Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 705



Chương 705

Đại võ quan cười nói: “Võ Tháp! Là nơi do các chủ của Tiên Bảo Các xây nên, tu luyện trong tháp này, một năm ở bên trong tương ứng với một ngày ở bên ngoài”.

Nghe thế đồng tử người mang thiên mệnh co rụt lại, lộ ra vẻ kinh hãi.

Đại võ quan mỉm cười: “Nơi này rất đặc biệt, người bình thường không thể vào trong tu luyện, chỉ có yêu nghiệt tuyệt thế mới có tư cách bước vào nơi này, hơn nữa người bình thường cũng không tiêu phí nổi khi tu luyện ở đây, vì một ngày tu luyện ở đây cũng tiêu tốn mấy chục vạn tiên tinh”.

Mấy chục vạn tiên tinh!

Vẻ mặt người mang thiên mệnh trở nên đông cứng, mặc dù gã có tiền nhưng gã không phải là Tiên Bảo Các, tiền vô số kể.

Một ngày mấy chục vạn tiên tinh.

Là một con số khá lớn.

Đại võ quan nói: “Đi thôi”.

Người mang thiên mệnh lắc đầu: “Tiền…”

Đại võ quan cười nói: “Bắt đầu từ bây giờ nơi này sẽ miễn phí cho ngươi”.

Người mang thiên mệnh sửng sốt.

Đại võ quan mỉm cười: “Nơi này là do ta quản lý, để thuận tiện thì không có ai quản ta cả”.

Người mang thiên mệnh cúi đầu thật sâu: “Cảm ơn người”.

Nói rồi hai người bước vào trong tháp.

Đỉnh thí luyện, Huyền Giới.

Bốp bốp bốp bốp!

Trên đài tỉ võ, Diệp Quân đang chiến đấu kịch liệt với Võ Thần.

Tốc độ của hai người quá nhanh, vậy nên người bình thường chỉ có thể nhìn thấy được hai tàn ảnh mơ hồ.

Mà Diệp Quân lại không dùng kiếm!

Hắn dùng quyền cước!

Trước khi tu kiếm, thứ mà hắn dùng chính là quyền cước.

Hắn giờ vẫn đang chịu đòn một cách bị động, căn bản không có bất cứ sức đánh trả nào!

Tốc độ, sức mạnh cũng như phản ứng, bao gồm cả ý thức của Võ Thần đều áp chế hắn!

Lần này, hắn cũng không dùng kiếm một cách bất ngờ nữa!

Việc hắn phải làm chính là chịu đòn!

Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé.

Hắn phải rèn luyện phản ứng, tốc độ và ý thức của bản thân!

May là bởi vì hắn thường xuyên ăn thịt rồng, uống máu rồng, nên thân xác mạnh hơn người bình thường rất nhiều, nếu không thì hắn căn bản chẳng thể chống đỡ được lâu tới thế!

Bây giờ đương nhiên hắn sẽ không theo đuổi đại đạo chí giản, muốn đạt tới đại đạo chí giản, hắn phải đạt tới đỉnh cao của phức tạp, chỉ có như vậy thì mới có thể theo đuổi đại đạo chí giản!

Người đạt tới đỉnh cao mới có tư cách theo đuổi thứ gọi là bình thường, nếu không thì ngươi không phải đang theo đuổi sự bình thường mà bản thân ngươi đã chính là sự bình thường, ngoại trừ bình thường ra, ngươi căn bản không có lựa chọn nào khác.

Theo đuổi sự bình thường và bình thường một cách bị động, đó là hai cách biệt quá lớn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.