Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 422



Chương 422

Diệp Quân khẽ gật đầu, đang định nói gì đó, đúng vào lúc này, phía xa đột nhiên xuất hiện một trận pháp dịch chuyển, một giây sau, một chàng trai xuất hiện trước mặt hắn.

Chàng trai có thân hình vạm vỡ, mắt to mày rậm, mặc một bộ đồ da thú, để tóc rẽ ngôi, kiểu tóc này thoạt nhìn hơi tức cười.

Trong tay gã cầm một sợi xích sắt, đầu cuối của xích sắt là một quả cầu sắt lớn.

Lúc chàng trai nhìn thấy Diệp Quân thì đột nhiên cau mày: “Thứ gì đây? Ngươi có cảnh giới Phá Không à?”

Diệp Quân gật đầu, trong lòng thầm phòng bị.

Chàng trai nhìn Diệp Quân: “Cảnh giới Phá Không tới đây để làm gì?”

Diệp Quân do dự một lát, sau đó nói: “Vậy ta nên tới tầng nào?”

Chàng trai nhìn Diệp Quân rất lâu, nói: “Ngươi có biết ta có cảnh giới gì không?”

Diệp Quân nhìn chàng trai, lắc đầu.

Chàng trai bình tĩnh nói: “Ta là yêu thú cấp Đế!”

Yêu thú!

Diệp Quân ngẩn ra, hắn không ngờ tên này lại là một yêu thú, hơn nữa còn là một yêu thú cấp Đế!

Chàng trai lắc đầu: “Nhìn ngươi giống như lính mới, tới nơi này có lẽ cũng là tới nhầm rồi! Ngươi đền cho ta năm vạn kim tinh, ta sẽ không giết ngươi!”

Diệp Quân liếc nhìn chàng trai: “Chúng ta đấu hai chiêu nhé?”

Cứ như thế rời đi, hắn đương nhiên không cam tâm.

Tiền đều tiêu cả rồi!

Không đánh nhau thì có lỗi với năm vạn kim tinh kia lắm!

Chàng trai cười nói: “Đấu với ta hai chiêu ư?”

Diệp Quân gật đầu.

Một yêu thú cấp Đế mà hắn vẫn không hề sợ. Hơn nữa hắn còn thấy hơi nghi ngờ yêu thú cấp Đế trước mắt này còn yếu hơn rất nhiều so với yêu thú cấp Đế mà hắn gặp được ở Nam Châu khi trước!

Chàng trai đột nhiên cười nói: “Vậy thì đấu hai chiêu!”

Diệp Quân khẽ gật đầu, sau đó nói: “Cách đánh của ta không được chính quy cho lắm, nếu như có điểm gì mạo phạm thì mong được lượng thứ!”

Gã yêu thú này rất lịch sự, vậy nên hắn quyết định cũng phải lịch sự trước rồi mới ra đòn.

Chàng trai cười ha hả: “Không sao, ngươi cứ đánh đi!”

Diệp Quân đột nhiên biến mất khỏi vị trí!

Vào khoảnh khắc Diệp Quân biến mất, đồng tử của yêu thú đột nhiên co lại, gã đang định ra tay thì một tia sáng sắc lạnh lao thẳng vào háng của gã!

“Mẹ kiếp!”

Trong lòng chàng trai hết sức kinh ngạc, bởi vì tốc độ của Diệp Quân thực sự quá nhanh, vậy nên gã căn bản không kịp lùi ra sau, dưới tình thế cấp bách, gã chỉ có thể kẹp hai chân lại.

Bốp!

Cú kẹp này đã kẹp chặt lấy khí kiếm của Diệp Quân, nhưng đúng vào lúc này, Diệp Quân đột nhiên vung chân đá thẳng về phía cổ gã.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.