Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 278



Chương 278

Nói đến đây, hắn ta ngừng một chốc rồi trầm giọng nói: “Thế nhưng họ hợp sức lại vẫn bị vị Diệp huynh này giết chết, dĩ nhiên những điều này đều là thứ yếu. Quan trọng nhất là hắn được Đạo tiền bối nhận làm đệ tử, Đạo tiền bối là một trong mười hai nhân vật đỉnh cao ở Trung Thổ Thần Châu”.

Đạo hòa thượng!

Người đàn ông im lặng không nói, đây đúng là một người vô cùng lợi hại.

Mặc dù Đạo Môn chỉ có một người nhưng không ai dám xem thường, chỉ vì ông ấy.

Nam Lăng Nhân nói tiếp: “Đạo tiền bối không thể không nhìn ra được những mối quan hệ này, nhưng ông ta vẫn nhận Diệp huynh làm đệ tử, chỉ có hai khả năng, một là Đạo tiền bối giả vờ uống say”.

Người đàn ông lắc đầu: “Không thể có chuyện này”.

Nam Lăng Nhân cười nói: “Khả năng thứ hai là Diệp huynh này yêu nghiệt hơn chúng ta nghĩ, cường giả ở cấp bậc như Đạo tiền bối cũng đã động lòng, sau đó thu hắn về làm đệ tử… Nếu ta đoán không lầm thì chắc là Diệp huynh này muốn giành lấy số mệnh đại đạo cho Đạo Môn”.

Số mệnh đại đạo!

Người đàn ông trầm giọng nói: “Đại ca, số mệnh đại đạo này không dễ tranh”.

Nam Lăng Nhân gật đầu: “Trận đánh này có thể là trận khó nhất trong lịch sử”.

Người đàn ông nhìn Nam Lăng Nhân: “Đại ca, huynh muốn tham gia sao?”

Nam Lăng Nhân lắc đầu: “Ta không có khả năng này, gia tộc Nam Lăng cũng không có ai có năng lực này nên chúng ta chỉ có thể chuẩn bị chu đáo rồi mới hành động, quan hệ xã giao rộng, bớt làm chuyện xấu. Từ trước đến nay, hễ các gia tộc lớn bị tiêu diệt, tám chín mươi phần trăm đều do có người làm việc bất chính, gieo nhân nào gặp quả đó”.

Nói rồi hắn ta nhìn mấy người phía sau: “Mặc dù gia tộc họ Nam Lăng là một trong sáu gia tộc lớn nhưng trong vũ trụ mênh mông, thật ra cũng chẳng là gì nên chúng ta nhất định phải tự khắc chế hành vi, lời nói của mình, bớt làm chuyện xấu”.

Mấy người đó đều gật đầu.

Nam Lăng Nhân nhìn về phía đằng xa khẽ nói: “Mong họ có thể vượt qua được cửa ải này”.

Sau khi ra khỏi Ung Thành, Diệp Quân và Nam Lăng Nhất Nhất ngự kiếm lên thẳng tầng mây.

Nam Lăng Nhất Nhất im lặng không nói gì.

Diệp Quân cười nói: “Đừng nghĩ nhiều, không muốn về gia tộc thì đừng về”.

Nam Lăng Nhất Nhất gật đầu: “Ta nghĩ Đạo Môn rất tốt”.

Diệp Quân khẽ cười, sau đó dừng lại, Nam Lăng Nhất Nhất nhìn Diệp Quân: “Diệp sư đệ, sao dừng lại?”

Diệp Quân mỉm cười, sau đó quay đầu lại nhìn: “Còn không chịu ra đây sao?”

Vừa dứt lời, tầng mây nơi đó bỗng tách ra, một người đàn ông trung niên xuất hiện trong tầm mắt của Diệp Quân và Nam Lăng Nhất Nhất.

Người đến chính là Ngao Mông.

Nhìn thấy Ngao Mông, Nam Lăng Nhất Nhất biến sắc.

Diệp Quân vẫn rất bình tĩnh như đã có dự đoán từ trước.

Nhìn thấy vẻ mặt của Diệp Quân, Ngao Mông nhíu mày cảm thấy bất an, ông ta vừa định nói gì thì đúng lúc này bên dưới bỗng xuất hiện một luồng khí tức đáng sợ, sau đó đao quang vài trăm trượng lao đến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.