Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4270



Chương 4270

Pháp Thần Ác Đạo đứng cách trước mặt bà ta và Diệp Quân không xa.

Pháp Thần Ác Đạo nhìn chằm chằm Phục Võ, cô ta bỗng xòe tay ra, một cuốn sách cổ màu máu dày xuất hiện trong lòng bàn tay cô ta.

Tay phải cô ta bỗng siết chặt, cuốn sách đó biến thành vô số huyết tự bay ra, cùng lúc đó thời không xung quanh lại thay đổi.

Diệp Quân và Phục Võ xuất hiện trong thế giới của một cuốn sách.

Vô số huyết tự bay vòng xung quanh, dày đặc, vô tận.

Ác Thư!

Nó chứa đựng tà ác vô tận của vũ trụ vô tận, mỗi lần vũ trụ xảy ra Vũ Trụ Kiếp, cô ta sẽ luyện chế ác niệm tồn đọng trong vũ trụ đó thành một chữ sau khi vũ trụ đó bị tiêu diệt, có thể nói mỗi một chữ đều chứa đựng tà ác của một vũ trụ.

Chí tà chí ác! Mà cô ta luyện chế tất cả ác tự thành một cuốn sách: Ác Thư!

Trong Ác Thư, có một thế giới tà ác, khi Phục Võ và Diệp Quân bước vào thế giới tà ác này, thế giới này bắt đầu rỉ máu, vô cùng đáng sợ.

Phục Võ nhíu chặt mày, năm đó bà ta cũng từng đánh nhau với rất nhiều cường giả, nhưng đây là lần đầu tiên bà ta gặp một thần pháp sư mạnh như vậy, rất nhiều lần kiếm của bà ta cũng không thể phá được nó.

Phục Võ không suy nghĩ nữa, bà ta không quan tâm đến mấy huyết tự kia nữa, ánh mắt bà ta luôn nhìn chằm chằm vào Pháp Thần Ác Đạo, ngay khi Pháp Thần Ác Đạo mở miệng định nói gì đó, kiếm của bà ta đột nhiên xuất hiện.

Mục tiêu của nhát kiếm này không phải là mấy ác tự xung quanh đó mà là Pháp Thần Ác Đạo.

Ha ha!

Đúng lúc này, một tiếng cười quái dị bỗng vang lên từ thế giới tà ác này, sau đó kiếm của Phục Võ bắt đầu chậm lại với tốc độ mắt thường có thể thấy, hóa ra kiếm của bà ta không biết từ lúc nào đã bị từng ác tự che phủ, mấy ác niệm đó đang nuốt chửng kiếm của bà ta, quan trọng nhất là kiếm và kiếm ý của bà ta đều đang bắt đầu dần biến mất.

Thấy thế trong mắt Phục Võ hiện lên tia kinh ngạc, kiếm và kiếm ý của bà ta thuần khiết như thế nào? Thế nhưng lại không đỡ được mấy ác tự này! Phục Võ nhìn xung quanh, bà ta nhận ra mình đã đánh giá thấp Ác Thư kỳ dị này rồi.

Không nghĩ nhiều, Phục Võ bỗng buông thanh kiếm đó ra, vì không biết từ lúc nào mấy ác tự đó đã đến trước mặt bà ta muốn gặm nhấm bà ta.

Phục Võ nhắm mắt lại, bà ta xòe tay ra.

Ầm ầm!

Trong lòng bàn tay của bà ta, hai tia kiếm quang đáng sợ bỗng phóng lên trời, kiếm quang cực mạnh kết hợp với ý chí kiếm đạo của bà ta làm chấn động các ác tự và ác huyết xung quanh.

Rầm rầm…

Khí thế của hai tia kiếm quang rất mạnh, điên cuồng đánh vào cả thế giới Ác Thư muốn cưỡng ép phá vỡ thế giới Ác Thư này.

Ngay lúc này Pháp Thần Ác Đạo bỗng tiến đến trước, cô ta bỗng nói: “Ác Pháp”.

Ầm!

Hàng vạn ác tự xung quanh bỗng biến thành từng huyết quang cuồn cuộn lao theo các ác huyết xung quanh đó.

Thấy thế Phục Võ híp mắt lại, tay trái bỗng siết chặt một thanh ý kiếm, ngay sau đó cơ thể bà ta lập tức trở nên hư ảo, thoáng chốc hàng vạn kiếm quang quét ra từ trong người bà ta.

Kiếm quang! Huyết quang! Ác huyết!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.