Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1971



Chương 1971

Lý Nguyên vừa đi vừa thầm đếm: “Một… hai…”

Khi đếm thầm đến hai, Lý Nguyên vẫn không nghe thấy Ngao Thiên Thiên giữ mình lại, gã nhíu mày.

Nhưng gã vẫn tự tin vì gã không tin Ngao Thiên Thiên có thể từ chối sự mê hoặc của Ngân Hà Tông.

Ngân Hà Tông!

Đến Ngân Hà Tông tức là sẽ đến một thế giới hoàn toàn mới, ở đó có thể học hỏi được bản lĩnh thông thiên dời núi lấp biển, không chỉ thế, tuổi thọ cũng có thể đột phá khỏi ràng buộc hiện giờ, có thể tăng cấp không giới hạn.

Không ai có thể từ chối sự mê hoặc này.

“Ba!”

Khi đếm đến con số cuối cùng, Lý Nguyên vẫn không nghe thấy tiếng Ngao Thiên Thiên.

Lý Nguyên nhíu mày xoay người lại nhìn, gã vừa xoay người lại thì sững sờ.

Ngao Thiên Thiên và Diệp Quân đã không còn ở đây nữa.

Sắc mặt Lý Nguyên lập tức trở nên khó coi.

Thế mà lại đi rồi!

Mình cứ như một tên hề.

Lúc này vài người ở đó đều đang nhìn Lý Nguyên, vẻ mặt họ rất kỳ quái khiến mặt Lý Nguyên bỏng rát.

Gã cảm thấy mình bị sỉ nhục.

Bị mọi người sỉ vả.

Lý Nguyên lạnh lùng nhìn đằng xa, sau đó xoay người đi.

Người xung quanh đều nhốn nháo bàn luận.

Thật ra không ai bàn tán gì về Lý Nguyên cả, mọi người đang nói về Diệp Quân, ai cũng tò mò về thân phận của Diệp Quân, thế mà có thể được Ngao Thiên Thiên xem trọng.

Diệp Quân đưa Ngao Thiên Thiên đến một căn phòng học, phòng học đã chật ních người.

Hễ là tiết học của Ngao Thiên Thiên thì đều không còn chỗ trống.

Khi nhìn thấy Diệp Quân đưa Ngao Thiên Thiên đến, các học viên trong lớp đều tròn mắt nhìn.

Cảm nhận được ánh mắt của các học viên, Ngao Thiên Thiên đỏ mặt, cô ấy nhìn Diệp Quân, trong mắt chan chứa tình cảm sâu sắc.

Thấy thế, sắc mặt của các học viên nam đều xám như tro tàn.

Thôi xong rồi!

Không còn cơ hội nữa.

Ngay lúc này, Diệp Quân bỗng cúi người khẽ hôn lên trán Ngao Thiên Thiên: “Đi đi”.

Được hôn ngay trước mặt mọi người, gò má Ngao Thiên Thiên ánh lên màu ráng đỏ, sợ Diệp Quân lại làm ra chuyện nào đó ngượng ngùng, cô ấy vội đẩy Diệp Quân ra: “Huynh mau đi đi”.

Diệp Quân khẽ cười, sau đó xoay người đi.

Ngao Thiên Thiên đi đến bục giảng, lúc này cả lớp đều đang nhìn cô ấy.

Ngao Thiên Thiên bỗng đập lên bàn trên bục giảng.

Bốp!

Bục giảng vỡ tan thành tro bụi.

Ngao Thiên Thiên bình tĩnh nói: “Tiết trước chúng ta học đến đâu rồi?”

Học viên: “…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.