Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1672



Chương 1672

Đại Đế đi đầu cười khẩy: “Nếu ta đoán không nhầm thì lần này cô thật sự hết rồi”.

Nạp Lan Ca im lặng.

Thế giới này là như vậy, đôi khi nói thật mà không ai tin, con người ta chỉ muốn tin vào những gì họ nghĩ.

Thấy Nạp Lan Ca im lặng, Đại Đế đi đầu càng thêm chắc chắn suy nghĩ của mình, vì thế ông ta nói: “Mọi người cùng lên đi”.

Dứt lời, ông ta là người xông lên đầu tiên.

Mà nhóm Đại Đế bên cạnh ông ta cũng đồng loạt lao ra ngoài.

Thấy các Đại Đế lại xông tới, Nạp Lan Ca im lặng không nói gì, khi bọn họ sắp lao tới trước Thái Cực Đồ, Nạp Lan Ca lập tức lấy ra thêm ba quả bom lớn ném ra ngoài.

Bùm bùm bùm!

Trong nháy mắt, ba đám mây hình nấm bay lên trời, mười Đại Đế bị đánh bay, lần này lại có hai thân thể bị vỡ nát, mà mấy Đại Đế có thân thể đã bị nổ vỡ ấy lúc này linh hồn cũng đã trở nên mờ ảo.

Bên phía Nạp Lan Ca không ngừng vang lên tiếng nổ, thu hút sự chú ý của các cường giả nền văn minh Vĩnh Sinh kia.

Tịnh Thần đang bị áp chế cũng nhìn Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch với vẻ mặt kinh ngạc, đương nhiên nhiều hơn cả vẫn là tức giận.

Vẫn chưa hạ được à?

Tịnh Thần hét lên: “Người phụ nữ đó chỉ là cảnh giới Đạo Tiên thôi, mà Linh Tổ kia cũng không có sức chiến đấu gì, thế mà các ngươi vẫn chưa hạ gục được bọn họ à?”

Nghe Tịnh Thần nói, vẻ mặt mười Đại Đế phía xa cực kỳ khó coi, Đại Đế đi đầu trầm giọng bảo: “Tịnh Thần đại nhân, người phụ nữ này có rất nhiều thần vật, uy lực cực mạnh, chúng ta không thể lại gần cô ta!”

Tịnh Thần phẫn nộ: “Chỉ có kẻ vô dụng mới tìm lý do!”

Đại Đế đó tức giận quát: “Mẹ kiếp, lão tử không đấu nữa! Đồ ngu này!”

Nói xong ông ta xoay người biến mất trên bầu trời.

Chết tiệt!

Dù sao ông ta cũng là Đại Đế, sao phải nhịn nhục cơ chứ?

Thấy Đại Đế đó quay lưng bỏ di, Tịnh Thần tức tái mặt, nhưng ông ta nhanh chóng phát hiện ra những Đại Đế còn lại kia đang nhìn mình với ánh mắt không mấy thiện cảm.

Bọn họ đi theo Vĩnh Sinh Đại Đế chứ không phải Tịnh Thần.

Thấy cảnh này, Tịnh Thần ngay lập tức bình tĩnh lại, ông ta biết mình đã sắp chọc giận mọi người.

Những cường giả này ở thời đại nền văn minh Vĩnh Sinh đều tín ngưỡng Vĩnh Sinh Đại Đế, nhưng họ sẽ không tôn kính ông ta!

Nghĩ tới đây, Tịnh Thần trầm giọng bảo: “Người phụ nữ đó liên tiếp lấy ra nhiều thần vật như thế, ta tin chắc chắn cô ta không còn nữa đâu”.

Mấy Đại Đế kia không để ý đến Tịnh Thần nữa, lùi sang một bên, dù sao bọn họ cũng không dám tiếp tục nữa.

Lỡ như vẫn còn thì sao?

Nổ như vậy ai mà chịu được?

Thấy những Đại Đế đó không còn công kích nữa, nét mặt Tịnh Thần trở nên cực kỳ âm trầm, trong mắt lóe lên sát ý lạnh lẽo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.