Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 599



Chương 599

Trương Long Hổ gật đầu, y do dự một lát rồi nói: “Phía thư viện…”

Đại trưởng lão khẽ nói: “Lần này cậu ấy tới Thanh Châu chắc chắn là vì luồng kiếm khí mà Kiếm Chủ Nhân Gian để lại. Nếu cậu ấy mời được Kiếm Chủ Nhân Gian hiển linh, đến lúc đó, cậu cảm thấy Kiếm Chủ Nhân Gian có bênh vực nhà họ An hay không?”

Trương Long Hổ trầm giọng nói: “Khó nói lắm ạ!”

Đại trưởng lão gật đầu: “Đúng là khó đoán, dù sao quan hệ giữa Kiếm Chủ Nhân Gian và nhà họ An cũng không đơn giản! Nhưng ta cảm thấy chúng ta có thể cược một lần, nếu Kiếm Chủ Nhân Gian thật sự xử lý theo lẽ công thì sao? Chuyện này nói cho cùng cũng là lỗi của nhà họ An, chỉ cần Kiếm Chủ Nhân Gian làm theo lẽ công, không chỉ có thể định đoạt sinh tử của nhà họ An mà còn có thể định đoạt được tương lai của Diệp công tử này chỉ bằng một câu nói!”

Trương Long Hổ im lặng.

Đúng vậy!

Chỉ cần Kiếm Chủ Nhân Gian công nhận Diệp Quân, cho rằng Diệp Quân không sai thì lúc đó thư viện Quan Huyên sẽ lập tức rút lệnh truy nã với Diệp Quân!

Phe thế gia hay phe tông môn gì cũng phải quỳ hết xuống!

Đương nhiên, vẫn còn một khả năng nữa, đó là Diệp Quân không thể đến được Thanh Châu!

Phúc địa Linh Hư đang đánh cược!

Đại trưởng lão nhìn Diệp Quân ở đằng xa, ông ấy đặt cược như vậy là vì thấy con người Diệp Quân rất được, Diệp Quân đã giữ thể diện cho phúc địa Linh Hư!

Cậu kính ta một tấc!

Ta kính cậu một trượng!

Con người mà, đều giống nhau cả thôi!

Nếu Diệp Quân đánh thắng rồi đuổi cùng giết tận, hoặc không hề nể mặt thì phúc địa Linh Hư sẽ không làm thế này đâu!

Trên tàu vũ trụ.

Lúc này, Tiểu Tháp bỗng nói: “Thằng nhóc, mưu mô lắm đấy!”

Rất rõ ràng, nó đang nói những hành động vừa nãy của Diệp Quân.

Diệp Quân suy nghĩ rồi nói: “Tháp gia, lời này của ngươi không đúng nhé!”

Tiểu Tháp khó hiểu: “Sao?”

Diệp Quân khẽ nói: “Từ xưa cha ông ta đã nói: Quân tử thể hiện qua hành động chứ không phải qua mưu mô. Những hành động của ta là nể mặt Trương huynh, giữ thể diện cho phúc địa Linh Hư, để bọn họ không rơi vào thế khó, làm mất mặt phúc địa Linh Hư. Hành động này là thiện hay ác?”

Tiểu Tháp im lặng.

Diệp Quân tiếp tục nói: “Tuy ta có lòng riêng nhưng hành động của ta không mang đến hậu quả xấu nào cho Trương huynh và phúc địa Linh Hư. Ngược lại, hai bên dừng đúng lúc, hoá thù thành bạn, họ giữ được thể diện cho phúc địa, ta cũng bớt đi một kẻ địch, thêm một người bạn, điều này là tốt hay xấu?”

Tiểu Tháp im lặng.

Diệp Quân lại nói: “Nếu bàn về tâm tư riêng, ta có, chắc là Trương huynh và vị trưởng lão kia cũng có! Nếu gọi là mưu mô thì chẳng phải bọn ta đều trở thành kẻ xấu hết sao?”

Nói rồi, hắn khẽ lắc đầu: “Nếu trong lòng một người chỉ nảy ra một ý nghĩ không chính đáng mà đã là kẻ xấu thì trên đời này có được bao nhiêu người tốt chứ?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.