo lời của muội muội, chẳng lẽ Hoàng Thượng đưa cho thần thiếp trà có độc? Ngươi thật to gan!”

“Nếu như vậy, tại sao Hiền phi nương nương phải cho người trói chặt tần thiếp, ép buộc tần thiếp uống?” Lý Già La nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.