Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3027



Chương 3027

Thanh Đại khẽ nói: “Có thể là thế thật”.

Dứt lời, cô ta chợt quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Diệp công tử có cảm thấy rất buồn cười không?”

Diệp Quân hơi khó hiểu: “Sao lại nói thế?”

Thanh Đại cười khẽ: “Vì ta cảm thấy không có bất cứ thế lực nào có thể kiêu ngạo trước Diệp công tử, cho dù là khu vực Tiên Linh, đúng không?”

Diệp Quân khẽ cười: “Ta không quan tâm những điều này”.

Thanh Đại hơi sửng sốt, sau đó hiểu ra.

Vì sao không quan tâm?

Ngươi có thể giả nghèo, nhưng không thể nghèo thật.

Lúc này, Diệp Quân chợt nói: “Nhưng khu vực Thiên Linh này thật sự có thứ để kiêu ngạo”.

Đến nơi này, hắn phát hiện cao thủ cảnh giới Thần Đạo ở đây… đông tựa như kiến.

Cả cô gái khi nãy cũng là cao thủ cảnh giới Thần Đạo, hơn nữa cảnh giới còn không thấp, đã đạt đến hai phần thần tính rồi.

Tuy chỉ là hai phần thần tính, nhưng dù là năm phần thần tính ở bên ngoài cũng chưa chắc thắng được cô ta.

Cảnh giới Thần Đạo ở nơi này chất lượng hơn bên ngoài rất nhiều.

Có thể nói nhà họ Thần, Trấn tộc và khu vực Cổ Hoang hoàn toàn không bằng được nơi này, hơn nữa bây giờ chắc chắn hắn chỉ mới nhìn thấy một góc tảng băng chìm của khu vực Tiên Linh này thôi.

Mà năm đó Thần Nhất có thể cưới được Thánh Nữ của nơi này… Có thể nói là rất lợi hại.

Thanh Đại chợt nói: “Diệp công tử, thật ra ta cũng không thích nơi này cho lắm”.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Thanh Đại, Thanh Đại khẽ nói: “Ta rất thích gốc cổ thụ lúc đi vào, và cái xích đu kia nữa, nhưng sau khi đi vào, ta phát hiện ta rất không thích nơi này…”

Diệp Quân khẽ nói: “Xem ra có lẽ trước đây cô và người trong tộc của cô cũng đã xảy ra một vài chuyện không vui”.

Thanh Đại khẽ gật đầu: “Cho dù thế nào ta cũng phải lấy lại ký ức của mình, không thể sống tiếp một cách mơ hồ như thế được”.

Diệp Quân khẽ cười: “Nhưng trực giác nói với ta, sở dĩ cô phong ấn ký ức của mình là vì không muốn nhớ tới một vài chuyện nào đó…”

Thanh Đại im lặng.

Diệp Quân lại nói: “Nhưng đã biết bao nhiêu năm qua, dù chuyện có không vui đến mấy, có lẽ cũng có thể buông xuống rồi”.

Thanh Đại gật đầu: “Hy vọng là thế”.

Lúc này, cô gái trước đó đột nhiên đi ra ngoài, cô ta nhìn thoáng qua Thanh Đại và Diệp Quân, sau đó nói: “Trí Sư bảo hai người đi vào, hai người tự đi vào đi!”

Diệp Quân lập tức nói: “Cảm ơn”.

Nói xong, hắn vội vàng lấy ra một trăm Tổ Nguyên đưa cho cô gái.

Cô gái nhìn thoáng qua một trăm Tổ Nguyên, nhưng không nhận lấy.

Diệp Quân hơi nghi ngờ, chẳng lẽ là chê ít? Vì thế, Diệp Quân lại lấy ra một trăm Tổ Nguyên đưa cho cô gái.

Tổng cộng hai trăm Tổ Nguyên!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.