Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1087



Chương 1087

Mười hai vị cường giả áo bào đen cầm trường đao, bóng người thấp thoáng như bóng ma.

Diệp Quân nhìn mười hai vị cường giả áo bào đen, hơi bất ngờ, mười hai người này ít nhất cũng là cường giả cảnh giới Địa Tiên trở lên.

Ông lão tóc trắng cầm đầu vô cùng khí thế, khó mà thăm dò.

Ông lão tóc trắng này chính là tộc trưởng đương thời của Hám tộc, tên Hám Vân.

Hám tộc đã cử ra những cường mạnh nhất.

Lúc nhìn thấy Hám Tông, Hám Vân sững sờ, sau đó vô cùng vui mừng.

Không chỉ Hám Vân mà những cường giả khác của Hám tộc đều vui mừng khi nhìn thấy Hám Tông.

Bất Khuất Cốt!

Chỉ cần Hám Tông dung hợp hoàn toàn với Bất Khuất Cốt thì Hám Tông sẽ được lên bảng Chư Thiên, hơn nữa nhất định sẽ nắm vị trí đứng đầu.

Từ giờ trở đi, Hám tộc sẽ trở thành thế lực số một Thiên Bộ Giới.

Nghĩ vậy, Hám Vân tức giận nói: “Người đâu!”

Ầm!

Đột nhiên, trời đất xung quanh tách ra, sau đó, hàng nghìn cường giả mạnh mẽ lao đến.

Sau khi xông ra, những cường giả này lập tức trấn thủ khắp trời đất, bao vây quanh khu vực của Tông Thủ, phòng bị vô cùng nghiêm ngặt.

Hám Vân tức giận nói lớn: “Mời tiên tổ!”

Mời tiên tổ!

Rầm!

Một luồng khí tức đáng sợ từ trên tầng mây tràn xuống, sau đó một bóng người xuất hiện.

Tiên tổ Hám tộc!

Ngoài ra, trong bóng tối, còn có cường giả Hám tộc nhanh chóng xuất hiện.

Bất Khuất Cốt này liên quan đến tương lai của Hám tộc, bọn họ phải cẩn thận.

Mấy người Diệp Quân nhìn thấy cảnh này cũng thở phào nhẹ nhõm, điều động nhiều cường giả Hám tộc bảo vệ như vậy, bọn họ có thể nghỉ ngơi rồi.

Đúng lúc này, một ông lão áo đen của Hám tộc đột nhiên xuất hiện trước mặt đám người Diệp Quân, ông ta nhìn đám người Diệp Quân bằng ánh mắt lạnh lùng.

Cảm nhận được sự thù địch của đối phương, Diệp Quân vội vàng mỉm cười giải thích: “Bọn ta là bạn của Hám Tông!”

Bạn!

Ông lão áo đen nhìn chằm chằm vào Diệp Quân: “Lập tức rời khỏi đây!”

Diệp Quân sững sờ rồi giải thích lại: “Bọn ta là bạn của Hám Tông, lúc nãy, bọn ta đều bảo vệ cậu ta!”

Ông lão áo đen nhìn Diệp Quân: “Trong ba giây, nếu không rời đi thì đừng trách ta không khách khí!”

Diệp Quân nghĩ rồi nói: “Từ nãy đến giờ, bọn ta luôn bảo vệ Hám Tông, bọn ta và cậu ta là bạn bè”.

Lúc này, Liên Song bên cạnh cũng giải thích: “Đúng là như vậy!”

Tông Thủ liếc nhìn Hám Tông, mặt Hám Tông nhăn nhó như đang phải chịu cơn đau thống khổ, hiển nhiên là thời khắc mấu chốt đã tới.

Ông lão áo đen nhìn Diệp Quân: “Chuyện này vô cùng quan trọng, vì sự an toàn, ta chỉ có thể đắc tội trước! Bắt bọn họ trước đi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.