Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1188



Chương 1188

Có chuyện, y thật sự dám chết!

Ngoài đau lòng, ông ta thấy tự hào nhiều hơn!

Trọng tình trọng nghĩa!

Như nghĩ đến điều gì, sư phụ của Diệp Khải chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía xa, khi thấy thiếu niên áo trắng kia, sắc mặt ông ta lập tức trở nên nặng nề.

Người này đúng là không đơn giản!

Mà lúc này, tất cả mọi người xung quanh đều đang chú ý đến thiếu niên áo trắng.

Bên phía Chân vũ trụ có thiếu niên thần linh nhận ra thân phận của thiếu niên áo trắng, lập tức cất lời: “Gia Cát Hạo Nguyệt!”

Gia Cát Hạo Nguyệt!

Nghe thấy lời này, sắc mặt một vài thần linh đang có mặt thoáng thay đổi!

Cường giả đứng thứ mười lăm trên bảng Chân Võ!

Một cổ thần Thánh sư trẻ tuổi nhất đến từ Chân vũ trụ!

Cổ thần sư!

Cũng tương đương với thần thuật sư của vũ trụ Quan Huyên, thật ra cả hai vốn có cùng nguồn gốc từ một tông môn.

Vì trước đây, vào thời đại Chân Thần còn chưa xuất hiện thì Thần Đạo là thế lực thống trị vũ trụ, cổ thần sư này chính là một nghề do chủ nhân bút Đại đạo sáng tạo ra, chủ yếu tu luyện thuật pháp, cực kỳ đáng sợ.

Sau khi chủ nhân bút Đại đạo rời khỏi Chân vũ trụ, ông ta cũng truyền bá một vài truyền thừa của mình đến vũ trụ Quan Huyên, trong đó cũng có thuật pháp.

Ở vũ trụ Quan Huyên, cấp bậc của thần thuật sư được chia từ cấp một đến cấp chín, sau cấp chính là thần thuật sư Thiên Cảnh, thần thuật sư Tiên Cảnh, thần thuật sư Thánh Cảnh, thần thuật sư Đế Cảnh, thần thuật sư Đại Đế Thần.

Còn ở Chân vũ trụ, cấp bậc của cổ thần sư được chia từ cấp một đến cấp mười, sau đó là cổ thần Thiên sư, cổ thần Pháp sư, cổ thần Tiên sư, cổ thần Thánh sư, cổ thần Thần sư, cổ thần Đế sư, Đại Đế cổ thần sư.

Cảnh giới hai bên không khác nhau quá nhiều, nhưng sự phát triển sau đó của hai bên lại khác nhau một trời một vực.

Hiện tại, Chân vũ trụ đang tu luyện Thần Pháp mà chủ nhân bút Đại đạo để lại, bọn họ mượn Thần Pháp làm nền tảng, sáng tạo ra một hệ thống tu luyện phù hợp với thần linh.

Còn bên phía vũ trụ Quan Huyên thì vẫn tu luyện Thần Pháp của chủ nhân bút Đại đạo!

Chính tông nhất!

Về việc bên nào mạnh hơn thì phải giao thủ mới biết được!

Dung Nhược chậm rãi mở mắt, khi nhìn thấy thiếu niên áo trắng, hắn ta nhẹ giọng nói: “Hạo Nguyệt huynh!”

Gia Cát Hạo Nguyệt gật nhẹ đầu: “Nghỉ ngơi một lát đi, tiếp đến để bọn ta đánh!”

Dung Nhược im lặng, nét mặt u ám.

Gia Cát Hạo Nguyệt khẽ mỉm cười an ủi: “Ngươi vẫn chưa thua, cũng không khiến Chân vũ trụ của chúng ta mất mặt!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.