Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2949



Chương 2949

Ba thế lực lớn sống trong hoà bình biết bao nhiêu năm, lần này cuối cùng cũng không yên ổn được nữa.

Trấn Thiên đột nhiên nói: “Diệp công tử, mời đi theo ta!”

Dứt lời ông ta xoay người rời đi.

Diệp Quân gật đầu rồi đi theo sau.

Mọi người xung quanh cũng vội vàng đuổi theo.

Hai thế lực siêu cấp đối đầu trực diện không phải là chuyện nhỏ.

Mọi người trở về điện nghị sự một lần nữa, Trấn Thiên nhìn về phía Diệp Quân: “Diệp công tử, bắt đầu từ bây giờ cậu không thể rời khỏi Trấn tộc được nữa”.

Diệp Quân đang muốn nói gì đó thì Trấn Thiên tiếp tục: “Ta biết bên cạnh cậu có một cao thủ tuyệt thế đi cùng, nhưng cậu phải hiểu một người khó chống lại nhiều người, nếu ác thú kia bị giữ chân thì đến lúc đó cậu sẽ gặp nguy hiểm”.

Diệp Quân nhẹ nhàng gật đầu: “Ta hiểu”.

Dựa vào việc Thần Võ và Thần Khởi ra tay khi nãy, hắn biết tuy bây giờ kiếm đạo của hắn đã có thần tính, nhưng hắn vẫn không thể thẳng được cao thủ cấp bậc kia.

Trấn Thiên lại nói: “Việc chúng ta phải làm bây giờ là khiến khu vực Cổ Hoang chịu ngồi yên”.

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ: “Giữa ta và bọn họ cũng có thù oán”.

Trấn Thiên gật đầu: “Ta biết, có mâu thuẫn với Bắc Tề Yêu Vương đúng không’.

Diệp Quân đáp: “Phải”.

Trấn Thiên cười nói: “Nhưng khu vực Cổ Hoang có tới bốn vị yêu vương”.

Diệp Quân hơi nghi ngờ: “Bọn họ hành động riêng lẻ à?”

Trấn Thiên gật đầu: “Phải, chỉ cần yêu thần không ra tay với cậu thì vị yêu vương nào cũng không thể đại diện cho toàn bộ khu vực Cổ Hoang được”.

Diệp Quân cất lời: “Ý của tiền bối là chúng ta sẽ đi liên hệ với mấy vị yêu vương khác?”

Trấn Thiên trầm giọng nói: “Trấn tộc ta đại chiến với nhà họ Thần, thái độ của khu vực Cổ Hoang cực kỳ quan trọng, nếu bọn họ ủng hộ chúng ta thì nhà họ Thần chắc chắn sẽ thua, nhưng nếu bọn họ ủng hộ nhà họ Thần thì Trấn tộc chúng ta chắc chắn sẽ không đấu lại được. Vì thế chúng ta nhất định phải có được sự ủng hộ của khu vực Cổ Hoang, nếu không được thì ít nhất cũng phải khiến bọn họ làm một kẻ đứng ngoài cuộc”.

Diệp Quân nói: “Nếu ta là yêu thần chắc chắn ta sẽ chọn khoanh tay đứng nhìn làm ngư ông đắc lợi.

Trấn Thiên gật đầu: “Phải, theo lẽ thường thì sẽ là như thế, nhưng nếu nhà họ Thần đến tìm bọn họ, còn dùng lợi ích để lôi kéo bọn họ thì sao?”

Diệp Quân im lặng.

Trấn Thiên nhìn hắn: “Diệp tiểu hữu, chúng ta phải đích thân đi tới khu vực Cổ Hoang một chuyện để gặp vị yêu thần kia”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Trấn Thiên lập tức nói: “Ba người chúng ta sẽ đi ngay bây giờ”.

Diệp Quân hơi nghi ngờ: “Ba người?”

Trấn Thiên cười giải thích: “Cả Nam Tuyết nữa”.

Trấn Nam Tuyết hơi ngạc nhiên nhìn về phía Trấn Thiên, cực kỳ khó hiểu.

Nhưng Trấn Thiên lại không nói gì cả mà lập tức dẫn theo hai người cùng biến mất ở vị trí ban đầu.

Không lâu sau đó cả ba đến chỗ một trận pháp dịch chuyển, sau khi tiến vào trận pháp dịch chuyển, ba người nhanh chóng xuất hiện trước một dãy núi miên man.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.