Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 279



Chương 279

Sắc mặt Ngao Mông thay đổi tức giận nói: “Các ngươi bẫy ta”.

Nói rồi cảm nhận được khí tức đáng sợ của đao quang, ông ta không dám sơ suất bèn khôi phục chân thân.

Một con Chân Long dài mấy ngàn trượng xuất hiện trong tầng mây, uy lực của rồng cuồn cuộn nhưng chưa thể ngăn được đao quang đó.

Vèo!

Xoẹt!

Từng tiếng xé nát và tiếng gào thét vang lên, con Chân Long đó bị đao quang chém đứt, máu rồng chảy ròng ròng.

Diệp Quân xòe bàn tay ra thu lại chiếc nhẫn của Ngao Mông, sau đó lại lấy một chiếc nhẫn thu máu rồng và thi thể của Ngao Mông lại.

Nam Lăng Nhất Nhất há hốc miệng.

Động tác quá mức thành thạo.

Lúc này Đạo hòa thượng xuất hiện, trong tay ông ấy là một thanh đao sắt.

Hòa thượng mang đao!

Diệp Quân nói: “Sư phụ thần uy, sư phụ vô địch”.

Đạo hòa thượng nhìn Diệp Quân: “Xác rồng mỗi người một nửa”.

Nói rồi ông ấy nhíu mày, không đúng rồng là do mình giết, tại sao phải chia nửa với tên khốn này?

Lúc này Diệp Quân nói: “Sư phụ, tộc Chân Long chắc chắn còn đến nữa, chúng ta rút trước đi”.

Đạo hòa thượng nhìn Diệp Quân: “Lần trước không giết tên này là vì không muốn trở mặt hoàn toàn nhưng bây giờ chúng ta đã trở mặt với tộc Chân Long, ngươi biết có nghĩa là gì không?”

Diệp Quân im lặng một chốc rồi nói: “Họ sẽ báo thù càng điên cuồng hơn”.

Đạo hòa thượng sầm mặt: “…”

Nghe Diệp Quân và Đạo hòa thượng nói chuyện, Nam Lăng Nhất Nhất bên cạnh cũng hiểu ra.

Đây là một cái bẫy.

Cái bẫy do sư đệ và sư phụ mình bày ra để nhắm vào Ngao Mông.

Nam Lăng Nhất Nhất nhìn Đạo hòa thượng, lắc đầu thầm nói: “Sư phụ đúng là thâm hiểm quá”.

Sau đó cô ấy nhìn Diệp Quân, thầm nói: “Sư đệ đúng là trí tuệ vô song”.

Ba người không ở lại lâu, lập tức xoay người về Đạo Môn.

Khi ba người đi không lâu, thời không ở đó bỗng bị nứt ra, sau đó một người đàn ông trung niên mặc đồ màu vàng kim và một ông lão chậm rãi bước ra.

Người đàn ông trung niên chính là tộc trưởng tộc Chân Long: Ngao Thiên.

Ngao Thiên nhìn xung quanh, híp mắt lại: “Chúng ta đến muộn rồi”.

Ông lão sầm mặt: “Chắc chắn là Đạo hòa thượng đó ra tay”.

Ngao Thiên gật đầu: “Dĩ nhiên Diệp Quân đó không có khả năng này…”

Nói rồi ông ta quay đầu lại nhìn về hướng Đạo Giới, khẽ nói: “Nếu Đạo hòa thượng ngươi đã không muốn yên ổn an hưởng tuổi già thì tộc Chân Long ta cũng chỉ có thể tiễn ngươi đến cùng”.

Sau khi về đến Đạo Môn, ba người Diệp Quân lập tức đi vào đại điện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.