Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1071



Chương 1071

Xét thêm mười cấp, hắn vẫn không hề gặp áp lực!

Không chỉ bấy nhiêu mà sau hai mươi ngày khổ luyện, hắn đã đi từ Thiên Pháp Cảnh đến Tiểu Kiếp Cảnh.

Thăng cấp một cách hoàn toàn tự nhiên.

Lại thêm mấy ngày qua đi. Một hôm nọ, nhóm Diệp Quân lại phóng lên cao.

Tiếp tục chiến đấu!

Khi lên đến đỉnh núi, ý chí Bất Diệt lại xuất hiện, nhưng lần này không trấn áp nữa mà lại tách về hai bên, mở ra một con đường cho họ.

Diệp Quân và bốn người kia sửng sốt.

Những người đứng bên dưới thấy cảnh tượng này thì biến sắc, ai nấy ngóng lên trên với sắc mặt khó coi.

Vượt qua rồi ư?

Sao lại thế được?!

Đợi kinh ngạc qua đi rồi, có những ánh mắt lạnh đi, một số còn mang theo sát ý.

Ngươi gặp khó, chúng ta sẽ thương tình; nhưng nếu ngươi vượt qua thì sao có thể?

Mọi người đều thất bại thì không sao cả.

Nhưng ai cho phép ngươi thành công?

Trên đỉnh núi, lúc này nhóm Diệp Quân cũng hơi ngơ ngác.

Bởi vì họ cũng không ngờ rằng lần này ý chí Bất Diệt lại không ra tay nữa.

Thông qua rồi sao?

Nghĩ đến đây, trên mặt mấy người nhóm Diệp Quân đều hiện lên ý cười.

Hiển nhiên họ đã được vị đại đế Bất Khuất này chấp thuận.

Diệp Quân dẫn bốn người đi lên đỉnh núi, đỉnh núi trống trải, mây mù che phủ, phía trước vách núi nghìn trượng có một hài cốt trăm trượng đang dựa chéo ở đó, hài cốt nhìn vào hư không, hai tay chống mặt đất như muốn đứng lên, nhưng cuối cùng không làm được, chỉ có thể dựa vào núi non trùng điệp để chống đỡ cơ thể mình.

Qua hàng trăm triệu năm gột rửa, nhưng hài cốt này vẫn như mới, vẫn toát lên khí chất cổ xưa khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Đại đế Bất Khuất!

Nhìn hài cốt này, vẻ mặt nhóm Diệp Quân đều trở nên nặng nề.

Đây chính là cường giả tuyệt thế đã giao đấu cùng Chân Thần năm đó.

Tuy bại trận nhưng hàng trăm triệu năm xương cốt bất diệt, ý chí trường tồn.

Cường giả thế này thật khiến người ta kính nể.

Diệp Quân nhìn chằm chằm hài cốt, hai tay nắm chặt, lúc này hắn càng thêm kiên định vào kiếm đạo vô địch của mình.

Nhân vật tuyệt thế như vậy cũng bị đàn áp giết chết.

Đời này nếu không vô địch, sợ rằng đến cuối cùng cũng không có được kết cục tốt đẹp.

Nhất định phải vô địch!

Vô địch đến mức không ai có thể giết được mình.

Diệp Quân hít sâu một hơi, niềm tin kiếm đạo trong lòng ngày càng kiên định.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.