Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4123



Chương 4123

Người đàn ông che mặt đứng cạnh bờ biển khẽ thở dài.

Trong Tiểu Tháp.

Trong khoảng thời gian này, mỗi ngày Diệp Quân đều không ngừng nghiên cứu thời không đặc biệt kia với Nhất Niệm và Tịnh An. Kiếm kỹ mạnh nhất của hắn bây giờ chỉ có thể sử dụng ô vuông thời không, sau đó mượn kiếm Thanh Huyên làm môi giới, điều động hàng triệu thanh ý kiếm, đồng thời thi triển Nhất Giới Tuế Nguyệt.

Kiếm chém xuống có thể làm mất đi ba trăm triệu năm tuổi thọ của đối phương!

Đương nhiên nếu không điều động ba loại huyết mạch và hoàn toàn phong ma thì hắn cũng khó mà làm được, vì thứ này thật sự làm tiêu tốn quá nhiều sức lực của hắn.

Hiện tại Nhất Niệm đang nghiên cứu cách để giảm thiểu việc tiêu tốn sức lực, nếu Diệp Quân có thể sử dụng liên tục hai lần cùng một lúc thì ai có thể chịu được chứ?

Hai chiêu kiếm chém xuống mất đi sáu trăm triệu năm tuổi thọ!

Nghĩ thôi đã thấy đáng sợ rồi.

Mỗi ngày Tịnh An cũng đi theo học tập, cô ta cũng đã ăn một quả Thiên Hành, khoảng thời gian gần đây, thực lực của cô ta cũng đã tăng lên rất nhiều, đặc biệt là thành tựu về thời không, dù vẫn không bằng Nhất Niệm và Diệp Quân nhưng cao thủ bình thường ở nền văn minh Thiên Hành vẫn không thể nào so sánh được.

Đương nhiên cô ta cũng được hời rồi, vì những gì cô ta học đều là có sẵn.

Lúc này, Nhất Niệm chợt nói: “Có một cách để giảm bớt tiêu hao chính là chồng chất thời không”.

Dứt lời, hai tay cô ta bắt đầu quơ múa, thời không xung quanh cô ta chợt trở thành những cái hộp, chẳng mấy chốc, những cái hộp đó bắt đầu trở nên nặng nề.

Thấy thé, Tịnh An và Diệp Quân đều kinh ngạc.

Chẳng mấy chốc, những cái hộp thời không kia bị Nhất Niệm xếp chồng lên nhau, mà không dừng lại ở đó, cô ta lại bắt đầu nén nó xuống.

Lúc này, nét mặt Diệp Quân và Nhất Niệm nhất thời thay đổi.

Vì bọn họ đều cảm nhận được sự nguy hiểm.

Khuôn mặt Nhất Niệm cũng hơi tái, rõ ràng cô ta cũng rất vất vả.

Nhưng Nhất Niệm cũng không từ bỏ, cô ta bắt đầu đè nén từng chút một, mà theo động tác của cô ta, xung quanh chợt xuất hiện uy áp thời không cực kỳ đáng sợ, khi uy áp này xuất hiện, nét mặt của Diệp Quân và Tịnh An đều trở nên nặng nề.

Dần dần, trên mặt Nhất Niệm xuất hiện mồ hôi lạnh.

Trong mắt Diệp Quân lộ vẻ lo lắng.

Tịnh An cũng nhíu chặt mày, cảm thấy hơi bất an.

Khi những ô vuông thời không này liên tục bị nén lại, uy áp thời không xuất hiện xung quanh cũng ngày càng mạnh hơn, mà sắc mặt Nhất Niệm cũng ngày càng tái đi, có thể nhìn ra cô ta đã sắp đến giới hạn rồi.

Nhưng lúc này Diệp Quân và Tịnh An cũng không dám làm phiền cô ta nữa. Ngay sau đó, Nhất Niệm chợt nói: “Kiếm”.

Diệp Quân vội mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên bay đến trước mặt Nhất Niệm, Nhất Niệm lập tức sử dụng ý niệm thao túng kiếm Thanh Huyên để nó đâm vào thời không đang bị đè nén kia.

Oanh!

Khi kiếm Thanh Huyên đâm vào, thời không bị đè nén rung động kịch liệt, sau đó dẫn tĩnh lặng trở lại, lúc này, vô số ô vuông thời không đã bị xếp thành một hình vuông nhỏ, độ dày cũng xấp xỉ một quyển sách.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.