Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 159: Khoác lác



Thấy Tịch Huyền im lặng, Diệp Quân cười gượng: “Tịch Huyền cô nương, không phải ta đang bày mưu tính kế với cô, thực lực của cô rất mạnh, nếu sẵn sàng giúp đỡ ta, ta sẽ nắm chắc một trăm phần trăm chém giết đối phương, hơn nữa còn an toàn trở ra”.

Tịch Huyền im lặng.

Dù giết tộc Thiên Long viễn cổ, hay giết nhà họ An đều sẽ có hậu quả lớn.

Hai thế lực này cũng không phải là thế lực bình thường, cũng không phải là thế lực mà thư viện Quan Huyên của Trung Thổ Thần Châu có thể so sánh!

Diệp Quân lại nói: “Đối phương dám bỏ ra một trăm triệu kim tinh đuổi giết ta, nói cách khác, trên người hắn nhất định là có số tiền này, nếu ta giết được đối phương thì chúng ta chia đều số tiền này, được không?”

Tịch Huyền vẫn giữ im lặng.

Diệp Quân đang định nói tiếp, lúc này, bên cạnh hắn đột nhiên rung chuyển, một khắc sau, thời không nứt ra, Nhiêu Tu bước tới!

Diệp Quân và Tịch Huyền đều sửng sốt.

Nhiêu Tu vội vàng đi tới trước mặt Diệp Quân: “Diệp công tử, là Tần công tử lợi dụng trận pháp dịch chuyển đặc biệt đưa ta đến nơi này!”

Nói xong, gã lấy ra một quyển trục đưa cho Diệp Quân: “Tần công tử bảo ta giao cho huynh thứ này!”

Diệp Quân mở quyển trục ra xem, hai mắt lập tức nheo lại.

Bên trong quyển trục chỉ có một dòng chữ: Tu sĩ cảnh giới Đại Kiếp, đi nhanh!

Thấy thế, hai mắt Diệp Quân híp lại, hắn nhìn về phía Nhiêu Tu: “Ngươi mau đi đi!”

Nhiêu Tu ngẩn ngơ, sau đó gật đầu: “Rõ!”

Nói xong, gã xoay người chạy đi!

Gã biết rằng, cuộc đấu tranh của những ông lớn không phải là cuộc đấu mà gã có thể nhúng tay vào!

Diệp Quân im lặng đứng yên tại chỗ.

Hắn đã đánh giá thấp nhà họ An và tộc Thiên Long viễn cổ!

Vốn tưởng rằng giai đoạn đầu đối phương sẽ chỉ phái vài người đến tặng cho mình một chút kinh nghiệm, không ngờ được lại phái hẳn tu sĩ cảnh giới Đại Kiếp đến!

Hắn thuộc cảnh giới nào?

Hắn cùng lắm cũng mới chỉ đạt tới cảnh giới Phá Không mà thôi!

Còn đối phương đã phái cường giả cảnh giới Đại Kiếp tới?

Trên cảnh giới Phá Không là cảnh giới Diệt Không, phía trên là cảnh giới Địa Pháp, cảnh giới Thiên Pháp, cảnh giới Tiểu Kiếp, cảnh giới Đại Kiếp.

Cao hơn hắn năm cảnh giới!

Sắc mặt Diệp Quân hơi khó coi, mẹ nó, các ngươi thật sự đánh giá quá cao ta rồi!

Lúc này, Tịch Huyền cũng nhìn thấy nội dung của quyển trục, khi nhìn thấy cảnh giới Đại Kiếp, cô ấy hơi sững sờ, sau đó nói: “Ngươi...”

Diệp Quân nhìn về phía Tịch Huyền: “Tịch Huyền cô nương, không thể đánh lại được! Ta phải tạm tránh đi, cô cũng đi nhanh đi!”

Nói xong, hắn xoay người chạy đi.

Lúc này, đột nhiên Tịch Huyền nói: “Đến Tội Thành!”

Diệp Quân nhìn lại Tịch Huyền, Tịch Huyền trầm giọng nói: “Tội Thành có quy tắc không được ra tay, quy tắc này của Tội Thành đã kéo dài gần ngàn năm, vẫn chưa từng có người nào phá vỡ nó”.

Diệp Quân suy ngẫm, sau đó gật đầu: “Được!”

Dứt lời, hắn xoay người chợt lóe lên, lập tức hóa thành một đạo kiếm quang biến mất ở phía xa!



Xa xa, trên đường, vẻ mặt Diệp Quân vô cùng nặng nề, hắn thật sự không thể ngờ đối phương lại phái một cao thủ mạnh như vậy đến giết hắn!

Bọn họ không muốn cho hắn bất kỳ cơ hội phát triển nào!

Ngay khi Diệp Quân đi tới trước cửa Tội Thành, một luồng khí tức khủng bố đột nhiên khóa hắn lại!

Ầm ầm!

Không gian xung quanh Diệp Quân bỗng trở nên méo mó!

Hai mắt Diệp Quân híp lại, giơ tay lên chém xuống một nhát kiếm!

Xoẹt!

Không gian nứt ra!

Đúng lúc này, một đạo lôi hỏa đột nhiên giáng từ trên trời xuống, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã tới đỉnh đầu Diệp Quân!

Áp lực cực mạnh làm cho sắc mặt Diệp Quân thay đổi trong nháy mắt, hắn vừa định tránh né, nhưng ngay sau đó, lại là một luồng khí tức mạnh mẽ khóa chặt hắn lại, luồng khí tức này tựa như một cái lồng giam, cưỡng ép nhốt hặn lại tại chỗ!

Diệp Quân lại xuất kiếm!

Xoẹt!

Luồng khí tức kia bị hắn chém nát, nhưng lúc này, đạo lôi hỏa kia đã rơi xuống!

Diệp Quân không thể tránh né, đành phải xuất kiếm lần nữa!

Xoẹt!

Một đạo kiếm quang chém vào đạo lôi hỏa!

Ầm!

Kiếm quang bị nghiền nát, Diệp Quân bị đánh thẳng vào bay ra ngoài mấy chục trượng!

Sau khi Diệp Quân dừng lại, quần áo của hắn lập tức bốc cháy!

Trong mắt Diệp Quân hiện lên vẻ hung ác, lòng bàn tay hắn mở ra, một đạo kiếm ý đột nhiên lao ra!

Ầm!

Lôi hỏa trên người bị đánh nát!

Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn về hướng cách đó không xa, nơi đó có một lão già mặc áo xám, lão già cầm một thanh pháp trượng, ở bên phải lão già còn có một người đàn ông trung niên cầm cây thương dài!

Không phải là một cao thủ cảnh giới Đại Kiếp!

Mà là hai cao thủ!

Bấy giờ, cũng có một số người trên tường thành.

Lão già áo xám nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, mặt không cảm xúc: “Quả nhiên ngươi quả nhiên là một Kiếm Tiên! Một Kiếm Tiên trẻ như vậy... Xem ra, lần này chúng ta tới đúng rồi!”

Diệp Quân nhìn chằm chằm lão già áo xám: “Lúc trước các ngươi phát lệnh truy nã để cho những người đó đến giết ta, là muốn thăm dò thực lực của ta!”

Lão già áo xám bình tĩnh nói: “Cẩn thận một chút luôn luôn đúng!”

Diệp Quân chợt lóe lên, lướt về phía bên cạnh thành, tốc độ của hắn rất nhanh, trong nháy mắt đã tiến vào trong thành.

Lão già áo xám kia lại cười khẩy, không hề có ý định ngăn cản!

Diệp Quân nhíu mày, cảm thấy có gì đó không đúng lắm.

Ngay sau đó, xung quanh đột nhiên xuất hiện một luồng khí tức khủng khiếp!

Ầm ầm!

Không gian xung quanh Diệp Quân bị đánh nát, ngay sau đó, cách đó không xa xuất hiện một lão già mặc áo đen!

Lão già áo đen nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Diệp Quân công tử, Tội Thành bọn ta không hoan nghênh ngươi! Xin mời đi ra ngoài!”

Không hoan nghênh!

Nghe vậy, vẻ mặt của mọi người trên tường thành chợt trở nên cổ quái!

Lão già áo đen này chính là Chương Nguyên, thành chủ của Tội Thành.

Diệp Quân liếc mắt nhìn Chương Nguyên, không nói gì, xoay người đi ra ngoài thành.

Vừa bước ra khỏi Tội Thành, xa xa, lão già áo xám đột nhiên khẽ cười: “Diệp Quân, ngươi có biết tại sao ngươi có thể sống lâu như vậy không? Để ta nói cho ngươi biết! Sở dĩ ngươi có thể sống lâu như vậy là bởi vì vị Diệp chủ tịch kia, bọn ta vẫn luôn chờ cô ta trở lại tổng viện Quan Huyên! Mà bây giờ, cô ta đã trở lại tổng viện! Cũng có nghĩa là không có ai đằng sau ngươi nữa! Không có cô ta che chở, đừng nói ngươi, cho dù là vị Đại Kiếm Tiên phía sau ngươi thì bọn ta cũng có thể dễ dàng bóp chết như bóp chết con kiến!”

Hai mắt Diệp Quân nheo lại, đang định ra tay, đúng lúc này, kiếm Hành Đạo trong cơ thể hắn đột nhiên bay ra.

Xoẹt!

Lão già áo xám bị thanh kiếm này xuyên qua giữa lông mày!

Tất cả mọi người hóa đá!

Diệp Quân cũng sửng sốt, vẻ mặt ngơ ngác!

Hắn không làm gì cả!

Tại sao thanh kiếm này lại tự mình xuất chiêu?

Bên trong Tiểu Tháp, Tiểu Tháp lạnh lùng nói: “Chơi thì chơi, náo loạn thì náo loạn, nhưng đừng lấy Thiên Mệnh tỷ tỷ ra để đùa giỡn!”

Giọng nói bí ẩn cũng đáp lời: “Đây chính là kết cục của kẻ ba hoa khoác lác!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.