Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3212



Chương 3212

Chương 3212

Thấy cảnh này Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Sức mạnh cường đại quá”.

Thanh Tri gật đầu: “Nền văn minh Sâm Lâm này rất mạnh mẽ, mấy năm qua các đời trước của tộc Tiên Linh ta vẫn luôn đến nơi này thăm dò, có người may mắn, sau khi trở về thực lực đã nâng cao rất nhiều”.

Diệp Quân cười nói: “Hy vọng chúng ta cũng có thể có thu hoạch”.

Dứt lời, hai người đi vào chỗ sâu trong cánh rừng.

Vừa đi vào trong, Diệp Quân đã cảm nhận được rất nhiều phong ấn cấm chế bí ẩn.

Rõ ràng Thanh Tri cũng khá quen thuộc với những thứ này, dẫn Diệp Quân thoát được rất nhiều cấm chế và phong ấn.

Không lâu sau đó, hai người đi tới trước một đầm nước, trên hồ nước là một vách núi nghìn trượng, có nước chảy không ngừng trút xuống từ bên trên, cuối cùng chảy vào trong hồ nước.

Thanh Tri nói: “Nơi này là thủy cung Địa Thần mà tiên tổ của ta ghi chép lại”.

Diệp Quân nhìn về phía Thanh Tri: “Thuỷ cung Địa Thần?”

Thanh Tri gật đầu: “Sâu trong hồ nước này có một cung điện tên là thuỷ cung Địa Thần, năm đó tiên tổ của tộc Tiên Linh ta từng lấy được kho báu khổng lồ bên trong đó”.

Nói đến đây, cô ấy quay đầu cười nói với Diệp Quân: “Đi xem thử không?”

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Hai người nhảy vào trong hồ nước, khoảng nửa canh giờ sau, hai người đã đi tới chỗ sâu trong hồ, cách mấy trăm trượng trước mắt hai người có một toà cung điện sừng sững, cung điện được làm từ chất liệu đặc biệt, tản ra ánh sáng u tối.

Trông cung điện rất âm u.

Thanh Tri nhẹ giọng nói: “Theo lời của vị tiên tổ năm đó, nơi này từng là cứ điểm của nền văn minh Sâm Lâm trước đây, năm đó bên trong có rất nhiều thần vật và cách thức tu luyện, nhưng bây giờ đều đã biến mất rồi”.

Diệp Quân cất lời: “Lúc trước có một cao thủ của nền văn minh Sâm Lâm đi cùng tộc trưởng của các cô, cô có biết là chuyện gì không?”

Thanh Tri trầm giọng nói: “Ta từng hỏi tộc trưởng trưởng lão, nhưng đều không biết được”.

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Chẳng lẽ nền văn minh Sâm Lâm đã trở lại một lần nữa?”

Thanh Tri lắc đầu: “Đáng lẽ là không, bọn họ có thể đi tới một vũ trụ tinh vực khác, không có khả năng sẽ quay lại một lần nữa cho lắm…”

Diệp Quân cười khẽ, sau đó nói: “Chúng ta đi vào xem thử đi”.

Thanh Tri gật đầu.

Hai người đi vào trong cung điện, trong đại điện có một vài pho tượng kỳ lạ, những pho tượng này có cái giống loài người, có cái mang hình dáng yêu thú, ngoài ra trên vách tường xung quanh còn vẽ những tinh không bí ẩn.

Diệp Quân nhìn những vách tường kia, sau đó hỏi: “Những thứ này là?”

Thanh Tri đáp: “Theo như lời tiên tổ kia của chúng ta nói thì đây là một bản đồ”.

Diệp Quân nhất thời tỏ vẻ ngạc nhiên: “Bản đồ?”

Thanh Tri gật đầu: “Đúng thế”.

Sau đó, cô ấy nhìn những vách tường kia rồi nói: “Trên những vách tường này là bản đồ nền văn minh Sâm Lâm trước đây để lại, nghe nói có thể đi tới tinh vực vũ trụ mà bọn họ đang ở dựa theo bản đồ này. Đương nhiên ta cũng không biết chuyện này là thật hay giả”.

Diệp Quân nói: “Tiên tổ của tộc Tiên Linh các cô không thử sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.