Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2526



Chương 2526

Đúng lúc này, người đàn ông trung niên đối diện hai người bỗng tiến lên một bước, uy lực của một luồng khí tức đáng sợ đè ép thẳng về phía Tiểu Tịnh.

Tiểu Tịnh cong môi tỏ vẻ khinh thường, bà ấy bỗng biến thành một tia quyền quang rồi biến mất.

Bùm!

Sau đó một tiếng nổ chói tai vang lên, người đàn ông trung niên đó bị đánh văng ra xa.

Sau khi đánh văng người đàn ông trung niên, Tiểu Tịnh vốn dĩ muốn đuổi theo tấn công ông ta lần nữa, nhưng ngay sau đó dường như cảm nhận được gì, bà ấy cau mày, quay người lao đến chỗ Diệp Quân.

Lúc này lông tơ cả người Diệp Quân dựng thẳng lên.

Nguy hiểm!

Đây là cảm nhận lúc này của hắn.

Khí tức chết chóc lập tức ép chặt đến hắn.

Diệp Quân lấy tấm khiên cổ đó ra chắn trước mặt, cùng lúc đó Ngao Thiên Thiên cũng lập tức phóng thần giáp Tổ Long ra bao bọc lấy Diệp Quân.

Vèo!

Thời không trước mặt Diệp Quân bỗng nứt lìa, sau đó một thanh kiếm lao ra.

Rầm!

Cả người Diệp Quân và tấm khiên cổ lập tức văng ra xa mấy vạn trượng.

Lúc này Diệp Quân cảm thấy cả người mình đều bắt đầu hỏng.

Khi hắn dừng lại, lại có thêm một thanh kiếm nữa lao đến.

Đồng tử Diệp Quân co lại, ngay khi hắn định rút kiếm ra, Tiểu Tịnh bỗng xuất hiện trước mặt hắn, bà ấy lại siết chặt nắm đấm, sau đó tung ra một quyền.

Quyền kiếm va chạm.

Keng!

Hai người cùng lui về sau.

Diệp Quân nhìn về phía cách đó cả ngàn trượng, có một ông lão tay cầm trường kiếm đứng đó, ánh mắt bình tĩnh, trên người không có kiếm ý và khí tức kiếm đạo, dường như là người không tồn tại.

Kiếm tu!

Vẻ mặt Diệp Quân trở nên nghiêm trọng, trên đường đến đây hắn gặp khá ít kiếm tu, chỉ có mấy người nhưng ai cũng cực kỳ mạnh.

Kiếm của ông lão trước mặt này là kiếm mạnh nhất trong các đối thủ mà hắn từng gặp.

Kiếm của Đại Kiếm Đế Quân – Cố Nam Dung cũng mạnh nhưng sau khi đối phương đột phá, hắn cũng chưa đánh nhau lại với đối phương nên hắn không biết kiếm của đối phương đã đạt đến mức nào.

Ông lão không để tâm đến Tiểu Tịnh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Quân.

Cả người ông lão bỗng trở nên mờ ảo.

Diệp Quân ở đằng xa dựng hết cả tóc gáy, tay hắn cầm kiếm Thanh Huyên chém một nhát về phía trước.

Ngay khi kiếm Thanh Huyên vừa chém xuống, một thanh kiếm lập tức lao đến, sau đó đâm vào mũi kiếm Thanh Huyên.

Keng!

Xoẹt xoẹt!

Cả người Diệp Quân văng ra xa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.