Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2066



Chương 2066

Từ Chân nói: “Đây là Tuế Nguyệt trường hà, tu vi của cậu đã khôi phục rồi”.

Tu vi khôi phục!

Diệp Quân nhắm hai mắt lại, ngay sau đó tâm niệm hắn thay đổi, một thanh kiếm lao lên trời từ trong người hắn.

Diệp Quân xòe bàn tay ra, thanh kiếm đó xuất hiện trong tay hắn.

Vèo!

Kiếm ý đáng sợ bỗng trào ra từ trong người Diệp Quân, Tuế Nguyệt trường hà lập tức sôi trào.

Thấy thế sắc mặt ông lão thay đổi, kiếm ý này đáng sợ quá.

Diệp Quân nhắm mắt lại.

Đã lâu không gặp!

Bị trấn áp ở hệ Ngân Hà đã lâu, cảm giác vô địch đó lại quay lại rồi.

Diệp Quân bỗng nhìn Từ Chân, Từ Chân cười nói: “Cậu định đánh với ta sao?”

Diệp Quân lắc đầu cười: “Không”.

Đùa à, mặc dù hắn hơi kiêu ngạo nhưng vẫn chưa kiêu ngạo đến mức dám một mình khiêu chiến với Từ Chân.

Tự tin là chuyện tốt nhưng nếu tự tin thái quá thì gọi là tự đại đấy.

Từ Chân mỉm cười: “Ta đã sắp xếp vài đối thủ cho cậu rồi”.

Diệp Quân vội nói: “Ở đâu?”

Bây giờ hắn chỉ muốn đánh một trận cho sảng khoái.

Đến hệ Ngân Hà một thời gian đúng là kiềm chế đến mức sắp chết rồi.

Từ Chân nhìn ông lão, ông lão gật đầu, ông ta xòe tay ra, một ngôi điện nhỏ màu đen xuất hiện trong tay ông ta.

Chính là tổ điện trước đó.

Ông lão nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử, mời vào điện”.

Diệp Quân gật đầu, sau đó biến thành kiếm quang đi vào tổ điện, thoáng chốc Diệp Quân đã đi vào trong hư không, hắn nhìn xung quanh, đang định nói gì thì mười hai khí tức đáng sợ bỗng xuất hiện ở phía trước cách đó không xa, ngay sau đó mười hai cường giả bí ẩn mặc áo giáp đen chậm rãi bước ra từ trong thời không.

Nhìn thấy mười hai cường giả này, sắc mặt Diệp Quân trở nên nghiêm trọng, khí tức của mười hai cường giả này khủng khiếp thật.

Lúc này, Từ Chân xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, cô ta nhìn thoáng qua mười hai cường giả bí ẩn đó, sau đó nói: “Đây là mười hai cường giả đỉnh cấp của nền văn minh Thủy Võ năm đó, mặc dù bây giờ không bằng lúc đỉnh cao nhưng thực lực cũng hơn hẳn Mệnh Vận Đại Đế bình thường. Hơn nữa họ đã trải qua không ít các cuộc chiến đấu, cho dù những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả cũng thua trong tay họ, không thể chiếm hời”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Ta đánh với họ sao?”

Từ Chân gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân chớp mắt: “Đánh với mười hai người hả?”

Từ Chân cười nói: “Cậu có thể một đánh một”.

Diệp Quân cười nói: “Thử trước xem sao”.

Bây giờ tu vi của hắn đã được khôi phục, cơ thể cũng đã mạnh trở lại nhưng hắn không dám tự tin thái quá.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.